Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu


Tâm lý con gái là một môn học vấn rất cao thâm, muốn nghiên cứu thấu triệt, không có thời gian dài thăm dò và sự giác ngộ thiên phú, thường thường là rất khó làm được. Tiêu Thần tự xưng là vẫn chưa đạt đến trình độ đó, nếu không thì lúc nãy đã không trực tiếp nói ra rồi, rất hiển nhiên câu nói này của hắn vừa hay đã đụng phải nghịch lân trong đáy lòng Tiểu ma nữ rồi. Ngày thường Tiểu ma nữ cười cười nói nói, đừng rời bỏ tôi, nhưng đối với chuyện riêng tư lại cực kỳ xem trọng, dưới cách nhìn của cô vừa rồi Tiêu Thần lợi dụng lỗ tai hơn người của mình nghe lén cuộc trò chuyện của mình và Hạ Sương, là đã nghiêm trọng xâm phạm đến bản thân mình.
- Tiêu Thần tôi nói cho anh biết, lần này nếu anh không đồng ý dẫn chị Hạ Sương cùng đi đảo Điếu Ngư, thì tôi sẽ không đi với anh nữa!
Hồ Tư Doanh hậm hực nói, bây giờ Tiểu ma nữ đang rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Tiêu Thần lắc đầu cười khổ nói:
- Vậy thì tôi không còn cách nào khác rồi, nếu như cô không muốn đi với tôi, vậy thì cô trở về đi học cho tốt đi.
- Được, anh kêu tôi quay về, vậy thì tôi sẽ đem chuyện của anh với cô giáo Đường còn cả Tạ Tiểu Na nói hết cho Cao Thi Nhu!
Đột nhiên Hồ Tư Doanh nghĩ ra một chuyện, lòng quả cảm lập tức dày lên.

Cũng may, cũng may, cũng may mình nhớ ra sự việc Phùng Tiểu Phương nói với mình, không thì tên tiểu tử này vẫn còn chỗ dựa vững chắc rồi.
Mặc dù Hồ Tư Doanh không cùng đội đi đến Long Tuyền Sơn Trang, nhưng trong quá trình nói chuyện cùng cô béo Phùng Tiểu Phương trong lớp, lại vô tình biết được một chuyện xấu của Tiêu Thần, cô vẫn muốn đem chuyện này làm cái bím nhỏ của Tiêu Thần. Vốn dĩ cô đã quên gần hết rồi, không ngờ rằng hôm nay lại có thể dùng đến, cô không tin là, tên khốn Tiêu Thần không để ý đến cảm giác của Cao Thi Nhu. Theo sự miêu tả của Phùng Tiểu Phương, lúc đó Tiêu Thần đã bồng Tạ Tiểu Na vào phòng tắm, ngoài miệng nói là trị liệu giúp Tạ Tiểu Na, nhưng lúc đó trong phòng tắm lại truyền đến âm thanh sảng khoái của Tạ Tiểu Na, mà cô chủ nhiệm Đường Diêm Vân cứ ở trong đại sảnh, lúc Tiêu Thần rời đi, Phùng Tiểu Phương còn thấy bộ dạng đỏ mặt tía tai của Đường Diêm Vân, không cần nghĩ tên gia súc Tiêu Thần này đã bắn mũi tên tình rồi.
“ Tôi dis, con nhỏ mập chết tiệt Phùng Tiểu Phương, nhất định là cái miệng bự của nó!”
Trong lòng Tiêu Thần chua xót vạn phần, không ngờ rằng lại bị Hồ Tư Doanh nắm lấy nhược điểm của mình, chuyện này mà đến tai Cao Thi Nhu thật, đúng là sẽ tạo ra hiểu lầm không nhỏ.
Trong lòng Tiêu Thần nghĩ như vậy, ngoài miệng lại cự tuyệt, nhưng hắn đổi qua một giọng điệu thành khẩn sâu xa, khuyên nhủ Tiểu ma nữ:
- Bạn học Hồ Tư Doanh, nhiệm vụ lần này thật sự không đơn giản như bạn nghĩ, chỉ một chút bất cẩn, thì sẽ dẫn đến mạng người, Hạ Sương chẳng qua cô ấy chỉ là một người con gái bình thường, chẳng lẽ cô muốn dẫn cô ấy đến nơi nguy hiểm như vậy sao? Nếu lỡ như xảy ra chuyện gì, thì phải làm sao?
Một kẻ ký sinh cũng đủ khiến Tiêu Thần rối rắm rồi, nếu buộc thêm một kẻ, vậy thì Tiêu Thần phải lo này lo nọ, đến lúc đó khó tránh khỏi xảy ra tình huống gì.

Hồ Tư Doanh lắc lắc đầu, chu cái miệng nhỏ gợi cảm lên, hừ nói:
- Tôi mặc kệ, nếu chúng tôi theo anh đi, thì anh phải đảm bảo an toàn cho chúng tôi, anh đường đường là môn thần Hạ Hoa, chẳng lẽ chút bản lĩnh đó cũng không có? Đúng là mất mặt quá mà, không biết các trưởng môn của nước Cộng Hòa này có phải không tỉnh táo hay không, tùy tiện ban danh hiệu cho người khác. Còn anh nữa đường đường nam nhi bảy thước, một chút trách nhiệm cũng không có, thật sự khiến tôi coi thường, trước đây tôi còn cảm thấy anh giống người đàn ông, nhưng bây giờ hả, tôi thấy anh lại giống trứng ung, chỉ biết khoa tay múa chân, là hoa dạng mỹ nam chỉ biết tranh đấu với nữ sinh như tôi thôi, trông thì ngon mà không dùng được!
Nghe xong Hồ Tư Doanh nói những lời này, toàn thân Tiêu Thần lập tứ xuất hiện các vạch đen, vài giọt mồ hôi lạnh từ giữa lông mày chảy xuống, trong lòng thầm nghĩ, hay cho con nha đầu miệng lưỡi lanh lợi, lại ép Tiêu đại gia ngươi đến bước này, tốt, vậy thì thành toàn cho ngươi.
Tiêu Thần huơ huơ tay, quát:
- Được thôi, được thôi, lần này tôi theo ý cô, nhưng sau khi lên đảo, cô và Hạ Sương phải nghe lời tôi, bằng không mất mạng, tôi sẽ không chịu trách nhiệm, đến lúc đó đừng nói anh đây không chăm sóc tốt các cô.
- Hì hì, Tiêu Thần, tôi biết là anh có mùi vị đàn ông nhất mà, tôi yêu thích anh nhất đó!
Hồ Tư Doanh sắc mặt thay đổi cực nhanh, chớp mắt đã biến thành khuôn mặt tươi cười vô hại, bước đến khoác lên cánh tay Tiêu Thần lắc lư.

Đối với việc này, Tiêu Thần cũng chỉ bất đắc dĩ cười, ai biểu mình gặp phải Tiểu ma nữ này chứ.

Hạ Sương nghe nói sẽ cùng Tiêu Thần còn có Hồ Tư Doanh ở trên đảo Điếu Ngư một thời gian, cũng vô cùng hưng phấn, Tiêu Thần nói với cô sự việc lần này, thậm chí cả một số nguy hiểm cũng nói với cô rồi, nhưng Hạ Sương vẫn kiên trì muốn lên đảo cùng hai người họ, Tiêu Thần cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận thôi.
Tuy rằng Tiêu Thần rất bất đắc dĩ, nhưng rất nhanh hắn cũng tìm được lý do an ủi bản thân, đó chính là: 1 nam 2 nữ sống một thời gian trên đảo, cũng là một sự việc khiến người ta tràn ngập giả tưởng, lại còn là hai em xinh đẹp. Càng khiến Tiêu Thần có chút hoan hỷ là, hắn có thể dùng ánh mắt nhìn xuyên một vài chất liệu áo bình thường, nhất là chiếc áo ngủ mỏng manh trên người Hạ Sương bây giờ, thân thể Hạ Sương đúng là vô cùng tiếp sức, cũng khiến cho Tiêu Thần được phen đã mắt.

Do đêm qua bến cảng Kỷ Long xảy ra tình huống dị thường, ngày hôm sau hải quan Kỷ Long tuyên bố tạm thời phong tỏa bến tàu 3 ngày tiến hành chỉnh đốn, cho nên 3 người Tiêu Thần lại phải ở khách sạn này 3 đêm. Vừa hay bao quần áo lớn và thức ăn vặt của Hồ Tử Doanh tối qua bị Daniel vứt xuống biển, tranh thủ công phu chỉnh đốn nghỉ ngơi 3 ngày này, 3 người đến nội thành Kỷ Long, tiến hành một cuộc mua sắm lớn, chuẩn bị toàn vẹn cho lần lên đảo Điêu Ngư.

Đảo Điêu Ngư còn có tên là Điêu Ngư Đài, quần đảo Điêu Ngư Đài, các đảo Điếu Ngư Đài (bọn chó RB gọi là “Quần đảo Senkaku”), nằm ở biên giới phía đông của thềm lục địa phía đông nước Cộng Hòa, trên mặt kết cấu địa chất là các đảo thuộc về Đài Loan nước Cộng Hòa.

Quần đảo Điếu Ngư Đài không phải chỉ một đảo nhỏ, mà là do đảo Điếu Ngư, Hoàng Vĩ Tự, Xích Vĩ Tự, Nam tiểu đảo, Bắc tiểu đảo và 3 khối tiểu đảo đá ngầm san hô, tức Đại Bắc tiểu đảo, Đại Nam tiểu đảo, Phi Lại đảo v.v 8 đảo ngầm san hô không người hợp thành, tổng diện tích khoảng 6.344km vuông.

Ngày thứ tư khi trời hừng sáng, đã chấm dứt việc chỉnh đốn bến cảng, mùi của các con cá chết trên biển, cũng đều bị gió biển thổi đi, xác cá cũng bị thuyền cam chính của hải quan vớt sạch sẽ, lúc này bến tàu mới lại thông hành, 3 người Tiêu Thần mới sáng sớm đã lái du thuyền tiến vào vùng biển.
- Chị xem trời chiều bên kia, đẹp quá!
- Đúng vậy, bên kia mấy con cá lớn đang thò đầu kìa, bên kia còn có con cá voi lớn nữa kìa…
- Tiêu Thần, Tiêu Thần mau đến xem nè!

Hai cô đều là lần đầu ngồi du thuyền trôi trên biển như vậy, hơn nữa lúc này là sáng sớm, đã có một số con cá bắt đầu ngoi đầu hít thở không khí, phía trước 10 mấy mét con cá voi lớn phun nước trong phổi như ngọn suối vậy, dưới sự chiếu rọi của nắng chiều đặc biệt xinh đẹp, giống như từng sợi từng sợi dây nhỏ màu vàng kim phiêu tán trong không trung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận