Bên kia Bùi tổng tức giận khó kiềm chế, bên này Cố tiên sinh còn nối giáo cho giặc, ‘Ừ, không muốn diễn thì không diễn, em muốn diễn vai gì thì cứ nói với Bùi tổng, để anh ta đầu tư là được.’
‘Có thật như vậy không?’ Du Yến cười híp mắt nhìn Bùi Tử Hoa.
‘anh có thể nói không sao?’
‘không thể.’ Cố tiên sinh quyết đoán từ chối.
Dáng vẻ bá đạo nói một không hai của Cố tiên sinh nhất thời càng làm Du Yến say mê không chịu nổi, đáp lại là đôi mắt say đắm nhìn Cố tiên sinh, Cố tiên sinh bị nhìn đến nỗi lòng ngứa ngáy, muốn hung hăn hôn cô một trận, tiếc này nơi đây là chỗ đông người, ngay cả hành động kéo người vào lòng cũng không làm được.
Bỗng nhiên, Cố tiên sinh có chút buồn bực.
Đột nhiên, Du Yến lại nhớ đến một chuyện khác, cô hỏi Bùi Tử Hoa, ‘anh Hoa cũng họ Bùi, sẽ khôngphải là bà con với Bùi lão chứ?’
không ngờ Bùi Tử Hoa sảng khoái gật đầu, ‘Ông ấy là chú hai của anh.’
Du Yến sợ hết hồn, cô thầm nghĩ lai lịch người này quả là rất lớn nha.
cô kiềm lòng không được mà cảm thán: ‘không ngờ bối cảnh của anh Hoa mạnh đến thế nha!’
‘Đó là đương nhiên.’ Đến thời điểm này Bùi Tử Hoa mới tìm lại được chút cảm giác tồn tại, anh chàng bày ra dáng vẻ dương dương tự đắc.