Cuộc Tương Ngộ Sai Lầm

Mở chỗ buộc ngực, lúc này Cung Tinh Tầm mới cảm thấy thoải mái, nhìn xuống bộ ngực, nở một nụ cười lẳng lơ: "Có vấn đề gì. Còn không phải lớn hơn cô!"

"…"

Trì Vi nhất thời không nói gì, nhìn lại bản thân hai người, không chịu thua nói: "Nói láo, rõ ràng ta lớn hơn, so sánh cùng ngươi và Nguyễn Nguyễn ta chắc chắn to hơn!"

Nghe vậy Cung Tinh Tầm dùng ngón trỏ đẩy trán Trì Vi một cái, vẻ mặt đầy vẻ ghét bỏ: "Ngực lớn nhưng không có đầu óc, câu này chính là dùng để nói cô đấy, thế mà còn tự hào được à!"

"Đau… Nhẹ một chút…"

Trì Vi giơ tay che trán, cô lùi lại phía sau, tránh lại bị bạn mình tập kích lần nữa.

Sau đó, cô quay lại quan sát bạn thân, trên khuôn mặt vốn sắc nét lộ ra lớp trang điểm nhàn nhạt, che đi không ít sự nữ tính … Chỉ nhìn bề ngoài, thì ai cũng cho rằng đây là một cậu thanh niên tuấn tú, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý, chả khác nào nhân vật bước ra từ truyện tranh.


Trên tai phải còn có một viên kim cương đính tai như làm tăng thêm vẻ ngỗ ngược.

Trì Vi sờ tai phải, cũng đeo một chiếc khuyên tai tương tự, thêm cả chiếc của Nguyễn Nguyễn, để thể hiện quan hệ thân thiết của ba người.

Không nói những chuyện khác, Cung Tinh Tầm chung quy vẫn là con gái, Trì Vi thăm dò hỏi: "A Tầm, anh thực sự không nghĩ đến chuyện… trở lại làm con gái."

Hai người biết nhau đã được mười năm, ngay từ lúc bắt đầu cô đã biết Cung Tinh Tầm là nữ cải trang nam, đáng tiếc vẫn không biết rõ nguyên nhân là gì.

Không phải là không muốn hỏi mà là rõ ràng nhìn thấy, bạn thân có bí mật của chính mình, cô đương nhiên sẽ không miễn cưỡng!

"Trở lại làm con gái. Làm đàn ông tự do tự tại, có gì không hay!"

Cung Tinh Tầm biếng nhác giải thích, không để bụng chút nào.

Sau đó đôi mắt cô nheo lại, hiện ra mấy phần nguy hiểm: "Bảo bối nhỏ Vi Vi, đừng chuyển sang chuyện khác! Tại sao ta về nước, cô là người rõ nhất, đúng không hả?"

Trì Vi như ngừng thở, có lẽ trong ba người, Cung Tinh Tầm là lớn nhất nên có uy nghiêm của người chị cả.

Do đó Trì Vi sợ hãi, ngoan ngoãn cầm lấy tay nói: "A Tầm, liên quan đến chuyện đính hôn lần này, tôi bị người khác hãm hại…"

Đối với chuyện kết hôn, Cung Tinh Tầm ngay từ đầu đã không coi trọng, nhưng Trì Vi hoàn toàn cố chấp, nhất định phải cử hành lễ đính hôn… Trong cơn tức giận, cô sẵn sàng bỏ ra nước ngoài, không muốn tham gia.

Ai ngờ, xảy ra nhiều chuyện thật bất ngờ, nghe Trì Vi nói rõ, nhận được tin báo từ Nguyễn Nguyễn, Cung Tinh Tầm trong lòng tràn đầy tức giận.


"Cô chắc chắn, là có người bỏ thuốc. Trì An nhà cô, chắc không phải là nó chứ a!"

Cung Tinh Tầm nhíu mày, suy nghĩ nói chuyện.

"Tuy rằng nó không tự tay bỏ thuốc thế nhưng chắc chắn nó có tham gia trong đó! Cho tới người bỏ thuốc, khả năng lớn vẫn là Hollande..."

Trì Vi nghĩ tới sự việc vừa xảy ra, Hollande vừa hay lại dẫn người xông tới, rõ ràng là đã có tính toán từ trước.

"Cô nói Hollande, tôi còn tin! Đóa hoa sen trắng đó, ngay lúc cô xảy ra chuyện, cô ta liền vội vàng gọi điện thoại, rõ ràng là muốn chia rẽ quan hệ của chúng ta..."

Nhắc đến Hollande, khuôn mặt Cung Tinh Tầm hiện lên một sự căm ghét, không một chút thích thú.

Bỗng dưng, giọng nói thay đổi, mang theo một sự khéo léo: "Vi Vi, tên đàn ông kia là ai. Cô vẫn từ chối đàn ông, chắc chắn là không ít tội đây…"

Cung Tinh Tầm biết Trì Vi bị chứng rối loạn tình dục, không thể cùng đàn ông đụng đậy chân tay…

Huống chi, trong lòng cô chỉ có bóng hình của Hoắc Đình Thâm, gần như từ chối tất cả đàn ông khác!


Bây giờ, bị người tính kế bỏ thuốc, lại bị tên đàn ông xa lạ cưỡng ép.

Nhất thời Cung Tinh Tầm thương tiếc nhìn Trì Vi, đưa tay vò đỉnh đầu cô: "Không sao, chuyện đã qua rồi. Tên đàn ông kia, nếu như cô không tiện, để tôi xử lý…"

Nghĩ đến tên cường bạo đó, con ngươi của Cung Tinh Tầm như sâu hơn, trồi lên một vệt u lạnh.

Trì Vi nghĩ đến Bạc Dạ Bạch, trong lòng có chút chột dạ, tình huống đêm đó đã vậy, hắn còn chưa lo cho sức lực bản thân, chỉ có thể coi là cưỡng ép một nửa!

Vì vậy cô vội giải thích một câu: "Liên quan tới người này tôi đã giải quyết xong, chắc chắn sẽ không bao giờ xuất hiện!"

"Vậy còn, Hoắc Đình Thâm tính sao đây?"

Cung Tinh Tâm hỏi lại, chỉ tiếc là có công mài sắt mà không nên kim, giọng điệu thông cảm nhưng cũng rất nghiêm túc: "Việc đã đến nước này, cô vẫn không thể có được hắn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận