"Gió thu thổi lá thu rơi, khô vàng cả chân trời, một chút ánh sáng từ trên trời chiếu xuống lông mày, thêm củi khô đốt lửa lớn, luyện kim đan tận hưởng cuộc sống vĩnh cửu".
Mấy đứa trẻ sắc mặt tái nhợt cười nói vui vẻ vừa hát vừa nhảy xung quanh Lăng Lang, mà Lăng Lang cả người vô lực đứng cũng không vững, có lẽ tác dụng của dược vừa nãy còn chưa tan hết, hắn thử vận công đẩy chất độc này ra ngoài.
Mấy con quỷ không có hô hấp, cả người không có nhiệt độ da dẻ lạnh lẽo, thân thể cứng ngắc như cương thi.
Bọn họ không có ý thức, làm tất cả chỉ vì bị người khác sai khiến.
Hắc y nhân có vẻ như khá thoả mãn về đại trận mà gã bày xuống, cùng với tất cả người dân trong thành đều trở thành nô lệ của gã.
Vì vậy gã nói: "Ta đã dùng hết sở học cả đời để tạo ra Thập đại Mê trận khó nhất trên thiên hạ này, cũng giết chết tất cả dân chúng toàn thành để biến thành con rối, chỉ vì đưa ngươi tới nơi này."
Lăng Lang không hiểu: "Tại sao ngươi phải làm như vậy?"
"Tại sao làm như thế, ngươi ngẩng đầu nhìn thiên tượng này đi" Hắc y nhân ý tứ đầy thần bí dẫn dắt Lăng Lang nhìn lên trời, chỉ thấy bầu trời vừa nãy còn yên tĩnh, không gian giống như bị lực lượng nào đó mở ra, bầu trời yên tĩnh đột nhiên nổi lên vòng xoáy.
Các vì sao trên trời đều trở nên sáng ngời chói mắt, cũng bắt đầu nhanh chóng xoay tròn.
Trời xuất hiện dị tượng, ắt có yêu ma xuất thế.
"Đây là kết luận ta rút ra sau mấy chục năm quan sát, ngay hôm nay vào lúc này bầu trời sẽ xuất hiện cảnh tượng kì dị.
Đây chính là kỳ quan thiên tượng lần đầu phát sinh sau ngàn vạn năm.
Ta đã sớm phát hiện nó không đúng, vì để bố trí một cái bẫy như vậy đúng là nhọc lòng".
"Chuyện đó thì có liên quan gì tới ta? Cũng không phải ta gây ra loại thiên tượng này?" Lăng Lang ép chất độc trong người ra ngoài, tự tin nói.
"Mặc dù không phải ngươi, nhưng ta có thể lợi dụng ngươi."
Lời Hắc y nhân nói khiến Lăng Lang đầy mịt mờ, hắn nhìn vào ánh mắt si mê của gã nghĩ thầm: Có lẽ đây là một quái nhân tinh thần phân liệt chăng.
Vì thế hắn lợi dụng lúc lực chú của ý hắc y nhân đang tập trung ở bầu trời, hắn lướt người chuẩn bị chạy trốn.
Hắc y nhân phát hiện hắn chạy thì tức giận kêu lên: "Bắt lấy hắn, không để cho hắn chạy, tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội tốt lần này."
Nhóm quỷ quái lại duỗi tay ra tấn công Lăng Lang, mà Lăng Lang cũng liều mạng phản kháng, nhưng tài nghệ không bằng người, ngã xuống dưới chân nhóm quỷ quái.
Lần này, nhóm quỷ quái trói Lăng Lang đặt lên đài cao.
Truyện chỉ được đăng tại w.a.t.t.p.a.d.
@ngotquankhau, những nơi khác đều là reup.
Sau khi hắc y nhân thấy vậy thì cười nói: "Chỉ bằng thân thủ này của ngươi mà còn dám giãy dụa, ngươi trốn không thoát đâu, không ai có thể cứu ngươi, kể cả tên Mạc Nhậm kia."
Gã đột nhiên có chút sốt sắng, ngẩng đầu lên nói: "Thời cơ sắp đến rồi, một chút nữa thôi."
Lăng Lang nghe thấy lời của hắn cũng ngẩng đầu lên xem, chỉ thấy trên trời nổi lên một trận cuồng phong rất mạnh, thổi các vì sao trên trời bay tán loạn.
Gió lướt qua u ám, chỉ để lại một đốm sáng ảm đạm.
Chỉ thấy hắc y nhân nhanh chân đi về phía tế đàn, thắp ba nhánh nhang vào lư hương, rồi lạy vài cái với lư hương.
Lạy xong thì miệng gã lẩm bẩm nói: "Trời xanh ở trên, phù hộ ta này lần thành công".
Vừa dứt lời, thì thấy trên trời vang lên mấy tiếng nổ lớn, hóa ra là mấy ngôi sao lớn va vào nhau.
Ngay sau đó từ nơi va chạm phát ra một tia sáng, ánh sáng dị thường sáng ngời, chiếu về phía thành Nhạc Sơn với tốc độ cực nhanh.
Hắc y nhân thấy vậy rất vui mừng, hắn khua tay múa chân kêu lên: "Mau, mau đưa hắn lên tế đàn, để ánh sáng chiếu lên người hắn.
Đây chính là linh khí hội tụ sức mạnh của trời đất, phát ra từ ngôi sao.
Nếu chiếu vào người, thì chính là một nguyên liệu rất tốt để luyện đan."
Nói đến đây, Lăng Lang mới hiểu được, hóa ra người này là muốn đem hắn luyện đan.
Vì thế hắn nói: "Nói tới nói lui thì ra ngươi muốn luyện ta, làm sao không nói sớm hơn.
Đã phí bao nhiêu sức lực, lại còn hại nhiều người vô tội như vậy, chỉ vì chút chuyện nhỏ này à.
Nếu như ngươi nói sớm hơn ta đã đáp ứng yêu cầu của ngươi rồi, đơn giản hơn bao nhiêu."
Hắc y nhân chợt ngừng cười, gã nói với giọng điệu dữ tợn: "Ngươi nghĩ đơn giản như vậy sao? Ngươi có biết chỉ vì để bắt được ngươi ta đã trả giá bao nhiêu không? Ta đi ngược ý trời, bị thiên đạo nuốt chửng.
Ngươi vốn là người có phúc vận quấn thân, là người mà vận mệnh lựa chọn, sau này ắt sẽ thành thần.
Ta muốn luyện ngươi, có dễ dàng như vậy sao?"
Gã nheo mắt lại, nhìn sang phía khác với vẻ mặt cảnh giác.
"Y thật sự phá được Bách Quỷ trận đi ra à? Xem ra phải nhanh chóng rồi.".