Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

- Ha ha, chắc là vậy đó.
Chu Tử Y thì thầm một tiếng, lập tức kéo Cao Thi Nhu đến bên cửa sổ, nói với cô ấy:
- Tụi mình chờ một lát rồi nói tiếp, chị cho em xem cảnh vật tuyệt đẹp hoành tráng trước đã, chờ một chút trên bầu trời phía bên kia sẽ xuất hiện pháo hoa đẹp lắm đó.
Wow… Bùm…
Pháo hoa bên kia đang bắn, Cao Thi Nhu nhìn thấy pháo hoa to lớn xinh đẹp như vậy, cũng không ngớt lời khen:
- Đúng thật, pháo hoa thật là đẹp.
- Chờ chút còn nhiều cái đẹp hơn nữa đó.
Chu Tử Y thần bí cười, chỉ về hướng tòa nhà Trường Hồng mà nói:
- Chờ một chút còn có pháo hoa bắn cao hơn nữa, chắc là cỡ chừng 400 mét đó, Thi Nhu em chú ý chờ xem từ phía trên tòa nhà Trường Hồng nha.

Trong thành phố Lĩnh Hải xuất hiện một kì quan, toàn bộ khu vực nội thành đều có thể thưởng thức được, bốn trăm mét phía trên bầu trời kia, pháo hoa kì ảo nổ ra, ghép thành hình một con rồng, phía dưới hình rồng hiện lên ba chữ to.
Anh yêu em.

Tên nhóc bắn pháo hoa chính là Tiêu Thần, lúc này đang đứng trên tầng thượng của tòa nhà Trường Hồng, ngẩn đầu lên nhìn pháo hoa tuyệt đẹp trên bầu trời, thở dài một hơi.
Pháo hoa xinh đẹp đấy, nhưng cũng chỉ trong khoảnh khắc, chỉ có ánh sáng rực rỡ chiếu rọi xuống mặt đất, thoáng qua một chút đã biến mất không còn tăm hơi. Tuy rằng như vậy, phần đẹp nhất đó cũng đủ để đem lại cho người ta một khoảng khắc gột rửa tâm hồn, lúc con người nhìn thấy một điều tốt đẹp tinh thuần như vậy, trong lòng đều gợi lên một sự tốt đẹp, một sự hồn nhiên.
Chí ít, trong lúc hàng ngàn con người đang ngẩn đầu xem pháo hoa, họ đều tạm quên đi bao sự giả dối lưà gạt, tạm dứt bỏ đi thế tục ưu phiền.
Tuy nhiên pháo hoa rất ngắn ngủi, chỉ một hộp Chí tôn ái luyến cũng không giúp được gì nhiều cho những tâm hồn con người bị thế gian làm vấy bẩn, mười hai viên pháo trong năm phút đã đốt hết.
Thành phố này lại trở về với bản sắc vốn có của nó, lại tiếp tục bắt đầu chủ trì cuộc sống của con người, trong đó có những đời sống hăng hái tiến lên, có cái đen tối, có cái hèn hạ nhơ bẩn, có cả những cái mục rữa thối nát, đương nhiên, sẽ có những cuộc sống cảm động lòng người, hồn nhiên rạng rỡ.

Đốt pháo hoa xong, Tiêu Thần trở về phòng bệnh của Chu Tử Y.
Vừa vào phòng, Chu Tử Y liền có chút phấn khởi chui vào lòng ngực Tiêu Thần, chỉ một hành động như vậy mà khiến cả Tiêu Thần và Cao Thi Nhu sợ hãi. Tiêu Thần thì sợ Cao Thi Nhu hiểu lầm, Cao Thi Nhu thì cảm thấy chị Tử Y này quá mức chủ động, chủ động đến nỗi nhào vào ôm bạn trai của mình.
- Tiểu Thần, cảm ơn cậu, pháo hoa vừa rồi rất đẹp!
Chu Tử Y vỗ về lồng ngực của Tiêu Thần, nhón chân ngước lên hôn nhẹ lên môi Tiêu Thần.
Chu Tử Y cũng không cảm thấy có gì bất ổn, ngược lại khóe miệng còn nở một nụ cười đắc ý, tránh khỏi lồng ngực Tiêu Thần, nhẹ nhàng nói với hắn
Tiêu Thần ho khan vài tiếng, cười khổ nói:
- Có gì đâu, miễn là chị…
Câu nói vẫn chưa nói xong, nhìn thấy sắc mặt Cao Thi Nhu hơi khó coi, hắn vội vàng đổi giọng:
- Miễn là chị với Thi Nhu thích là được rồi, đây là em mạo hiểm bất chấp bị bắt để lẻn vào tòa nhà Trường Hồng đốt pháo đó!
Nhìn thấy Cao Thi Nhu đứng một bên trề môi có chút hờn giận, Tiêu Thần liền bước qua với cô, ôm cô vào lồng ngực, cười nói:
- Em yêu, vừa nãy em thấy pháo hoa có đẹp không?
- Đẹp!
Cao Thi Nhu chua ngoa đáp.
Cho dù cô có bị mù, không thấy được hành động vừa rồi của Chu Tử Y, nhưng cũng nghe ra được một ít mưu mẹo trong tiếng nói của cô ấy, chị Tử Y này chắc chắn có ý tứ này nọ với Tiêu Thần. Mà xét đi xét lại Tiêu Thần, bình thường không hề có người bạn nào là nữ, mấy ngày nay tự dưng trốn học để chăm sóc cho chị này, còn cố ý chạy lên tận một tòa nhà cao trăm mét đốt pháo hoa cho chị ấy xem.

Trừ phi Tiêu Thần là kẻ ngu hoặc kẻ điên, nếu không anh ấy nhất định cũng có ý tứ với Chu Tử Y.

Hai người này có vẻ như đều có ý tứ với nhau, điều này không còn gì phải bàn, nhưng mình là bạn gái của anh ấy mà, như thế này nghĩa là ý gì chứ!
Cao Thi Nhu vốn là một người sống cảm tính, có tâm sự hoặc có chuyện khó giãi bày, tất cả đều hiện rõ trên mặt, nghĩ tới chuyện này, cô thậm chí đã sắp khóc rồi.
Tiêu Thần thấy nét mặt cô không vừa ý, biết ngay là cô nàng đang ghen tức, hơn nữa cục tức quả thực không nhỏ, lần này mà thu vén không xong, quan hệ của hai người chắc sẽ gặp sóng gió.
Chu Tử Y lúc này bước đến, kéo tay Cao Thi Nhu, nhỏ giọng hỏi:
- Thi Nhu, em đang giận chị hả?
- Không… không đâu… chị suy nghĩ quá nhiều rồi.
Cao Thi Nhu nghẹn ngào nói, dù cô không hiểu được đang xảy ra chuyện gì, thế nhưng cô là một người con gái có tư chất tốt, không muốn làm căng mọi chuyện.

Lại nói vừa nãy trong phòng bệnh, chính mình và Chu Tử Y cùng trò chuyện rất thân thiết, trong nháy mặt lại trở mặt thì cũng không thích hợp lắm.
Cao Thi Nhu cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân, chỉ là hôn một chút thôi mà, chỉ là nói vài câu thân thiết thôi mà, chỉ là vài hành động vô cùng thân mật thôi mà, chỉ là…
Nghĩ đi nghĩ lại, đến chính bản thân cô cũng không thể tự an ủi được bản thân.
Chu Tử Y nhìn gương mặt Cao Thi Nhu thay đổi ánh mắt, nhẹ giọng thở dài nói:
- Em à, em còn nói không giận chị… Biểu hiện của em bây giờ rõ ràng là đang ghen đó nha…

- Em... em đâu có…
Cao Thi Nhu trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thừa nhận, liếc mắt ngó Tiêu Thần, hừ nói:
- Em chẳng cần phải ghen vì hắn, có gì ghê gớm lắm đâu, cho dù chị có làm hơn nữa thì em cũng không ghen, hắn vốn không phải là một kẻ chung thủy mà!
Tiêu Thần sắc mặt trắng nhợt, Cao Thi Nhu nói câu đó khiến cho lòng hắn rối như tơ vò.
Chẳng lẽ hôm nay mình gọi Cao Thi Nhu tới đây đúng là một sai lầm? Nhìn bộ dạng hai người này, giống như tạm thời bằng mặt không bằng lòng, nếu như chỉ vì chuyện lần này mà Cao Thi Nhu chia tay mình, đúng thật là oan ức cho mình mà.
Trong lòng Tiêu Thần, trong tất cả các cô gái, chỉ có bốn người quan trọng đối với hắn, một người là hoa hồng Ngân Ti, chị sát thủ này từng cùng hắn đồng sinh cộng tử hết vài năm, tình cảm không thể nói là không sâu đậm, một người khác là Chu Tử Y, vì thời gian ở Lĩnh Hải, hai người cùng nhau đi bắt những kẻ trộm xe bay, mình cũng từng cứu mạng cô ấy vài lần, thêm với sự việc lần này cô ấy trúng đạn khiến Tiêu Thần càng cảm thấy cô ấy rất quan trọng đối với mình; hai người còn lại là Cao Thi Nhu và Hà Phương Nhã, Cao Thi Nhu là bạn gái của mình, đương nhiên quan trọng không kém, Hà Phương Nhã thì có thể đem lại cho Tiêu Thần một cảm giác rất khác lạ, rất kích thích, hoặc có thể nói là một tình cảm rất phức tạp.
Bốn cô gái này sớm đã được Tiêu Thần cho vào hậu cung của mình, mặc kệ cách nhìn của thế gian về tình yêu nam nữ hay hôn nhân đại sự là thế nào, Tiêu Thần đến cuối cùng vẫn muốn độc chiếm các cô cho bản thân.
hoa hồng Ngân Ti thì không phải nói nhiều, bản thân là một sát thủ lợi hại, xem nhẹ chuyện yêu đương, phỏng chừng không có vấn đề gì lớn.
Chu Tử Y trước mắt đang bị Tiêu Thần cưa cẩm, có lẽ nếu có được một thời gian ngắn để cảm hóa, cơ hội cô nàng mắc câu là rất cao.
Khó khăn nhất là Cao Thi Nhu, Cô nàng tính tình tuy là nhu nhược, nhưng rất bảo thủ trong việc hôn nhân đại sự, chủ yếu cũng vì cha mẹ cô đã ly hôn từ rất sớm, cho nên cô rất nghiêm khắc yêu cầu sự thủy chung trong tình yêu và hôn nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận