Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Buổi chiều sắp xếp dã ngoại và câu cá đều tiến hành khá thuận lợi, ngoại trừ lúc giữa có vài tên nói mấy câu chuyện cười, cũng không có chuyện gì đáng để khen.
Đêm tối sắp phủ xuống, trên mảnh cỏ sạch sẽ, một đám thanh niên nhiệt huyết, trên bãi cỏ tự do thoải mái bày tỏ tình cảm mãnh liệt chỉ thuộc về mình, thoát ly ngọn đèn ngói tự của thành phố, chính giữa đám người dựng lên một đám lửa lớn. Mọi người vây quanh ngọn lửa nắm tay nhau, vây thành một vòng tròn, vừa hát vừa múa, thiếu niên thanh xuân, bao nhiêu hào tình trong lòng, đều ở tối nay.

Vui vẻ nhảy nhót hơn nửa tiếng, mọi người cũng đều hơi mệt rồi, ngồi vây quanh đống lửa nghỉ ngơi một chút.
Đường Diệm Vân và Lương Yến Yến lúc này đều ngồi cách Tiêu Thần một khoảng, chỉ có Cao Thi Nhu rúc vào bên cạnh Tiêu Thần, Ôn Thông kế bên đang chảy nước miếng ngưỡng mộ.
Long Giang đã chuẩn bị trước một đống đồ ăn như điểm tâm, trái cây, lại còn các loại hạt dưa cho các học sinh, sau khi các học sinh ngồi xuống, cũng không nhàn rỗi, túm năm tụm ba trò chuyện, cắn hạt dưa, tán dóc
Tiêu Thần nói nhẹ với Cao Thi Nhu bên cạnh:
- Thi Nhu, em có thấy hôm nay cô Đường có gì đó không bình thường không?
Cao Thi Nhu gật đầu nói:
- Đúng vậy, cảm giác hôm nay cô ấy có chút gì đó gò bó, không thoải mái lắm, lại còn có chút sợ này sợ nọ nữa.
- Vậy anh đi mời cô ấy khiêu vũ nha, sẵn tiện để cô ấy thư giãn chút.
Tiêu Thần nói ra mục đích của mình, đương nhiên đây là sự việc hắn vừa nghĩ rất lâu, thừa lúc Đường Diệm Vân vẫn còn những suy nghĩ về phương diện kia với mình, khẩn trương rèn khi sắc còn nóng, làm chút độc hơn với cô ấy.
Cao Thi Nhu là người con gái có suy nghĩ tương đối đơn giản, cô cũng tin tưởng Tiêu Thần, làm sao nghĩ đến gia súc Tiêu Thần này mang theo ý nghĩ tà ác chứ.
Cô gật đầu nói với Tiêu Thần:
- Chỉ cần anh có thể mời được cô Đường, thì anh đi khiêu vũ với cô ấy đi.
Cao Thi Nhu thầm nghĩ, chỉ là khiêu vũ mà thôi, chẳng lẽ trước mặt bao nhêu người, hai người còn có thể làm ra chuyện gì khác nữa sao? Vả lại, cô Đường trước giờ luôn nghiêm túc cẩn thận, có khiêu vũ cùng Tiêu Thần hay không cũng còn là vấn đề.

Có được sự cho phép của bà xã đại nhân, Tiêu Thần cũng không chậm trễ nữa, đứng dậy đi thẳng đến trước mặt Đường Diệm Vân, đưa tay phải ra, hơi khom người, lớn tiếng nói:
- Cô Đường, em muốn mời cô khiêu vũ, được không?
Đường Diệm Vân hơi ngẩn người, cô ngồi trên bãi cỏ ngước đầu nhìn Tiêu Thần một cái, lập tức cúi đầu xuống, nhẹ nhàng nói:
- Không cần đâu, cô không biết nhảy.
- Không biết nhảy cũng không sao, em cũng không biết nhảy, dù sao cứ tùy ý đi vài bước vậy.
Tiêu Thần không chịu bỏ cuộc như vậy, liền huơ tay các bạn học xung quanh nói lớn:
- Mình mời cô giáo Đường khiêu vũ, các bạn nói được không!
- Được!
- Cô Đường, nhảy một bản!
- Cô Đường, nhảy một bài đi!
… Không thể không nói, sức kêu gọi của ủy viên thể dục Tiêu Thần ở lớp 12/7 này là rất lớn, vung tay hô lớn, đám học sinh này toàn bộ ồn ào lên. Một nửa người là có phần hiếu kỳ, bọn họ đều chưa thấy qua Đường Diệm Vân nhảy, cô giáo đẹp như vậy nếu khiêu vũ cùng Tiêu bá vương không biết sẽ xảy ra chuyện thú vị gì không, một nửa còn lại thì hoàn toàn ồn ào vô lý do, dù sao các người hét thì tôi cũng hét theo, thanh xuân là như vậy, quản nó nguyên nhân gì chứ.
Đường Diệm Vân nhìn thấy nhiều người ồn ào như vậy, sắc mặt tuy rằng đỏ bừng, trong lòng siêu hận Tiêu Thần.
Thằng nhóc này rốt cuộc muốn làm gì chứ! Chẳng lẽ là muốn báo thù chuyện tối hôm qua sao?
- Cô Đường, cho chút sĩ diện đi.
Tiêu Thần lại đưa tay phải ra lần nữa, thân mình càng cúi xuống hơn, mông đã đưa lên cao lắm rồi, vễnh nữa là phải nhón chân lên rồi.
- Cô Đường nhảy một bài!
- Cô Đường nhảy một bài!
- Nhảy đi!
Mọi người nhìn thấy Tiêu Thần như vậy, đều cười ồ lên, mông của thằng nhóc này vễnh cũng oách ghê.
Không chịu được sự ồn ào của học sinh, Đường Diệm Vân sắc mặt tuy rất đỏ, nhưng cũng may giờ đang là đêm khhuya, ánh lửa hoàng hôn đã che đậy sắc mặt ngượng ngùng phức tạp của cô.
Đường Diệm Vân đứng dậy, nắm lấy tay duỗi thẳng của Tiêu Thần, các học sinh lại lập tức ồn ào lên.
Tiêu Thần cười nói với Đường Diệm Vân:
- Cô Đường, chúng ta nhảy điệu gì đây?
Đường Diệm Vân oán hận liếc nhìn Tiêu Thần, khẽ nói:
- Tùy em, dù sao tôi cũng không biết nhảy, em phải dẫn tôi nhảy!

Tiêu Thần vừa nghe câu nói này, trong lòng rất vui mừng, câu nói này của chị Diêệm Vân hình như có chút hàm súc của cô gái trẻ vậy, xem ra chuyện tối hôm qua vẫn là một trợ lực lớn nha, có hy vọng, sau này có hy vọng đẩy ngã cô giáo chủ nhiệm Đường Diêệm Vân!
- Vậy chúng ta nhảy đại đi, cô nhảy theo em là được rồi.
Tiêu Thần đứng thẳng người, cười hì hì, đột nhiên kéo Đường Diệm Vân ôm vào.
- Ya!
Đường Diêm Vân không phản ứng kịp, lần này làm cô sợ không nhẹ, hơn nữa thân hình còn áp vào ngực của Tiêu Thần, không biết có phải là tà linh nhập vào người hay không nữa, đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua bản thân cưỡi lên người của Tiêu Thần.
Nghĩ đến cảnh tượng lúc đó, Đường Diệm Vân nhất thời vừa thẹn vừa sợ, các học sinh cũng ồn ào theo.
Sặc, Tiêu bá Vương giỏi lắm, dám mời cô Đường khiêu vũ vốn dĩ là một chuyện tương đối trâu bò rồi, không ngờ vừa mới đứng lên đã ôm chặt eo thon của Đường Diệm Vân rồi.
Nhưng tiếp đến bọn họ đều tròn mắt hết, chỉ thấy Tiêu Thần vừa ôm eo thon của Đường Diệm Vân, thì đột nhiên đã lại đẩy cô ấy ra, tay của Tiêu Thần nắm bàn tay nhỏ của Đường Diệm Vân, mũi chân chống trên mũi chân của Đường Diệm Vân, toàn thân của Đường Diêm Vân gần như song song với mặt đất, làm ra một tư thế vô cùng mê người.
- Ồ!
- Tuyệt quá đi!
Đều là người trẻ tuổi, thời điểm ồn ào là thoải mái nhất, Đường Diệm Vân chỉ cảm thấy trọng tâm của cơ thể vừa rơi, một ngọn gió thổi nhẹ bên tai, lập tức liền song song với mặt đất, làm cô sợ chết khiếp, cũng may Tiêu Thần ở đầu còn lại kéo mình, mới không làm cho mình rơi xuống đất.
Nhưng hành động kinh người của Tiêu Thần vẫn chưa kết thúc, khóe miệng của hắn lộ ra một tia cười đắc ý, lập tức lại kéo Đường Diệm Vân đứng lên, bàn tay to lớn lại lần nữa ôm eo thon của cô ấy, Đường Diệm Vân bị hắn đột ngột kéo sát vào mặt mình, khuôn mặt hai người chỉ cách vài cm.
Hai người tuy không đặc biệt học qua vũ đạo, nhưng Tiêu Thần và Đường Diệm Vân phối hợp vài điệu, lại nhận được sự khen ngợi của mọi người.
Phì phò…
Sắc mặt Đường Diệm Vân đỏ thắm, hơi thở dồn dập, thực ra cô biết một vài điệu khiêu vũ, nhưng mấy điệu vừa rồi của Tiêu Thần, là dưới việc cô hoàn toàn không chuẩn bị gì hết hoàn thành, thực tế làm cô sợ không nhẹ.

Khoảng cách hai người quá gần, thậm chí có thể nghe được nhịp tim của nhau, nhất là bên hông vẫn còn vòng tay của Tiêu Thần, Đường Diệm Vân cảm thấy là lạ, thậm chí ánh mắt cũng len lén liếc nhìn Cao Thi Nhu, luôn cảm thấy bản thân như đang làm những chuyện quá đáng vậy.
- Chị Diệm Vân, chị rất đẹp, mặt nóng quá, em cũng có thể cảm nhận được hơi nóng từ mặt chị phả ra.
Tiêu Thần cười, nhỏ tiếng nói với Đường Diệm Vân, hắn nói rất nhỏ tiếng, và cũng chỉ mình Đường Diêm Vân nghe được thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận