Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Thẩm Tân Lan vui cười hớn hở, vừa phơi quần áo vừa nói chuyện với người phụ nữ kia.

“Mẹ, con muốn mua một chiếc ô tô đồ chơi, mẹ cho con tiền mua nhé.” Lúc này, một cô bé khoảng chừng mười hai tuổi chạy tới. Cô bé mặc chiếc áo bông, buộc tóc đuôi ngựa, nhìn rất hoạt bát đáng yêu.

“Mua xe đồ chơi gì nữa? Không phải mẹ đã mua cho con một chiếc rồi sao?” Thẩm Tân Lan bất đắc dĩ nhìn con gái mình. Mặc dù bây giờ điều kiện của gia đình bà đã tốt hơn trước kia một chút, nhưng bà còn phải để dành tiền sau này cưới vợ cho con trai.

“Chiếc xe kia hỏng từ lâu rồi, Tiểu Bàn cũng có xe đồ chơi mới, chỉ mỗi mình con không có.” Cô bé không được mẹ cho tiền thì uể oải nói.

Thẩm Tân Lan nói “Ngoan, để mẹ làm xong việc rồi dẫn con đi mua!”

Cô bé thấy mẹ trả lời qua loa, bực mình nói “Hừ! Con không cần mẹ mua nữa, đợi anh về, con muốn anh dẫn con đi mua!”.

"Tít tít!"

Đột nhiên tiếng xe ô tô "Tít tít!" vang lên, một chiếc xe ô tô màu đen sang trọng lái vào trong tiểu khu.

Ngày mùa đông nhiệt độ hạ thấp nên mọi người đều thích phơi nắng ở bên ngoài, khi thấy một chiếc xe sang trọng như vậy thì mọi người đều vây tới xem.

Một bác lớn tuổi nói “Xe đẹp quá!”. Bác cũng không biết là xe gì, nhưng cảm thấy rất đẹp.

Một thanh niên trong tiểu khu nói “khi nào có tiền tôi phải mua chiếc xe như vậy.”

Bên cạnh có người am hiểu về xe và nhận ra hiệu xe, khinh bỉ nói “Thôi được rồi, anh biết xe này bao nhiêu tiền không? Anh mua nổi sao?”.

“Đây là dòng xe BMW6, ít nhất đến hai triệu!”

Đám đông nổ tung ngay lập tức.

Có người phụ nữ nói “Oa! Hai triệu à, có thể mua được tận mấy căn nhà ba phòng ngủ và một phòng khách ở ngoại ô đấy.”

“Không biết là gia đình nào giàu vậy, có thể mua được chiếc xe tới hai triệu.”

Một người phụ nữ trẻ ngưỡng mộ nói “Chị Thẩm, chị xem chiếc BMW kia đẹp quá đi, họ nói là nó có giá tới hai triệu lận đó!”.

Thẩm Tân Lan cũng nhìn chiếc xe một cách ngưỡng mộ, bà nghĩ trong lòng, không biết khi nào mới có thể mua một chiếc xe như vậy cho con trai mình.

Đột nhiên, sắc mặt Thẩm Tân Lan thay đổi, con gái bà đang chạy tới chiếc xe đó, còn nghịch ngợm mà muốn sờ lên nó. “San San, con làm gì vậy?”

Trong lòng bà lo sợ, bà đã nghe qua rất nhiều tin tức như vậy, có đứa bé làm hỏng linh kiện nào đó trên xe sau đó phải bồi thường một số tiền khủng.

Chiếc BMW này giá hai triệu, nếu mà làm hỏng thì rắc rối to rồi.

Thẩm Tân Lan lập tức chạy qua kéo con bé về.

San San phấn khởi nói “Mẹ ơi, chiếc xe này to quá, to hơn xe đồ chơi của đám tiểu Bàn!”

Thẩm Tân Lan liền nghiêm túc dặn cô bé “San San, mẹ nói với con, không được đụng vào chiếc xe này, con làm hỏng rồi chúng ta không đền nỗi đâu!”

“Dạ!” Cô bé chán nản gật đầu, không còn hưng phấn như trước nữa.

Lúc này, chiếc BMW cuối cùng cũng đã ngừng hẳn tại bãi đỗ xe, sau khi cửa xe mở ra, từ bên trong bước ra một thanh niên rất thanh tú.

“Tiểu, tiểu Thiên...”, Thẩm Tân Lan sững sờ, muốn la lên, nhưng câu nói tới miệng lại ngưng lại, người thanh niên này tuy nhìn rất giống con trai bà, nhưng con trai bà là một chàng mập, lại không có tiền, làm sao mà mua nổi chiếc xe như vậy chứ.

San San rất phấn khích, chạy ngay tới chỗ người thanh niên đó. Cô bé chỉ nhìn qua liền nhận ra là anh mình ngay. “Anh ơi!”

Thẩm Tân Lan vội vã gọi cô bé “San San!”

Không ngờ là người thanh niên đó liền ôm cô bé lên, cười dịu dàng bước tới bên Thẩm Tân Lan, vừa cười vừa gọi “Mẹ, con về rồi!”

Thẩm Tân Lan sửng sốt, ngớ ra nhìn Dương Thiên. Người trước mặt thật sự là con trai của bà sao, ốm hơn hẳn, hoàn toàn không nhìn ra hình dạng của một chàng mập, với lại dáng vóc còn trông có vẻ cao hơn.

“Tiểu Thiên!”, Thẩm Tân Lan kích động gọi ra, nước mắt chảy dài trên mặt bà.

Người phụ nữ trẻ đứng bên cạnh với chút câu nệ, thận trọng hỏi “Chị Thẩm, anh này là con của chị hả?”

Thẩm Tân Lan tự hào trả lời “Đúng vậy! Đây là con trai tôi tiểu Thiên!”

Người phụ nữ trẻ đó ngưỡng mộ nói “Con trai chị thật giỏi, mới học đại học nửa năm đã mua được xe rồi, còn đẹp trai như vậy nữa! Chị Thẩm, chị thật sự có phúc đó!”

Chị nghĩ trong lòng, lát về nhà nhất định sẽ dặn con trai mình cố gắng học tập, kỳ nghỉ đông này chị phải đăng ký thêm mấy lớp học thêm cho nó, để nâng cao thành tích học tập, giống như Dương Thiên trước mặt vậy, sau này thi được một trường đại học tốt, kiếm tiền mua xe.

Bên cạnh có người ngạc nhiên nói “Đây là Dương Thiên con trai của Thẩm Tân Lan à? Trước đó còn là rất mập mạp mà?”

Có người cảm khái “Đúng rồi, không chỉ ốm hơn, còn cao hơn nữa, đúng là khác trước rất nhiều!”

Những ai quen biết với Thẩm Tân Lan điều chạy tới chào hỏi, trên mặt bà đầy vẻ tự hào.

Dương Thiên cũng vừa cười vừa nói chuyện với mọi người.

Dương Thiên cười nói với mẹ hắn “Mẹ, con có mua rất nhiều quà, đều đang ở trong xe.”

San San háo hức “Anh ơi, anh có quà cho San San không?”

“Đương nhiên có, còn rất nhiều nữa đó!”, Dương Thiên nhéo mũi em gái mình cười nói.

“Oa a!” San San mừng rỡ, nhảy từ trên người hắn xuống, liền chạy lên xe tìm quà của mình.

Thẩm Tân Lan thấy con gái không ngừng leo lên leo xuống trên xe, làm cho xe bị dơ hết, đau lòng nói “San San, đây là xe mới của anh con, đừng làm hỏng đó!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui