Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

- Lời hiến tế?
Chân mày Tiêu Thần cau lại, hắn vừa lấy Mặt nạ hoàng kim sói xuống, buộc vào sau lưng mình, vừa hay có thể dùng để chống đạn.
Daniel nói:
- Đây là một loại trận pháp tà ác của vũ trụ Hắc Ám, mượn một ít chú ngữ từ xưa, mục đích là muốn tập hợp tất cả nguyên tố tà ác mười mấy dặm xung quanh đây. Tôi nghĩ phía dưới cái hồ lớn này, nhất định là trực tiếp thông với ao máu cực âm kia, đây chính là một môi giới thu thập nguyên tố tà ác của nó. Đến lúc đó phía dưới sẽ còn có một nghi thức, lợi dụng nguyên tố tà ác thu thập được ở nơi này, mới có thể tiến thành hiến tế phục sinh!
- Không quản mấy thứ này nữa, đi hủy hệ thống cung cấp điện của bọn chúng trước!
Tiêu Thần không nhìn nổi nữa, mười mấy cô gái thân thể trần truồng đứng trước mặt mình như vậy, tiếp tục nhìn thì tà hỏa ở bụng dưới của mình sẽ vọt lên mất.
Tầng ngầm thứ nhất cũng có hệ thống camera, nhưng Tiêu Thần chớp động quá nhanh, camera cũng không thể quay lại bóng dáng của Tiêu Thần.
Căn cứ vào gợi ý của Daniel, Tiêu Thần thầm nghĩ, vượt qua hai tầng ngầm này, rất nhanh là có thể đi tới trung tâm cung cấp điện của biệt thự Thiên Hà.
Đây là một gian phòng nhỏ độc lập, bên ngoài có hai vệ sĩ đeo mặt nạ sói, tay cầm súng tự động, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.
- Trước tiên khai đao với các ngươi!
Tiêu Thần mạnh mẽ vọt ra ngoài, hai con dao chém vào cổ hai người, nhẹ nhàng đánh ngã hai người này.
Tiêu Thần nhanh chóng mở cửa ra, kéo hai người kia vào phòng, trong phòng ba mặt trên tường đều chứa công tắc đủ loại màu sắc hình dạng.
- Daniel, ngươi lên đại sảnh xem một chút , xem Sài Lang đã đưa những học sinh kia ra ngoài chưa…
Tiêu Thần trực tiếp để Daniel đi điều tra tình trạng ở đại sảnh, chính mình lại cắm đầu vào trong mấy cái công tắc.
Nếu muốn tìm công tắc điện ở đại sảnh, nhất định có thể có khó khăn, ở đây thật sự có quá nhiều công tắc, cả lớn cả nhỏ phải hơn mấy trăm cái!
Móa, may mà ông đã từng học điện, bằng không nghẹn chết với chúng mày!
Mấy phút đồng hồ sau, Tiêu Thần từ một đống công tắc đóng mở kia tìm ra mấy cái công tắc nhỏ trong đại sảnh, Daniel cũng đồng thời truyền tin tức đến. Sài Lang ở đại sảnh đã giết chết sáu tên vệ sĩ đến bắt mấy cô hoa hậu giảng đường, đã bắt đầu mang theo những học sinh kia chạy trốn.
Tiêu Thần tắt toàn bộ điện trong đại sảnh, tiện tay cũng tắt luôn điện phòng theo dõi trên tầng ba.
- Đi thôi, chúng ta tới ao máu cực âm ở tầng ngầm 3 xem xem, xem ra hôm nay ta lại phải đại khai sát giới! Mười sáu cô gái kia không ngờ lại nhảy vào trong hồ lớn kia, đám thiên sát khốn kiếp!

Tiêu Thần phẫn hận rống lên, ngay vừa rồi, hắn cảm nhận được mười sáu thân thể trần truồng của mấy cô gái kia đã nhảy vào trong hồ lớn, sinh mệnh khí tức cũng theo đó mà biến mất, hẳn là đã lấy thân hiến tế rồi.

Tầng ngầm ba, biệt thự Thiên Hà.
Toàn bộ tầng ngầm 3 này được vét sạch thành một khoảng không thật lớn, cao tới 15m, diện tích cũng gần ngàn thước.
Trung tâm không gian lớn là một ao máu hình tròn, trong ao máu chứa đầy máu tươi, máu tươi trong ao máu không ngừng quay cuồng, một đám bọt đỏ toát ra từ trong ao máu, bay vút lên không khí, sau đó là những tiếng ‘ba~’ phá nát không khí.
Bốn mươi cô gái trẻ tuổi thân thể trần truồng, hai người thành một cặp vây quanh ao máu. Áo bào xám và áo bào đen cũng ở đây. Đến nơi này, còn hai người đàn ông áo bào tím đứng bên ngoài ao máu, đang cực kỳ chăm chú nhìn vào tình huống bên trong ao máu cực âm.
- Sao lại thế này! Còn thiếu mười xử nữ cực âm các người còn chưa tìm tới sao!
Hai áo bào tím chỉ áo bào xám cùng áo bào đen bực tức, hết sức bất mãn đối với hiệu suất làm việc của bọn họ.
- Không cần biết các người là ai, địa vị trong tổ chức là gì, chỉ cần dám làm trễ nải việc Ngô thần sống lại, thì chính là tội nhân số một!
- Hai vị Trưởng lão, xin hai vị không nên gấp, mười xử nữ cực âm chúng tôi đã tìm hiểu xong rồi, mấy người đó đều là xử nữ xinh đẹp nhất nước Cộng Hòa, lão gia ngửi được mùi vị của các cô nhất định sẽ vô cùng thích.
Áo bào đen tiến lên cung kính nói.
Áo bào tím dường như chẳng hề hứng thú, hừ lạnh nói:
- Tổng quản Hách! Đừng trách tôi không nhắc nhở! Lần hiến tế Bổn thần sống lại này chúng ta đã chuẩn bị suốt mấy năm, nếu bởi vì một chút sai lầm của cậu mà làm chậm trễ. Vậy thật xin lỗi, tôi không ngại dùng hóa thi trùng của tôi đưa cậu tới gặp Diêm vương!
Thâm mình áo bào đen chấn động, lập tức cam đoan nói:
- Trưởng lão Trần xin cứ yên tâm, mười xử nữ cực âm đã tới biệt thự Thiên Hà, bây giờ đang ở trong đại sảnh, đã bị tôi hạ lời nguyền Huyết thần. Người của tôi lập tức sẽ mang họ tới đây, nhất định sẽ không làm chậm trễ Bổn thần sống lại.
Trời ạ, Hóa thi trùng, đây là thứ buồn nôn nhất mình từng thấy trước nay, một đám giống giòi xâm nhập vào trong mạch máu và tổ chức, điên cuồng ăn uống, như vậy đúng là không bằng trực tiếp chết đi cho rồi.
- Tốt nhất là như thế!
Trưởng lão Trần lạnh lùng hừ một tiếng,

- Còn chưa tới nửa canh giờ nữa, nguyên tố tà ác hấp dẫn từ trên xuống lập tức sẽ đến mức tận cùng, trong vòng nửa canh giờ nhất định phải đem mười xử nữ cực âm còn lại vào ao máu cực âm, sau đó mở ra trận pháp Cửu âm U Minh tái sinh!
- Ngài yên tâm, tôi lập tức tự mình đi lên đưa họ xuống!
Tổng quản Hách không dám lười biếng, liền dẫn theo áo báo xám lên tầng ngầm hai, thẳng đến đại sảnh.

Tổng quản Hách và áo bào xám vội vã rời khỏi ao máu cực âm, nhanh chóng chạy về phía đại sảnh biệt thự.
- Đám người từ bên ngoài đến đáng chết! Nếu không phải hiện tại lão gia còn chưa sống lại, ta sẽ nhìn sắc mặt chúng sao?
Vừa ra khỏi ao máu cực âm, khóe miệng Tổng quản Hách nổi lên nụ cười lạnh, Trưởng lão Trần kia vừa rồi thật sự không cho mình mặt mũi, chẳng lẽ gã quên toàn bộ kế hoạch này đều là do mình một tay lo liệu sao?
Áo bào xám thấy Tổng quản Hách oán giận, sợ tới mức vội vàng chạy tới bịt kín cái miệng của gã, xuỵt nói:
- Tổng quản Hách, vẫn là đi ra khỏi nơi này rồi nói, mấy Tinh thần lực từ bên ngoài tới này không giống bình thường, đừng để bọn họ nghe được lời ngài nói!
Tổng quản Hách muốn tách ra khỏi cái tay của áo bào xám đang che trên miệng mình, thấp giọng quát:
- Chẳng lẽ mày nghĩ tao và mày thật sự sợ mấy người ngoại lai đó sao! Đám ngoại lai chết tiệt này, sớm muộn tao cũng xử lý chúng!
- Ờ kìa! Đi ra ngoài trước rồi nói sau, đem mười xử nữ cực âm kia tới đã!
Áo bào xám thở dài, kéo Tổng quản Hách đi ra tầng ngầm ba.

- Xem ra bọn người kia còn có nội chiến không nhỏ ha! Ha ha…
Mắt Tiêu Thần híp lại thành một đường kẻ, trong lòng cười thầm.
Hắn hiện tại đang trốn phía sau tảng đá lớn bên cạnh ao máu cực âm, tảng đá này to chừng hơn mười mét vuông, chắc là bởi vì quá to và quá nặng nên không bị chuyển ra khỏi ao máu cực âm, vừa hay thành nơi ẩn thân tốt cho Tiêu Thần.
- Ha ha, nếu bọn chúng có nội chiến, vậy lão Đại được mạnh tay hành động rồi.

Daniel cũng ha hả cười.
Tiêu Thần hiểu ý, từ khi Daniel sửa cách gọi mình là lão Đại đến giờ chưa đến nửa giờ, tính tình trở nên vui vẻ rất nhiều.
- Lát nữa, ngươi giải quyết hết đám áo bào tím kia, ta đối phó với bốn mươi phụ nữ lõa thể kia!
Tiêu Thần một bộ chính sách nghiêm mặt sắp xếp!
- YAA.A.A..! Bốn mươi phụ nữ lõa thể kia thì có sức chiến đấu gì chứ! Lão đại thật dâm đãng!
Daniel không ngờ không nể mặt Tiêu Thân, bàn tay nhỏ bé ở trong đan điền giơ lên ngón tay giữa hướng về phía Tiêu Thần, vô cùng khinh bỉ.
Tiêu Thần lại là vẻ mặt đương nhiên, hừ nói:
- Phí lời! Cọng rơm hơi cứng mà không giao cho ngươi, ta còn cần tiểu đệ ngươi làm gì chứ! Lúc này ngươi phải cố gắng biểu hiện vào, giết chết hai tên áo bào tím trước, về phần bốn mươi phụ nữ lõa thể kia nha… Ta nghĩ có nên trong lúc các cô ấy thần trí mơ hồ, thừa dịp giao lưu chút gì đó không… Bộ dạng các cô hiện tại, nếu dùng đại pháo của ta đi hầu hạ, nhất định thần trí sẽ tỉnh táo trở lại… Đúng, dùng đại pháo của ta đi…
Nụ cười trên mặt tên súc sinh lộ ra mười phần dâm đãng…

Ầm!
Ngay lúc bạn học Tiêu Thần còn đang ở đó tự sướng, tầng ngầm ba lại vang lên vài tiếng nổ, từng vũng máu đỏ từ trong ao máu cực âm phun lên!
- Không ổn! Là máu phun!
Trưởng lão Trần vừa thấy, sắc mặt đột biến, nhanh chóng kéo áo bào tím đứng bên cạnh lui về hơn mười thước phía sau ao máu.
- A!
- A!
Bốn mươi cô gái bị lạc tâm trí đều bị tiếng nổ cùng màu máu làm cho sợ hãi theo bản năng hét lên, bắt đầu né ra ngoài ao máu, Trưởng lão Trần và áo bào tím ở bên ngoài hơn mười thước khẩn trương kéo chặt hai tay.
- Lão Hàn, chúng ta cùng nhau bày trận! Ngàn vạn lần không thể để máu phun đó làm ảnh hưởng tâm trí mấy cô gái này!
Trưởng lão Trần hét lớn một tiếng, cắn vào ngón trỏ tay phải của mình, một dòng máu đỏ từ ngón trỏ chảy đến lòng bàn tay.
Lão Hàn ở bên cạnh cũng làm động tác giống như vậy, cắn ngón tay cho máu vào lòng bàn tay, hai bàn tay dính máu tươi hợp lại với nhau.
- Tà Thần Pate trên cao, lấy máu của ta, lực dẫn rời xa trời cao, bình sóng to máu đỏ!

Hai người đồng thời đọc thần chú, bàn tay tiếp tục hợp lại một chỗ, lập tức bắt ra kim sắc quang mang, ánh sáng trong nháy mắt vọt vào ao máu cực âm, quấy lên từng đợt biển máu phun.
Kim sắc quang mang hóa thành cái chop hình tròn, nỗ lực phủ lên miệng ao máu cực âm cuồng bạo, mà quái vật bên trong ao máu cực âm lại không muốn dễ dàng bị áp chế như vậy, từng cột máu phun cao như tên không ngừng giã lên cái chóp màu vàng, cố gắng phá vỡ cái chóp phong tỏa.
- Không ổn! Lực lượng của quái vật quá mạnh, phải gia tăng sức lực!
Phụt!
Hai vị Trưởng lão đồng thời phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi lập tức chiếu lên phía trên chóp màu vàng, một cỗ ánh sáng màu vàng áp chế màu máu phía dưới, hai phe tạo thành xu thế giữ lẫn nhau.
- Phù phù… khả năng của tiểu tử này cũng quá mạnh, chúng ta căn bản không giữ được bao lâu đâu…
Trưởng lão Trần giận dữ rống lên, sự việc vượt xa khỏi dự liệu của mình, quái vật trong ao máu này rốt cuộc là cái gì, khí tức không phải thần ta, càng không phải là lực lượng chính nghĩa.

Mà ở phía sau tảng đá, Tiêu Thần và Daniel, một lão Đại một tiểu đệ thì lại cười đến mắt híp thành đường kẻ.
- Daniel, ngươi nói nếu lát nữa ném hai người bọn chúng vào ao máu cực âm thì sẽ thế nào?
Tiêu Thần ha hả cười nói.
Đức hạnh của Daniel cũng không hơn được là mấy, hoa chân múa tay vui sướng cười nói:
- Hay… hay… dùng dương khí của hai người đàn ông tấn công âm khí bên trong ao máu cực âm… Không tệ, không tệ… thật sự không tệ…
- Được, nói làm là làm!
Tiêu Thần lập tức thay đổi thành vẻ mặt đằng đằng sát khí, quát,
- Vậy Lão Hàn kia giao cho ngươi, họ Trần để ta đối phó! Mặt khác, lát nữa khi ra tay, ngươi hãy dùng lưới Lam ngọc bao hết bốn mươi cô gái này lại, cũng không thể để họ chạy loạn, nếu chạy vào ao máu cực âm cũng không tốt, ta còn phải tìm cơ hội nói chuyện nhân sinh với họ!
- Hô, Lão Đại thật cao minh! Vậy lát nữa mấy cô gái này bị lưới Lam ngọc của tôi bao lấy, chẳng phải là giống như đi tất lưới sao?
Đôi mắt búp bê của Daniel híp lại.
Móa, con búp bê này, còn là tất lưới!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận