Tiểu Quang đau lòng nằm trên ngực Dương Thiên, khó lóc nức nở như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Không gian xung quanh lập tức trở nên yên lặng.
Đột nhiên, trên người Dương Thiên tỏa ra một luồng sáng vô cùng mạnh mẽ.
Một hạt châu có hai màu xanh đỏ xuất hiện trước mặt Dương Thiên.
Tiểu Quang ở bên cạnh chủ nhân, nhìn thấy hạt châu này xoay tròn xung quanh Dương Thiên, ánh sáng bao trùm lấy hắn.
Sau đó, tất cả máu của Dương Thiên bị hạt châu này hấp thụ.
Một lát sau, thân thể Dương Thiên lập tức biến mất, hắn xuất hiện trong Long phượng nguyên châu, cả người vẫn đầy máu như thế, lơ lửng trong nguyên tố hệ thủy.
Tiểu Quang thấy thế thì cũng hóa thành một luồng sáng chui vào trong không gian hệ thủy.
Sau khi Long phượng nguyên châu thu Dương Thiên vào trong thì luồng ánh sáng cũng bao trùm lên con mãng xà cấp A, tiện thể thu cả nó vào.
Tiếp theo đó, hạt châu thần bí tỏa ra một luồng ánh sáng vô tận, một Long ảnh màu xanh lá lơ lửng trong không gian.
Long ảnh này mênh mông vô bờ, hình thể to lớn, phẫn nộ gào thét trong không gian này.
Trong không gian lập tức nổi lên sấm sét đùng đùng, ngay cả mấy con cự thú cấp S trong không gian này cũng bị áp lực này khiến cho sợ hãi, toàn thân run rẩy, trốn trong lãnh địa của mình không dám ra ngoài.
Không gian lập tức xuất hiện vô số sợi dây xích, muốn chế trụ Long ảnh.
Nhưng cự long gầm lên một tiếng, tất cả mọi dây xích giống như bị đả kích, nhanh chóng vỡ nát trong không trung, tiêu tán không chút dấu vết.
Không gian nhất thời chỉ còn lại tiếng rồng gầm uy nghiêm.
Một lúc sau, không gian mới khôi phục lại sự bình tĩnh ban đầu.
Long phượng nguyên châu bay một vòng, ánh sáng lóa mắt, nhưng không có bất cứ thứ gì dám xông ra ngăn cản nó!
Ba con cự thú cấp S trực tiếp bị Long phượng nguyên châu thu vào bên trong không gian nguyên tố hệ thủy.
Ngoài ra, còn một vài tòa nhà, khu mỏ, thậm chí là thảo dược linh quả trân quý cũng bị Long châu phượng nguyên hút vào.
Không gian lại ngập tràn mây đen, những sợi dây xích lại xuất hiện.
Nhưng Long ảnh của Long phượng nguyên châu vừa tỏa ra dao động thì những sợi dây xích kia đã lập tức sợ hãi mà tiêu tán.
Một lúc lâu sau, Long phượng nguyên châu hấp thu hết những cái mà nó thích, sau đó xoay tròn hóa thành một luống sáng chói mắt, phá vỡ sự trói buộc của không gian này, nháy mắt biến mất không chút dấu vết!
Không ai phát hiện ra trên bầu trời dần dần ngưng tụ lại thành một hình mặt người cực lớn, sau đó giống như là bị cướp sạch không gian, gương mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, rồi lập tức tan biến, giống như chưa từng xuất hiện.
Tất cả mọi sinh vật cấp A cảm nhận được những sinh vật cấp S đã biến mất thì không khỏi gào rống lên vì hưng phấn! Thế là nơi này đã trở thành thiên hạ của chúng nó rồi.
...!
Nơi này là một thành phố hẻo lánh, mọi người đến đi vội vã, dường như cuộc sống của ai cũng có tiết tấu rất nhanh.
Một cô gái cao 1m7, mặt trái xoan, ăn mặc vô cùng xinh xắn đang nói chuyện điện thoại.
Nhưng điều kỳ quái chính là trên màn hình điện thoại không có người khác mà chỉ có một màn hình lớn.
Trên màn hình còn có những dòng chữ chạy qua.
“Oa! Hôm nay Hoan Hoan mặc chiếc váy đen xinh quá!”
“Cút xéo! Hoan Hoan là vợ tôi!”
“Mơ à? Hoan Hoan là vợ tôi!”
“Chị Hoan Hoan xinh quá, yêu chị!”
Thỉnh thoảng lại có những dòng chữ như thế chạy qua.
Cô gái đang dùng điện thoại để livestream, trên màn hình hiện lên có mấy trăm nghìn người đang theo dõi.
“Cảm ơn mọi người đã tới phòng livestream của tôi hôm nay.
Nếu mọi người yêu thích tôi thì hãy nhớ ấn theo dõi nhé.
Cảm ơn tất cả mọi người!”
“Hoan Hoan, hôm nay lại chuẩn bị dẫn chúng tôi đến nơi nào chơi thế?” Hỏi xong, người này lập tức gửi tặng một chiếc máy bay.
Trong livestream, máy bay có giá 100 tệ, Hoan Hoan có thể nhận được 50 tệ.
“Cảm ơn máy bay của Xích Diễm Liệt Thiên.
Hôm nay tôi đưa mọi người đi dạo thôi.”
“Ồ? Hoan Hoan, hình như bên trái cô có thứ gì đó?”
“Hình như tôi cũng nhìn thấy! Có thứ gì đó màu đỏ.”
...!
Hoan Hoan đang giao lưu với người hâm mộ thì chợt nhìn thấy bình luận của mọi người.
Cô không khỏi tò mò nhìn về nơi mà mọi người đang nói.
Đó là một nơi để rác, những chiếc bìa cứng được chất thành đống, bao trùm lấy một thứ kỳ quái màu đỏ.
Dưới sự thúc giục của mọi người, Hoan Hoan gạt vài miếng bìa cứng ra, muốn nhìn xem thứ màu đỏ đó rốt cuộc là cái gì.
Bùm!
Sau khi gạt mấy tấm bìa ra, Hoan Hoan đột nhiên hét chói tai, thân thể không tự chủ được mà lùi về phía sau.
Phòng livestream cũng gần như nổ tung!
“Fuck! Thì ra ra một người!”
“Chắc là không phải người chết đâu chứ? Hoan Hoan đừng sợ, nhìn xem người đó đã chết chưa?”
“Tôi báo cảnh sát rồi!”
...!
Không ngờ trong lúc livestream lại có thể phát hiện ra một “xác chết” như thế này, Hoan Hoan vô cùng sợ hãi.
Cô sợ do dự nửa ngày, sau đó thấy được “xác chết” này hình như giật mình một cái.
“Ôi trời ơi! Vẫn còn sống! Tôi thấy người đó cử động rồi! Người đó chưa chết!”
“Hoan Hoan, mau gọi 120 đi!”
...!
Những người xem livestream đều là những người nhiệt tình.
Có người thậm chí vừa nhìn thấy tình hình của người kia thì đã lập tức gọi điện cho 120.
Thì ra người vẫn còn sống, Hoan Hoan cũng không còn cảm thấy sợ hãi như vậy nữa.
Cô vội vàng lấy một chiếc điện thoại khác, gọi điện cho 120, sau đó tiến lên khẽ nói chuyện với “xác chết” này.
(120: Số gọi cứu thương của Trung Quốc).