Xoặc_ chiếc áo sơ mi biến thành hai mảnh vứt xuống sàn nhà lạnh lẽo
Chiếc lưỡi ẩm ướt chạy từ xương hàm đến xương quai xanh để lại những vệt nước ẩm ướt.
Con mẹ nó mùi hương trên cơ thể cậu làm hắn phát điên.
-À_ tiếng hít thở không thông của hắn
Cậu như một con búp bê xinh đẹp mặc Taehyung làm loạn. Phải! Như hắn nói cậu là lên giường với hắn để có thể có vị trí này
_2 tháng trước
Tại phòng V.I.P của khách Silla Seoul
Tiếng nam nhân thở dốc trên chiếc giường kingzise. Hắn là trúng xuân dược. Hắn giờ chính là cần người giúp hắn giải toả. Con mẹ nó! Hắn mà biết ai làm liền giết chết kẻ đó
-a...a
Hắn sắp không chịu nổi rồi
' Cạch'
- chủ tịch, ngài có ở đây không?
- AAAAAA
- im lặng!
Nam nhân hung hăng hôn cậu tay thì giật đồ của cậu. Gì chứ?! Cậu sắp bị cưỡng hiếp vậy mà không phản ứng sao? Tỉnh lại Jeon Jungkook
Lấy lại ý thức liền dùng hết sức đẩy nam nhân trước mặt ra thế nhưng sức mạnh đó có nhằm nhò gì với dục vọng đang phát hoả trong người hắn.
Vài động tác đã có thể cởi sạch đồ trên người cậu. À mùi hương này không giống như những người khác không phải nước hoa không phải mùi của nước xả vải mà là mùi từ thịt mà ra. Hà thật là mê người mà! Dục hoả trong người đang còn lại thêm mùi hương chết người này làm cho thân dưới hắn như nổ tung. Không cần nghĩ ngợi liền nhanh chóng thoát y cho bản thân
- không .... Đừng mà ....xin anh tha cho tôi
Người ta không phải muốn trao lần đầu tiên cho người mình yêu sao? Cậu còn chưa có người yêu làm sao có thể. Nghĩ đến cậu thật là muốn khóc nước mắt lăn dài. Không một sự báo trước hắn liền đi vào. Bên dưới dường như đã rách làm đôi. Không để cho cậu kịp thích nghi hắn liền hung hăng đưa đẩy rút ra là rút ra hết đâm là đâm lút cán. Cứ thế cả đêm hắn không rời khỏi người cậu.
______
Sáng hôm sau, hai thân ảnh nằm ôm nhau giữa giường lớn một người khuôn mặt lạnh lùng băng lãnh một người dễ thương vô cùng tạo nên một bức tranh hài hoà. Bức tranh hoàn hảo cho đến khi có tiếng hét lên của người con gái. Nam nhân liền bị đánh thức mơ mơ màng màng
- Kim Taehyung.....anh là đang làm gì ở đây? Cậu ta...cậu ta là ai? _ câu hỏi vang lên khiến cho Taehyung bừng tỉnh
Con mẹ nó cái gì đây? Nhìn sang nam nhân bên cạnh không hề nhúc nhích, nhìn xuống cơ thể loã lồ của cậu và hắn thì cũng đã nhớ ra phần nào chuyện đêm qua. Chưa hết tịnh tâm
- Kim Taehyung con đang làm gì ở đây_ giọng nói uy lực phát ra từ ba Kim
Hắn bình thản với tay lấy chiếc áo choàng tắm bên cạnh khoác vào bước xuống giường
- mọi người là phải hiểu cho con. Hôm qua chính là có người hãm hại con còn nam nhân kia xem như qua đường cho một số tiền liền ổn thoả
Trơ trẽn đưa ra lời giải thích và cách giải quyết
Không gian im ắng chỉ có tiếng nức nở của nữ nhân- Lee Sora
- Tae ....s anh lại làm thế với em? Anh hết yêu em rồi sao?
- Sora không phải anh nói rồi sao?! Là tai nạn thôi
Sự việc đến nước này ba mẹ Jeon cũng kéo đến. Thấy con gái mình chịu uất ức liền tức giận muốn xem là ai?
- Taehyung, ta xem trọng cháu có thể mang hạnh phúc đến cho con gái bác thế mà cháu đang làm gì đây?
- không phải cháu đã nói rồi sao?! Cho cậu ta tiền sẽ không dây dưa
Nam nhân nằm trên giường tỉnh dậy từ lúc nào đã nghe hết toàn bộ câu chuyện. Cậu ngồi dậy ánh mắt nhìn chằm chằm vào vòng tay yêu thương của mẹ Jeon ôm lấy Lee Sora. Cậu là con của họ tại sao chưa từng được ôm như thế? Tại sao họ lại nhẫn tâm với cậu mà yêu thương ả? Tại sao người chịu khổ lại là cậu? .... Nếu vậy cậu liền lấy đi thứ ả muốn có nhất!
- mọi người là định cho tiền rồi để tôi rời đi? Haha sao lại dễ dàng như vậy được?
- cậu muốn gì HẢ?_ mẹ Jeon lên tiếng giọng nói giống như hận không thể cho cậu một cái tát
- tôi giờ đây chính là không cần tiền Jeon phu nhân à_ tiếng 'Jeon phu nhân' thể hiện tầng lớp của cậu với mẹ Jeon_ tôi giờ đây lại là muốn làm Kim thiếu phu nhân
- đừng làm càn. Tôi và cậu chỉ là tình một đêm_ hắn lên tiếng cắt ngang lời nói của cậu
- haha Kim Taehyung nếu như anh không đồng ý thoả thuận tôi cũng không ngại tiết lộ chuyện này cho cánh báo chí biết. GĐ vừa kế nhiệm của tập đoàn Kim thị không chịu trách nhiệm sao? Tôi chợt nhớ ra Kim thị vừa hợp tác với vị doanh nhân nổi tiếng của gia tộc Rockefeller nếu đối với một doanh nhân như ông ấy thì việc đời tư ảnh hưởng đến công việc không phải ông ấy sẽ cân nhắc lại chuyện hợp tác sao?
- Jungkook cậu đừng quá đáng!_ mẹ Jeon tức đến phát điên
- Jeon phu nhân, tôi nhớ tôi chưa hề nợ bà cái gì chỉ có bà là nợ tôi. Giờ tôi lại chợt nhớ ra lúc trước bà nói sẽ thực hiện tâm nguyện của tôi. Haiss tôi đã suy nghĩ kĩ chính là muốn con gái bà nhượng nam nhân này cho tôi có được không?_ ánh mặt cậu quật cường che giấu đau thương sâu dưới đáy mắt nhìn thẳng bà Jeon để nói chuyện- nếu như bà không đồng ý cũng không sao chỉ là miệng của tôi có lẽ không được kín đáo sẽ....
Chát_ âm thanh thuần túy sau tiếng động là khuôn mặt của cậu in bàn tay của bà Jeon
- câm miệng!
Quả nhiên không nỡ để cho ả đau thương
Jeon Jungkook mới đúng là con ruột của họ. Phải! Cậu mới là con ruột! Vậy, tại sao? Tại sao chứ? Tại sao cậu lại phải ra nông nỗi này? Có nhà không thể đến, có ba mẹ nhưng không được cất tiếng gọi, không thể chạm vào. Nhà cậu không phải là tiền tiêu 3 đời không hết? Vậy tại sao để cậu ở phòng trọ tầng hầm, phải đi làm thêm chứ, phải ăn uống khổ sở, phải nghỉ học vì không đủ tiền đóng học phí.
- Jeon phu nhân người đừng kích động như vậy chứ? Thời gian còn dài mà hử?!
Trong tâm đau như bị dao rạch ngang dọc nhưng bên ngoài lại quật cường đến lạ
- Phu nhân cứ từ từ suy nghĩ hôm sau có thể gọi cho tôi. Bà biết số tôi mà phải chứ?!
- mẹ rốt cuộc là sao chứ?! Mẹ quen cậu ta?_ Lee Sora dù biết vẫn hỏi
- chúng ta về trước đã chuyện hôm nay để đây khi tâm trạng ổn định rồi nói tiếp_ ông Jeon lên tiếng
- phải phải chúng ta về a~ con gái ngoan
Lee Sora bị ông bà Jeon kéo đi trong phòng giờ đây chỉ mỗi mình cậu và hắn. Ánh mắt của Kim Taehyung sắc lạnh nhìn chằm chằm vào cậu.
- rốt cuộc cậu có quan hệ gì với người nhà Jeon gia?!
- anh nghĩ xem?!
Đứng dậy mặc lại quần áo.
- chuyện hôm nay không thể trách tôi được. Vào phòng không ngõ cửa là lỗi của tôi nhưng không thể kiềm chế bản thân là lỗi của anh rồi.
Nghe cậu nói vậy liền tiến lại gần đưa tay nắm chặt cằm cậu
- đừng nghĩ rằng cậu đã thắng! Nếu như có gan bước vào Kim gia thì sau này giữ được cái mạng này ra khỏi có phải là quá xuất sắc hay không?
________
Câu nói đó giờ là hắn đang thực hiện?
Thân thể cậu mềm nhũn không chút sức lực. Phần dưới đau đớn hệt như lần đầu tiên hắn và cậu cùng làm. Đau đớn vô cùng. Người ta thường nói làm tình chỉ đau lúc đầu về sau là khoái cảm vậy tại sao cậu không cảm nhận được. Từ đầu đến cuối chỉ có đau càng đau. Không biết hắn đã làm bao lâu rồi cậu chỉ thấy trước mắt một màu tối đen. Cậu cứ đắm chìm vào suy nghĩ của cậu. Cậu chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Đến lúc cảm nhận được có thứ gì bóp chặt cằm của cậu nhét thứ gì đắng ghét vào miệng cậu.
- a...a
Cậu mơ màng tỉnh dậy
- hừ uống đi
Hắn quần áo đầu tóc đã chỉnh tề, tay đang đổ cốc nước vào miệng cậu cho thuốc trôi xuống
- khụ....khụ
- tỉnh dậy thì dọn dẹp đi. Cậu biết là mẹ tôi đã đem hết người làm về Kim gia rồi. Làm sạch sẽ, ngày mai có khách đến
Hắn xem cậu như người làm
- anh cũng không thiếu tiền có thể thuê người giúp việc khác
- tôi cho cậu ở đây chính là với vị trí giúp việc nên tốt nhất đừng mơ tưởng đến chuyện ấy
Hắn xem cậu như vậy cũng phải cậu đâu là ai trong mắt bọn họ. Cậu là cái ngáng cản đường bọn họ ở bên nhau yêu thương nhau
- tôi là vợ anh không phải người ở!
- đừng mơ
Hắn nhả ra hai chữ rồi rời đi không ngảnh mặt lại.
Cậu lấy dáng vẻ một người vợ khoác vội chiếc áo chạy theo hắn
- anh lại định đi tìm Lee Sora? Anh đã ở với cô ta ba ngày rồi giờ lại định đến đó
- chuyện của tôi mượn cậu quản?!
Cậu nắm lấy cánh tay hắn dứt khoát nói
- nếu anh muốn rời đi đến chỗ cô ta dây dưa với cô ta. Tôi sẽ xem như không biết gì nếu anh tìm người giúp việc đến làm việc
- cậu đang uy hiếp tôi?!
- tôi sẽ đến tìm cô ta. Anh biết đấy vợ phát hiện chồng mình ngoại tình thì sẽ làm gì
Hừ cậu là uy hiếp hắn. Từ trước tới giờ chưa có ai dám như thế với hắn cậu lại dám. Hắn nên suy nghĩ cho Sora ả tâm trạng vừa mới ổn định hắn không muốn ồn ào liền đồng ý.
- được
Hắn muốn cậu tránh ra để hắn có thể kịp hẹn
- nhưng bây giờ anh phải ở nhà
Cậu nhìn hắn ra lệnh
- đừng được đằng chân lên đằng đầu
Xô cậu xuống nền gạch nhanh chóng bước lên xe đến lúc cậu hoàn hồn chỉ còn thấy bụi bay trong không trung. Tay cậu đập vào đất vết thương cũ chưa lành lại có vết thương mới hệt như tim cậu
Cậu giờ chỉ một mình. Phải chăng một bước sai vạn dặm đau là đây?