Lưu Sầu Định đang do dự không biết có nên cảm ơn lần nữa hay không, Hạ Khương Linh lại thấp giọng nói: “Còn sớm, muốn ăn bò bít tết không?”
“Không muốn, trước khi…”
Ọc ọc ọc…
Cái bụng đúng là thành thật hơn so với chủ nhân.
Hạ Khương Linh chỉ cười, mở cửa xe nhìn ra ngoài một chút, Vương Hạ lập tức bò lên xe, ôi, trong xe thật ấm áp!
‘Vương Hạ vừa vào thì không liếc mắt một cái, cô tôn thờ chủ nghĩa nói ít ít sai, không chừng Lưu Sầu Định sẽ cảm thấy cô kín mồm kín miệng, sau này nói cho một vài tin quan trọng, mình cũng kịp thời thông báo cho Bossl!
“Anh muốn một nhà hàng làm bò bít tết không tệ, mì ý cũng ngon, đi không?” Hạ Khương Linh yếu ớt hỏi, đồng thời trong lòng thầm đếm năm, bốn, ba, hai…
“Đi” Lưu Sầu Định thỏa hiệp.
Hạ Khương Linh mỉm cười báo địa chỉ, Vương Hạ nghe xong thì lập tức khởi động xe.
Ngày hôm sai, Lưu Sầu Định và người đứng đầu Ninh Thành hợp lại lên mục tin nóng.
“Nói thật, nhìn toàn bộ chuyện cũ, người vô tội nhất chính là Lưu Sầu Định và anh Hạ, tôi ủng hộ bọn họ về một nhà”
Phía dưới là một đống bình luận hùa theo.
“Vô tội cái rắm” Võ Hạ Uyên đang gặm táo, lướt điện thoại thì nhịn không được mắng một câu.
Giữa Lưu Sầu Định và Hạ Khương Linh có một số việc, ít nhất là lúc đó, Hạ Khương Linh không đáng làm một người đàn ông.
Chứng cứ không đầy đủ, lại còn cầm tù các loại, chỉ hận không thể lấy cái chết của đối phương để tạ tội, bây giờ biết đau lòng rồi, làm màu rồi?
“Mẹ ơi… Trương Đức Minh ngồi một bên lo lắng nói: “Đã là quả táo thứ ba rồi”
Võ Hạ Uyên ném hột đi, thuận tay cầm vỏ táo trên bàn: “Thật sao? Sao mẹ không có cảm giác gì.
”
Là thật sự không có cảm giác, cứ như ăn vào bụng thứ gì đều bị đứa nhỏ hấp thụ hết.
Trương Chúc Phương biết Võ Hạ Uyên mang thai, lập tức tìm một bảo mẫu đáng tin cậy, bà gọi là thím Hà.
Nhanh nhẹn lại nấu ăn ngon, chí ít cơm nấu ra cũng khiến Tổng giám đốc Phong gật đầu.
Lúc này thím Trương vừa từ phòng bếp ra, nghe vậy thì cười ra tiếng: “Mợ chủ à, đoán chừng là một cậu nhóc mập mạp, quá tham ăn.
”
Võ Hạ Uyên nghe vậy thì ngượng ngùng bỏ vỏ táo xuống: Vậy sao?”
Cùng lúc đó, Trương Tấn Phong ở công ty cứ luôn không tập trung được, hoặc là do không nhìn thấy Võ Hạ Uyên, nên tinh thần anh mới không tập trung.
Hội nghị họp được nửa, Trương Tấn Phong liền nhận được tin nhắn của con trai: “Ba, mẹ đã ăn quả táo thứ tư Trương Tấn Phong đột nhiên đứng dậy, tổng thanh tra bộ phận thiết kế đang báo cáo liền toát hết mồ hôi lạnh.
“Mọi người cứ tiếp tục họp, tôi ra ngoài một chuyến.
” Đào.
ngũ trong phòng họp, người khác không được, nhưng Trương Tấn Phong là đại ca, còn là một đại cả vô cùng có nguyên tắc, Trương Tấn Phong nói với Lê Hào bên cạnh: “Trừ tiền lương của tôi”
Lê Hào: “.
.
” tôi có quyền sao?
Võ Hạ Uyên vừa cắn một miếng liền nhận được điện thoại của Trương Tấn Phong, lập tức mắt sáng như sao nhìn về phía con trai mình, Trương Đức Minh quay lưng về phía mẹ, phía sau lưng cứng ngắc.
“Tấn Phong”
“Em đang làm gì đó, Trương Tấn Phong cũng thông minh, biết không thể câu thứ nhất đã bán con trai mình.
“Xem tivi”
“Có cầm đồ gì trong tay không?”
Võ Hạ Uyên nhẫn nhịn một chút, thực sự không muốn nói dối Trương Tấn Phong, nhỏ giọng nói: “Quả táo”
“Vợ yêu” Trương Tấn Phong cũng dịu dàng nói: “Đừng ăn nữa, nếu không chúng ta đi khám bác sĩ xem, anh cứ cảm thấy em ăn kiểu này lạ lắm”
“Không sao đâu” Võ Hạ Uyên thừa cơ cắn một miếng, hàm hồ nói: “Hôm nay em có để lại bình luận trên diễn đàn giao lưu mẹ và bé, rất nhiều phụ nữ có thai đều ăn như em mà”
Trương Tấn Phong nửa tin nửa ngờ: “Thật sao?”
Tổng giám đốc Phong cuối cùng không hạn chế sức ăn của Võ Hạ Uyên nữa, nhưng anh đăng ký cho cô một khóa học yoga cho bà bầu.
Võ Hạ Uyên cẩn thận nghiên cứu lớp học yoga cho bà bầu một chút, phát hiện cái này rất hay, không những làm cho tâm trạng vui vẻ mà còn có thể đẩy nhanh quá trình vượt cạn khi chuyển dạ bình thường, dù sao lúc chuyển dạ sẽ không đau như vậy.
Võ Hạ Uyên lập tức đồng ý.