Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Tuy rằng Tiêu Thần đã dùng mọi lời lẽ nhưng Uông Tiểu Kỳ vẫn quyết tâm rời đi. Đầu tiên khoa sinh học tại Đại học Bắc Kinh về phương diện đào tạo đứng đầu cả nước. Có thể học tập nghiên cứu tại đây nhất định sẽ thu về nhiều lợi ích. Thứ hai cô còn chưa tìm được cho mình vị trí rõ ràng trong mối quan hệ với Tiêu Thần. Tiếp tục bị kẹp giữa Cao Thi Nhu và Tiêu Thần cô cảm thấy khó xử.
Tên Tiêu Thần chưa từng muốn buông bỏ Cao Thi Nhu, hiện tại rất luyến tiếc Uông Tiểu Kỳ nhưng rõ ràng không thể hai tay hai nàng. Cuối cùng hắn buộc Uông Tiểu Kỳ phải cam đoan với mình trong thời gian hai năm không thể đi tìm bạn trai khác. Lúc đó Tiêu Thần sẽ tới Bắc Kinh tìm cô đồng thời quyết định tương lai cả hai.
Một hồi mờ mịt cả hai lại tiếp túc quấn lấy nhau. Việc báo danh nghiên cứu sinh tại Bắc Kinh kết thúc vào buổi trưa hôm sau bởi thế ngay sáng sớm Uông Tiểu Kỳ đã bay từ Lĩnh Hải tới Bắc Kinh. Hơn nữa cô nàng cũng đã sớm gửi đơn từ chức tới trường học và thông báo tới đám học sinh tốt của mình.
*****
10h sáng tại sân bay Lĩnh Hải.
Trong phòng chờ âm thanh loa thông báo chuyến bay đã vang lên vài lần, đám hành khách cũng đã lục tục kéo nhau đi, Uông Tiểu Kỳ lúc này mắt ướt đẫm lệ một tay xách hành lý, một tay vẫy từ biệt đám học sinh. Cô nàng nhìn Tiêu Thần đầy thâm tình, nghĩ tới ước định tối qua với hắn trong lòng cảm thấy vô cùng ngọt ngào. Chỉ có điều hiện tại Cao Thi Nhu đang đứng bên ôm thắt lưng Tiêu Thần khiến cô nàng có chút khó chịu.
- Tiêu Thần. Tại sao cô giáo Uông đột nhiên rời đi?
Ôm Tiêu Thần, Cao Thi Nhu có chút chua xót nói, bởi bình thường cô và Uông Tiểu Kỳ quan hệ rất tốt, hay tâm sự nhiều chuyện. Trong đám học sinh có mặt tại sân bay lúc này ngoài Ôn mập mạp cùng cô bé béo cũng chỉ có hai nam sinh bình thường không hay nói chuyện yêu đương, Trương Dũng và Tạ Lực.
- Anh cũng không rõ lắm. Hình như cô ấy hàm thụ thêm.
Nghì Uông Tiểu Kỳ biến mất khỏi tầm mắt tinh thần Tiêu Thần có chút chấn động, cánh tay ôm eo Cao Thi Nhu không tự chủ dụng lực hơn một chút.
- Làm sao vậy?
Cảm giác sức mạnh từ cánh tay Tiêu Thần, Cao Thi Nhu cảm thấy rõ ràng bạn trai mình có tâm sự.
- À. Không có việc gì. Chẳng qua sống cùng cô giáo Uông lâu như vậy, đột nhiên cô ấy ra đi có chút không nỡ.
- Được rồi. Chúng ta cũng không cần luyến tiếc, cô giáo Uông đi rồi chúng ta vẫn phải tiếp tục sống, chúng ta chỉ có thể chúc phúc cho cô ấy nhiều hơn.
Tiêu Thần ôm Cao Thi Nhu hai người anh anh em em khiến vài người bạn học đi cùng có chút không chịu được rảo chân đi trước. Cùng Tiêu đại gia so sánh cảm giác thời tiết hôm nay âm u không chút ánh sáng nào, người ta ôm bà xã, ta chỉ có thể ở bên cạnh vụng trộm ngắm tất chân nữ tiếp viên hàng không. Tốt nhất nên mau chóng trở về.
*****
Bốn ngày sau Tiêu Thần rốt cuộc cũng đi học trở lại, trong bốn ngày này tại trường học thật sự có nhiều chuyện không đếm xuể.
Cũng có lẽ bởi sắp tới kỳ thi cuối kỳ nên người giáo viên già dạy Hóa học đã lấy chiếc máy trợ thình trên tai xuống, bắt đầu viết lách trên bảng đen. Cô bạn béo trong lớp cũng đã thôi viết vẽ lung tung, bà xã Cao Thi Nhu bắt đầu triển khai bổ trợ kiến thức cho Tiêu Thần bù đắp thời gian hắn nghỉ học. Hiệu quả cuối cùng ra sao có trời mới biết.
Tiêu Thần không có quá nhiều áp lực bởi tu luyện Cầm Long Quyết khiến trí não hắn khai thông khá nhiều, hiện tại một ngày hắn có thể dùng đầu óc cho việc học gấp ba lần trước đây.
Mặt khác thị lực của hắn cũng được cải biến rõ rệt, trong ba mươi thước một con bọ ruồi bay qua Tiêu Thần cũng có thể nhìn rõ quỹ đạo bay của nó.
Ha ha...chỉ bằng vào thị lực này còn sợ không thể thi qua sao?
Tiêu Thần cùng đám bạn họ đang mười phần nhàm chán, mặc kệ thầy giáo viết lách trên bản hắn thật sự không có hứng thú. Có lẽ mấy ngày qua quá mệt mỏi khiến hắn cảm giác không được thoải mái.
- Đợi chờ một người, tôi rất nhớ người. Đợi chờ một người,...
Tại thời điểm cả lớp học đang im ắng tiếng chuông điện thoại ầm ĩ vang lên. Đây là bài Chòm sao Sư Tử của ca sĩ họ Tăng.
- Mẹ nó...
Nghe tiếng chuông này mấy tên học sinh không hẹn mà cùng chủ động vươn ngón giữa hướng tới Ôn Thông đang ngủ gục cạnh Tiêu Thần.
- Khụ...
Tiếng chuông điện thoại khá lớn rõ ràng đã ảnh hưởng tới việc giảng dậy khiến thầy giáo có chút buồn bực đưa tay đỡ gọng kính nhìn lại phía Tiêu Thần:
- A...em học sinh kia gọi bạn dậy. Hoặc tắt di động hộ bạn. Ảnh hưởng âm nhạc thời này thật mãnh liệt. Sao có thể để âm nhạc của ca sĩ Tăng làm nhạc chuông. Chí ít cũng phải dùng nhạc của Xuân ca hoặc ca khúc sôi động của Phượng tỷ ( Tôi là La Ngọc Phượng) chứ.
- Đệch...
Cả lớp ồn ào như chợ vỡ. Mấy cô gái làm bộ như muốn lao vào nhà vệ sinh để ói mửa mặc dù không mang thai đứa nhỏ.
Trán Tiêu Thần không khỏi xám xịt, không thể ngờ được người thầy giáo này lại thưởng thức dòng nhạc của Xuân ca, Phượng tỷ như vậy. Quả nhiên thói đời khó thay, lòng người dễ đổi.
- Dậy. Lợn chết. Tỉnh lại.
Tiêu Thần hung hăng vỗ lên đầu Ôn Thông vài cái. Con lợn chết này không ngờ ngủ cũng chảy nước miếng, thậm chí nhỏ xuống cái cặp của mình, không biết có phải xuân mộng giữa ban ngày không.
Đoán chừng là giữa anh Xuân cùng chị Phương đi ( chuyện xxx) Ôn đại gia càng ngày càng có phong cách thưởng thức độc đáo.
Người giáo viên nhắc nhở nên hai tên học sinh ngồi hàng cuối cũng nhìn tới Ôn Thông, biểu hiện của Ôn mập mạp càng khiến cả hai biểu hiện khinh bỉ.
- Mẹ. Chảy ra ngoài không ít đấy.
- Thằng nhãi này khẳng định đang mơ thấy Tăng gia rồi? Nếu không sao có thể dùng âm nhạc của cô nàng làm tiếng nhạc chuông?
Thấy Ôn Thông còn chưa phản ứng Tiêu Thần quyết định dùng biện pháp mạnh hơn. Hắn ghé miệng vào tai Ôn Thông hô lớn:
- Này. Tăng gia đang lột sạch phía trước trăm mét, mau đến xem đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui