Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu


Tiêu Thần đem miếng gan cá vỡ cỡ bàn tay, đưa lên mũi ngửi nhẹ, từ trong cái lỗ nhỏ đó tỏa ra một mùi phóng xạ mãnh liệt, Tiêu Thần làm vài năm sát thủ, rất mẫn cảm với những thứ này. Tiêu Thần lại kiểm tra lỗ hổng trên bụng của mấy con cá lớn, thấy tình trạng của mấy con cá đều tương tự nhau, trong một số cơ quan nội tạng vỡ nát của cá đều tồn tại tình trạng như vậy, điều này càng khẳng định sự phỏng đoán của Tiêu Thần về bom mini.
- Rốt cuộc là ai sắp đặt sự phát nổ của những quả bom mini này? Chẳng lẽ là mấy thằng RB hoặc là đương cục Đài Loan?
Tiêu Thần nhíu mày, không quân lái những chiếc trực thăng cũng đã đến rồi, Tiêu Thần cũng không ở lại đó nữa, nhặt xác vài con cá lớn, nhét vào trong không năng đặc dị biến mất trong nước biển tại đây.

Nhưng vào lúc này, trong trụ sở bí mật nào đó, lại truyền đến một trận cười lớn.
- Ha ha ha, phó đội trưởng ngài xem những số liệu này, còn có hình vẽ phản hồi, lần thí nghiệm bom mini này tương đối thành công đó!
- Hừ hừ, không bao lâu nữa chính là lúc xưng bá vùng biển của chúng ta rồi, đến lúc đó chỉ cần dùng một quả bom mini uy lực lớn một chút thì có thể hủy bất cứ một chiếc du thuyền nào rồi!

- Nước Cộng Hòa nợ chúng ta, chúng ta nhất định sẽ đòi lại tất cả, chỉ đợi đoàn trưởng đại nhân thực thi hoàn tất kế hoạch F, thì chính là lúc phản công của chúng ta rồi!
- Ha ha ha…

Vừa mới bán chiếc du thuyền cho Tiêu Thần - Trần Minh Vinh lúc này vô cùng lo lắng, bởi vì một người bạn làm việc ở cảng vừa truyền đến tình huống khẩn cấp cho y, nói là vị trí cách cảng mấy chục hải lý vừa xảy ra vụ nổ lớn, vành đai trung ương cá chết nổi trên mặt biển, vô cùng đáng sợ. Sau khi Tiêu Thần mua du thuyền của y, liền lái ra hướng ngoài biển, nói là muốn đi thể nghiệm một chút lạc thú lái thuyền, vốn dĩ không phải là chuyện gì lớn, nhưng thấy Tiêu Thần lâu như vậy vẫn chưa quay về, thằng tiểu tử đó không phải đã chết trong vụ nổ đó chứ?
- Trời ơi, mình có nên báo cảnh sát không? Lỡ như thằng nhóc đó xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?
- Không được, nếu như mình báo cảnh sát, đến lúc đó bọn họ sẽ truy cứu trách nhiệm của mình, thôi kệ, cho thằng tiểu tử đó tự sinh tự diệt vậy, nếu như cảnh sát tìm được mảnh vỡ chiếc du thuyền của mình, thì mình sẽ nói là bị người ta ăn cắp là được rồi, quyết định vậy đi!
Trần Minh Vinh cân nhắc đối sách trong lòng.


Lần phát nổ bom mini này thu hút sự coi trọng cao độ của hải quan thành phố Kỉ Long, thậm chí có mấy chục sóng lớn cao đến 7 – 8m đánh vào bến cảng, đây là tình huống mà hải quan Kỉ Long 10 mấy năm nay chưa từng gặp phải. Trước kia cho dù bão đặc biệt lớn, cùng lắm cũng chỉ là sóng cao 4 – 5m, hơn nữa lần dậy sóng này cùng lúc không có nổi gió lớn gì, cục khí tượng không có thăm dò ra hiện tượng bão gì.
Cũng may sóng lớn lần này thời gian xảy ra không quá dài, cũng chỉ là 4 – 5 phút, sau khi đợt sóng dừng lại, nơi bến cảng tuy là một mớ hỗn độn, nhưng may mắn là không tạo thành thương vong nhân mạng gì, hải quan Kỉ Long khẩn cấp từ xung quanh điều động mấy trăm viên cảnh sát và cảnh sát vũ trang duy trì trật tự bến cảng, đồng thời tiến hành di dời các quần thể yếu thế, để ngừa sóng lớn lại lần nữa đột nhiên đột kích.

Lúc Tiêu Thần lần nữa lặn về cảng Kỉ Long đã là 11 giờ mấy đêm rồi, lúc này đèn đuốc bến cảng sáng trưng, loạn thành một nùi, trong bến cảng neo đậu không ít thuyền vừa chịu ảnh hưởng của sóng lớn vừa rồi, có vài con thuyền nhỏ thậm chí trực tiếp bị lật ngược luôn.
Có rất nhiều cảnh sát đang duy trì trực tự trên bến tàu, Tiêu Thần trực tiếp từ dưới biển nhảy lên bến tàu, chạy vội qua đám người, có sự yểm hộ của bóng đêm, căn bản những cảnh sát này không phát hiện bóng dáng Tiêu Thần. Khách sạn mà Tiêu Thần Hồ Tư Doanh Hạ Sương ở cách bến cảng không xa, lộ trình chỉ khoảng 5km, chỉ gần qua 5 phút, Tiêu Thần đã xuất hiện ở cửa khách sạn. Do ở dưới nước hơi lâu, lặn một hơi từ địa điểm phát nổ về đến bến cảng, nhưng cũng hao tốn rất nhiều chân khí của Tiêu Thần, tốc độ hồi phục của Tiêu Thần tương đối kinh người.

- May mà Tiêu đại gia ngươi còn sống trở về, ừm, không biết ngoại hình có bị làm rối không, quần áo có bị dơ không…
Tiêu Thần đứng ngoài cửa lớn của khách sạn, nhìn vào cửa kiếng sửa sang lại dáng vẻ của mình, sửa sang hai phút rồi, lúc này mới hài lòng gật gật đầu.
Khách sạn dường như không chịu ảnh hưởng của sóng khí vụ nổ đó, lúc này đã sắp rạng sáng rồi, trước cửa khách sạn cũng chỉ có hai cô gái trẻ mặc sườn xám đỏ đứng, xem bộ dạng cũng sắp ngủ gật rồi, ngay cả đến một anh đẹp trai như Tiêu Thần đứng trước cửa làm tư thế đẹp trai 2 phút cũng không chú ý đến.

Tiêu Thần còn chưa đi về phòng, đứng ngoài cửa đã nghe thấy tiếng nói chuyện của Tiểu ma nữ và Hạ Sương rồi, Tiêu Thần vốn dĩ không định nghe lén nữa, nhưng vừa nghe vài câu, đồng tử Tiêu Thần co lại, chết lặng vài giây.
- Chị Hạ Sương, chị nói trước kia chị học ở trường đại học Thanh Hoa, tại sao bây giờ lại?
Hồ Tư Doanh hỏi với vẻ mặt khó hiểu, trễ như vậy rồi mà Tiêu Thần còn chưa trở về, hai người con gái cũng có chút không yên tâm, liền ngồi trong đại sảnh tán gẫu, cũng nói tới vấn đề thân thế của Hạ Sương.
Hồ Tư Doanh không nghĩ tới Hạ Sương nói nửa năm trước cô ấy vẫn còn là sinh viên, hơn nữa còn là hoa khôi đại học Thanh Hoa, nhưng bây giờ lại trở thành tiếp viên hàng không của công ty hàng không Lĩnh Hải, thân phận chuyển biến thực làm cho người ta khó hiểu.

Chẳng lẽ chị Hạ Sương này là vì nhà nghèo? Không thể học đại học? Cho nên giữa đường bỏ học đến đây làm tiếp viên hàng không sao?
- Ây, một lời khó nói hết!
Hạ Sương thở dài, mấy tháng này bản thân gặp phải những điều thật sự là ly kỳ, có chút cô đơn nói:
- Nói ra thì cũng trách bản thân chị, là bản thân chị quá hư vinh rồi, việc này phải từ một người con gái tên là Uông Tiểu Kỳ mà nói.
- Nói ra có chút xấu hổ, lúc chị vừa vào học kỳ 1 năm nhất đại học Thanh Hoa thì được bầu làm hoa khôi của trưởng tụi chị, cũng được bầu làm hoa khôi hệ một của hệ lịch sử nước Cộng Hòa. Nhưng cho đến tháng 7 năm nay, đại học Bắc Kinh đột nhiên xuất hiện một nữ nghiên cứu sinh tên là Uông Tiểu Kỳ, cô ấy rất xinh đẹp, đặc biệt là hình dáng, em biết mà, cô ấy thuộc loại mặt trẻ con ngực lớn, cho nên cô ấy thuận lợi được bầu làm hoa khôi đại học Bắc Kinh, mấy tháng trước trên mạng lưu truyền một danh sách nhàm chán, cô ấy thay chị trở thành hoa khôi hệ một hệ lịch sử, vì thế lòng hư vinh đã nảy sinh trong lòng chị. Lúc đầu chị còn không quá để ý, bởi vì mấy cái hoa khôi này, đều là do người khác bầu chọn, nhưng sau này những bạn gái chơi thân luôn ở bên tai chị nhắc đến Uông Tiểu Kỳ, trong lời nói lại châm chọc mối quan hệ giữa chị với cô ấy, sau này trong một lần ăn cơm ở quán cơm, chị và Uông Tiểu Kỳ đụng mặt nhau. Lại là những câu châm chọc của bọn họ, khiến giữa chị và Uông Tiểu Kỳ có chút không vui, Uông Tiểu Kỳ cũng là loại con gái rất tự chủ, cô ấy cũng cãi nhau với chị.
- Sau này thì sao?
Hồ Tư Doanh nghe rất có ý nghĩa, hì hì, hoa khôi trường học, trước kia mình là hoa khôi của Lĩnh Hải nhất trung, bây giờ là hoa khôi của Lĩnh Hải lục trung, ồ không, vẫn còn Cao Thi Nhu nữa, không được, lần tới mình phải tranh hơn cô ta!
Để tên khốn Tiêu Thần xem rõ, rốt cuộc ai đẹp hơn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận