Cưới Trước Yêu Sau: Ông Xã Phúc Hắc Sủng Vợ Yêu



Diệp Khuyết không hề lừa cô, anh thật sự tới Đại học A.

Trì Tảo Tảo đứng trong đám người, trong lòng có chút vui vẻ không thể ngăn được.

Cô không đi lên chào hỏi anh, nhưng cảm thấy, ở sau lưng yên lặng nhìn anh như vậy, trong lòng cô cũng rất thỏa mãn.

Thấy anh và hiệu trưởng đi đến khu tổng hợp, cô mới xoay người, lòng tràn đầy vui mừng tiêu sái quay về ký túc xá.

Lấy di động ra, gửi một tin nhắn cho Diệp Khuyết, “Ông xã, hôm nay anh rất đẹp trai nha.”

Hơn nữa, trong tin nhắn còn có thêm hình một cái đầu mãnh liệt hôn, hình dạng rất buồn cười.

Diệp Khuyết đang nói chuyện phiếm với hiệu trưởng, bước đi chậm rãi dò xét thay đổi những năm gần đây của Đại học A.


Di động đột nhiên vang lên, anh cầm lên xem, nhìn tin nhắn Trì Tảo Tảo gửi đến, còn có hình cái đầu cuồng hôn kia, vậy mà khóe môi lại gợi lên chút ý cười.

Vừa rồi lúc xuống xe, anh cũng thấy cô nhóc kia trong đám người, chỉ là xen vào rất nhiều vấn đề cản trở, cho nên anh cũng không đi qua bắt chuyện với cô.

Không nghĩ tới cô nhóc cũng thức thời, không nóng vội vạch trần quan hệ hai người bọn họ giữa chốn đông người.

Đầu ngón tay thon dài của anh, ấn ra mấy chữ trên màn hình di động, gửi đi.

“Chờ điện thoại của anh.”

Sau đó, thái độ lại nghiêm túc tiếp tục nói chuyện phiếm với hiệu trưởng.

Được Diệp Khuyết trả lời, Trì Tảo Tảo đưa điện thoại di động đặt ở bên môi, hung hăng hôn vài cái, cười đến lòng tràn đầy vui mừng.

Trở lại ký túc xá, đã nghe được tiếng bàn luận ríu rít của bạn cùng phòng.

“Các cậu biết không? Trường học chúng ta có một vị giáo sư mới, đặc biệt trẻ tuổi, đặc biệt đẹp trai, càng mê người hơn so với nam thần Kim Thừa Trị, các cậu không thấy dáng vẻ kia của anh, ôi mẹ ơi, quả thực rất đẹp trai.”

Người nói chuyện là Ôn Nghi, nhìn vẻ mặt ngượng ngùng bộ dáng đỏ mặt của bạn ấy, thật giống như gặp bạch mã hoàng tử yêu mến liếc mắt một cái.

Mộ Hương Ninh nói tiếp, “Vừa rồi lúc mình từ nhà ăn lại đây, cũng nghe các bạn học khác nói, là rất tuấn tú, nhưng mà anh dạy khoa nào a?”

Ôn Nghi lắc đầu, “Cái này mình cũng không rõ ràng lắm, dù sao mặc kệ dạy khoa nào, mình cũng phải đi dự thính.”

Mộ Hương Ninh cũng gật đầu, “Mình cũng phải đi dự thính.”


Vẫn luôn ngồi ở trước bàn học, Chung Tình vẫn an tĩnh đọc sách, thấy Trì Tảo Tảo vào cửa, cô ta nhàn nhạt lên tiếng hỏi cô, “Lúc trước cậu nói người đàn ông của cậu sẽ đến trường chúng ta dạy học, giáo sư mới đến kia, cậu quen biết không?”

Trì Tảo Trao lo lắng nhìn Chung Tình đột nhiên hỏi như vậy, gặp quỷ chính là, lúc trước cô quả thật đã nói như vậy.

Xấu hổ cười cười, cô đi tới duỗi tay đặt ở trên vai Chung Tình, hỏi một đằng trả lời một nẻo, “Cậu cảm thấy mình và giáo sư đẹp trai mới đến trong miệng các cậu, có quen biết sao?”

Còn không đợi Chung Tình trả lời, Ôn Nghi bên cạnh đã lên tiếng, “Cắt, mình mới không tin, Trì Tảo Tảo, cậu không có cái mệnh đó, cậu không phát hiện giáo sư mới kia toàn thân khí chất, cậu chỉ là dân thường nhỏ bé, không có khả năng có quan hệ với anh ấy đâu.”

Mộ Hương Ninh cũng gật đầu, “Mình còn nghe nói, anh ấy còn là ông chủ của một công ty lớn, rất có tiền, tới trường chúng ta dạy học, chẳng qua là việc thiện, dạy học không công mà thôi.”

Trì Tảo Tảo rất muốn nhảy ra phản bác hai câu.

Than bùn.

Cô kém như vậy sao? Thật sự không xứng với Diệp Khuyết?

Trong lòng khó thở, thật muốn đánh người, nhưng ngay lúc này, di động vang lên.


Cô lấy điện thoại ra vừa thấy, hai chữ ‘ông xã’ thình lình hiện ra trước mắt.

Cô không chấp nhặt với bạn cùng phòng, đi ra ngoài ký túc xá nghe điện thoại.

“Dạ?” Thanh âm ngọt ngào, nhỏ nhẹ.

Đối phương lời nói lão luyện, “Anh đang ở hồ sen.”

Ý tứ rất đơn giản, nếu Trì Tảo Tảo muốn gặp anh, thì đi qua.

Cô nhóc thông minh, ngắt điện thoại, đã chạy nhanh đi luôn.

Hồ sen ở Đại học A không phải là một nơi dễ nhìn thấy, bên kia có rất ít bạn học đi tới, cho nên, rất thích hợp để cô và Diệp Khuyết ‘trộm - tình’.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận