Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Trong lòng hắn vẫn bất mãn với Trương Thiên Trạch, nếu như trực tiếp chơi chết cậu ta thì không thiết thực! Đã thế thì chẳng thà cho cậu ta vào quân đội chịu huấn luyện đi.

Mặc dù quân đội là nơi đào tạo lý tưởng, không ít người muốn gia nhập; nhưng người như Trương Thiên Trạch thì khác. Cậu ta từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng, chắc chắn không chịu đựng được cuộc sống khó khăn nghiêm túc nơi đó. Nhập ngũ đối với Trương Thiên Trạch mà nói chính là một loại tra tấn.

“Vâng vâng vâng. Người đâu, đưa Trương Thiên Trạch vào quân đội, gia nhập nhóm tân binh, tiếp nhận huấn luyện.” Trương Dương Lâm vội vàng phân phó thuộc hạ.

Đến tận bây giờ ông ta vẫn còn cảm thấy sợ hãi, sợ Trương Thiên Trạch chọc giận Dương Thiên rồi bị Dương Thiên đánh cho tàn phế. Bây giờ thì ổn rồi, vào quân đội cũng không sao, không giết chết là được.

Trương Dương Lâm còn cảm kích Dương Thiên giơ cao đánh khẽ.

“Đừng mà! Ông nội, con muốn đi học, con không muốn đi nhập ngũ!” Trương Thiên Trạch vội vàng nói. Bây giờ cậu ta còn trẻ, mới gần hai mươi, cuộc sống đại học tươi đẹp vẫn còn ở phía trước. Nếu như phải vào quân đội hai mươi năm thì sẽ phải chịu khổ hai mươi năm, đến khi xuất ngũ đã là bốn mươi tuổi rồi! Khi đó thì cậu ta chẳng làm gì được cả, thanh xuân hết rồi, không được hưởng thụ.

“Hừ! Chuyện này không phải do con quyết!” Trương Dương Lâm tức giận hừ lạnh một tiếng.

“Ồ, nếu như cậu không muốn vào quân ngũ rèn luyện thì tôi sẽ đổi cho cậu một loại xử phạt khác? Nghe nói đi tù cũng là một sự lựa chọn không tồi!” Dương Thiên mỉm cười đi tới trước mặt Trương Thiên Trạch, gương mặt vô cùng ôn hòa. Nhưng mà, trong mắt Trương Thiên Trạch, nụ cười của Dương Thiên còn đáng sợ hơn cả ác ma!

“Không! Tôi... Tôi vào quân ngũ!” Trương Thiên Trạch sợ hãi nói. Bây giờ, đến cả ông nội cậu ta còn phải nhìn sắc mặt Dương Thiên, cậu ta có thể phản kháng được gì chứ?

“Thiếu tá Dương, nếu như không còn việc gì nữa thì chúng tôi xin phép về trước!” Trương Dương Lâm cung kính nói với Dương Thiên.

“Đi đi! Còn nữa, trong vòng hai mươi năm tới, tôi không muốn nghe thấy bất cứ tin tức nào về Trương Thiên Trạch!” Dương Thiên lạnh lùng nói: “Nếu không thì sẽ không chỉ đơn giản là vào quân ngũ tiếp nhận rèn luyện như vậy đâu!”

“Vâng! Vâng!” Trương Dương Lâm vội vàng gật đầu. Trong lòng ông ta cũng hạ quyết tâm, nhất định phải để Trương Thiên Trạch trong quân ngũ chịu khổ một chút.

“Thiếu tá Phùng, anh có về luôn với chúng tôi không?” Trương Dương Lâm nhìn Phùng Thiếu Quân, hỏi.

“Ông cứ về trước đi, tôi có chút việc muốn nói với Dương Thiên, xong việc cũng sẽ không quay lại chỗ ông nữa đâu.” Phùng Thiếu Quân vẫy tay nói. . Đọc 𝘵hêm các chương mới 𝘵ại ﹙ 𝑻 R U M 𝑻 R U 𝒀 Ệ N.𝐕n ﹚

Anh ta tới thành phố Hải chủ yếu là vì muốn gặp được Dương Thiên. Bây giờ đã gặp được người rồi, tất nhiên anh ta cũng không cần tiếp tục ở lại chỗ của Trương Dương Lâm.

Chờ đám người Trương Dương Lâm rời đi, võ quán lại khôi phục lại sự náo nhiệt như trước.

Sự việc hôm nay đúng là đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, nhưng cuối cùng mọi chuyện đã được giải quyết vô cùng viên mãn. Trương Thiên Trạch cũng phải chịu sự trừng trị thích đáng.

Dương Thiên nhìn Phùng Thiếu Quân, hỏi thẳng: “Anh tìm tôi có chuyện gì?”

Phùng Thiếu Quân nghiêm túc nói: “Dương Thiên, chúng ta có thể tìm nơi nào đó nói chuyện được không?”

Dương Thiên nhìn nhóm người Đới Văn Quân, gật đầu.

Hai người đi vào một căn phòng yên tĩnh, Dương Thiên lạnh nhạt hỏi: “Nói đi, chuyện gì?”

Phùng Thiếu Quân trịnh trọng nhìn Dương Thiên, nói: “Thiếu tá Dương, lần này tôi tới là muốn mời cậu gia nhập bộ đội đặc chủng chúng tôi.”

Dương Thiên nhíu mày: “Chẳng lẽ anh không biết chuyện của tôi à?”

Nếu như Phùng Thiếu Quân đã tu luyện Chiến vương quyết thì chắc chắn cũng biết được chuyện của Dương Thiên.

“Dương Thiên, sau khi dị năng thức tỉnh thì đã gia nhập Long tổ, phát huy đỉnh cao trong bí cảnh Sahara. Đoạt được tận mười chín Nhụy hoa màu tím, gia tăng thực lực của Long tổ. Sau này bởi vì dị năng biến mất nên đã rời khỏi Long tổ, còn được tặng một quả Thánh anh. Từ tình hình hiện tại thì xem gia thiếu tá Dương khôi phục không tồi.” Phùng Thiếu Quân cười nói.

Sắc mặt Dương Thiên vô cùng khó coi, đó là tin tức về hắn?

Rõ ràng hắn rời khỏi Long tổ là vì Đương Tuấn cơ mà, hơn nữa quả Thánh anh cũng đã bị cướp trở về, còn hắn thì bị đánh gãy tứ chi.

Nếu không phải nhờ có Huyền Hư đạo nhân thức tỉnh kịp thời thì bây giờ có khi Dương Thiên hắn vẫn còn đang ngồi xe lăn, đến ăn cơm cũng cần người khác đút!

“Tôi sẽ không gia nhập quân đội!” Dương Thiên nói thẳng. Hắn không muốn dính dáng gì đến quân đội cả, bây giờ hắn chỉ muốn chú tâm đề cao thực lực của mình, bảo vệ gia đình và bạn bè!

“Thiếu tá Dương, lần này tôi cố ý tới mời cậu là vì một chuyện liên quan đến cậu.” Phùng Thiếu Quân vẫn chưa từ bỏ ý định.

“Vì chuyện gì?” Dương Thiên khó hiểu, hắn thì liên quan gì đến quân đội.

“Bởi vì Chiến vương quyết!” Phùng Thiếu Quân chậm rãi nói: “Hoa Hạ chúng ta có một số đơn vị đặc biệt! Long tổ là đơn vị đặc biệt nhất, tất cả bọn họ đều là những dị năng giả. Còn những đơn vị khác thì hoàn toàn dựa vào tiềm năng và sự phát triển của thân thể. Cho dù là thủ đoạn tác chiến, tố chất thân thể... tất cả đều là mục tiêu huấn luyện của chúng tôi. Mặc dù là thế, nhưng tố chất thân thể của chúng tôi vẫn không thể bằng dị năng giả được. Thậm chí còn không bằng dị năng giả cấp F.”

Trước kia Phùng Thiếu Quân cũng không cam lòng, nhưng anh ta không có dị năng, rèn luyện bao nhiêu cũng không có cách vượt mặt dị năng giả.

Anh ta dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng sự xuất hiện của Chiến vương quyết đã thay đổi trạng thái của chúng tôi! Người của Long tổ luôn chú tâm tu luyện dị năng, coi công pháp luyện thể Chiến vương quyết là thứ yếu. Nhưng với những người bộ đội đặc chủng chúng tôi thì Chiến vương quyết chính là toàn bộ. Sau một thời gian tu luyện, một vài người đã đạt tới thực lực đỉnh phong rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui