Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Người dịch: Friendship

Sưu tầm by babyphuoc

Nguồn: Mê Truyện


Thấy tất cả mọi người đều đã vào sàn nhảy, Ngô Thiên Hà liền dẫn theo thủ hạ lặng lẽ đi vào cửa ngầm ở góc Tây Bắc đại sảnh, đại sảnh bắt đầu vang lên âm nhạc nhu tình. Nương theo giai điệu động lòng người, mười sáu đôi nhảy đều xoay tròn các kiểu trong sàn nhảy, nhảy đến độ vô cùng xuất thần.

- Chồng à, hôm nay thật muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh đồng ý cùng em tham gia vũ hội này.

Uông Tiểu Kỳ hai tay ôm cổ Tiêu Thần, chĩa cái mũi nhỏ vào mũi Tiêu Thần, hạnh phúc hạ giọng nói.

Tiêu Thần có chút không yên lòng, hắn còn đang suy nghĩ về vấn đề Ngô Thiên Hà, tùy ý đáp:

- Tiểu kỳ, em nói cái gì đó, nói cảm ơn cái gì với chồng chứ.

- Không phải, người ta chính là muốn cảm ơn anh…

Uông Tiểu Kỳ không thuận theo không buông tha, thân mình dán thật chặt, miêng tựa vào tai phải Tiêu Thần, ngôn ngữ kiều mị thiếu chút nữa câu lên tà hỏa của Tiêu Thần.


- Vậy em chuẩn bị dùng cái gì để cảm ơn anh?

Tiêu Thần mỉm cười hư hỏng, gắt gao mân mê Uông Tiểu Kỳ vào trong ngực.

Cô nàng này lúc bắt đầu ỏn ẻn, công lực thật sự thâm hậu, miệng phát ra nhiệt khí khiến khắp người ngứa ngáy.

- Anh… anh muốn cái gì… em liền cho anh… cái đó…

Âm thanh của Uông Tiểu Kỳ khiến Tiêu Thần phát cuồng, hắn sít sao ôm lấy Uông Tiểu Kỳ, chuẩn bị bắt đầu nụ hôn nồng nhiệt, nhưng trong đầu đột nhiên lại hiện lên một ý niệm.

- Chết tiệt! Tiểu Kỳ sao có thể chủ động như vậy!

Tiêu Thần cảm thấy có chút không đúng, trợn mắt nhìn mười lăm đôi nhảy khác, cũng may Lâm Vũ Đình và Dương Dao Dao các cô không giống như Uông Tiểu Kỳ, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy bạn nhảy bước chậm trong sàn nhảy.

- Còn may… còn may…

Tiêu Thần hạ xuống suy nghĩ vô căn cứ này, nếu mấy cô Dương Dao Dao cũng ôm bạn nhảy chủ động như vậy, chẳng phải là tổn thất lớn của chính mình sao, hai người kia đều là mục tiêu trong hậu cung lớn của mình, không thể để người khác chiếm được tiên cơ.

Tiêu Thần đẩy nhẹ Uông Tiểu Kỳ ra, cười nói:

- Nghiêm chỉnh một chút, luôn muốn chiếm tiện nghi của anh, anh biết anh rất thuần khiết, rất có lực hấp dẫn đối với phụ nữ… Nhưng bây giờ còn đang ở trong vũ hội, chờ khi trở về xem anh trừng phạt em thế nào!

Cô bé này, mị hoặc thế này thật sự là quá lớn rồi, nhất định phải tìm cơ hội đẩy ngã Uông Tiểu Kỳ.

- Anh còn thuần khiết sao?

Uông Tiểu Kỳ xì vui vẻ, cười mắng,

- Nếu anh mà thuần khiết, vậy heo đực cũng biết trèo cây rồi.

- Cái này em không biết sao?

Tiêu Thần cười ha hả nói,

- Biết vì sao heo đực lại phải trèo cây không?


- Vì sao?

Uông Tiểu Kỳ tò mò hỏi.

Tiêu Thần kéo cổ tay nhỏ bé của Uông Tiểu Kỳ đang đặt trên cổ mình xuống, đáp:

- Bởi vì heo cái sớm đã trèo lên trên cây rồi, heo đực muốn đi phối giống, đương nhiên cũng phải trèo cây rồi!

- Ách… anh thật quá buồn nôn… đừng nói anh từng là học sinh của em!

Uông Tiểu Kỳ véo Tiêu Thần vài cái, hết sức khinh bỉ hắn.

‘Phối giống’ lời này cũng bị hắn nói ra, người này quả nhiên bản chất chính là một âm nam!

Tiêu Thần đưa tay khoác lên bên hông Uông Tiểu Kỳ, cười hư hỏng nói:

- Em yên tâm, anh không nói anh là học sinh của em, anh chỉ nói em chính là heo cái kia, mà anh lại là heo đực đi phối giống với em!

Tiêu Thần không nỡ véo Uông Tiểu Kỳ, hắn hiện tại, sức mạnh trên tay đã không thể dùng cân để đánh giá rồi, chỉ cần hai ngón tay là có thể động tới Uông Tiểu Kỳ!

- Không nói với anh nữa… đưa anh đến rõ là làm tổn hại đến hình tượng của em…

Uông Tiểu Kỳ mắng, nhìn nhìn người xung quanh, đều đang chầm chậm khiêu vũ theo âm nhạc, học sinh của hai trường lại khá hòa hợp, trước mắt không thấy gây ra chuyện gì.


Tiêu Thần nói:

- Tiểu Kỳ, đây chính là cái các em gọi là vũ hội mặt nạ? Cảm giác không có gì đặc sắc!

Chỉ là một đống nam nữ sinh ôm nhau lắc tới lắc lui trong sàn nhảy, thật sự không có tí thú vị nào. Hơn nữa khóe mắt Tiêu Thần liếc nhìn bàn trà bên cạnh sàn nhảy, bên cạnh bàn trà này đặt một ít hoa quả, đồ uống, rượu đỏ, nhưng cũng không phải thứ gì đặc biệt quý giá. Thậm chí một nải chuối trên bàn có một quả đã bị người ta bóc ra, cắn một cái… Nhưng từ đầu tới cuối, mười sáu đôi bạn nhảy đều luôn trong sàn nhảy lắc tới lắc lui, căn bản không có người đi tới bên đó nếm qua đồ vật này nọ…

- Bây giờ hẳn là để làm nóng sàn nhảy, đoán chừng còn có MC xuất hiện, bởi vì hôm nay còn muốn diễn ra cuộc tranh tài vũ đạo! Hôm nay anh nhất định phải cùng em tranh một chút, ngàn vạn lần không thể thua tiện nhân Hạ Sương kia!

Nhắc tới người này, Uông Tiểu Kỳ có chút nặng nề, ánh mắt cô quét qua sàn nhảy, tìm kiếm tung tích Hạ Sương cùng bạn trai cô.

Lát nữa Hạ Sương và bạn nhảy cô ta nhất định sẽ trực tiếp khiêu chiến mình và Tiêu Thần, vũ đạo của bản thân không tính là hạng nhất, Tiêu Thần lại không biết vũ đạo, cũng chưa thấy hắn lộ ra vũ kỹ gì, nhưng thật ra trong lúc cãi vã với Hạ Sương, công phu mồm mép của Tiêu Thần đã được một phen bày ra.

- Em cứ yên tâm đi!

Tiêu Thần cười ha hả vài tiếng.

Tuy không phải người học nhảy chuyên nghiệp, nhưng Tiêu Thần lại không phải người ngu, chuyện khiêu vũ này, từ mấy năm trước hắn đã từng chịu huấn luyện qua một tháng. Sát thủ cấp cao, cái gọi là sát thủ cấp cao chính là trí đức đầy đủ! Nếu ngay cả nhảy cũng không thể, vậy chính mình dựa vào cái gì để đánh vào vòng tròn này, ám sát nhân vật thượng lưu này.

Hắn đã chú ý đến Hạ Sương và bạn nhảy của cô một lúc, kỹ thuật của hai người đều bình thường, bước chân của người nam kia còn được, hơn nữa Tiêu Thần có thể cảm giác được sức mạnh ở chân cậu ta không tồi. Chỉ là vũ kỹ của Hạ Sương không được tốt lắm, bây giờ chỉ ôm bạn nhảy nam kia chầm chậm bước vòng bước đều, bước nhảy đã có chút hỗn độn rồi, vũ kỹ của cô hẳn kém hơn Uông Tiểu Kỳ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận