Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

“Dương Thiên kính chào Long tiền bối!”, Dương Thiên cung kính đi đến bên cạnh Long Kinh Thiên.

“A, cậu nhận ra tôi sao?”, Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên có chút kinh ngạc, bởi vì đây là lần đầu ông ta và Dương Thiên gặp mặt.

Trước đây Dương Thiên từng cảm thấy hồi hộp khiến tim hắn đập rất nhanh. Đến cường giả cấp A đỉnh phong cũng chưa bao giờ khiến hắn có cảm giác như vậy. Cho nên người đến nhất định là cường giả cấp S.

Ánh mắt của Dương Thiên nhìn về phía thần kiếm màu tím đằng sau lưng Long Kinh Thiên, mọi người đều biết đây là thần binh của Long Kinh Thiên, mà kiểu trang phục của cường giả cấp S này chỉ có thể là Long Kinh Thiên.

“Haha, Long tiền bối liên tiếp sát hại hai cường giả cấp S, khiến cho các thế lực dị năng giả ở các quốc gia e ngại, ai mà không biết?”, Dương Thiên cười nói.

Hắn thật lòng khâm phục Long Kinh Thiên.

“Cũng là hư danh mà thôi.”, Long Kinh Thiên lạnh lùng, ông đối với những hư danh như vậy căn bản không thèm để tâm, nhìn Dương Thiên nói: “Lần này tôi đến là muốn tìm cậu.”

Dương Thiên nghi hoặc, Long Kinh Thiên đặc biệt đến tìm hắn làm gì?

“Soạt!”

Đột nhiên, thần kiếm Tử Vi đằng sau lưng Long Kinh Thiên bay ra khỏi vỏ, trực tiếp hướng về phía Dương Thiên.

Dương Thiên hoảng hốt, chẳng lẽ Long Kinh Thiên muốn giết hắn?

Hắn cảm thấy Long Kinh Thiên sẽ không làm vậy, nhưng hắn vẫn không dám chủ quan mà xuất ra chiêu phòng ngự mạnh nhất.

Cường giả cấp S đều không thể chống lại sự công kích của Long Kinh Thiên, hắn không dám liều lĩnh, chỉ có thể phòng ngự.

“Ầm!”

Thần kiếm Tử Vi đâm vào người Dương Thiên, Dương Thiên cảm thấy có một lực rất lớn tác động đến lồng ngực hắn. Sức mạnh này có lẽ phải đạt đến 200 ngàn cân, hơn nữa còn đang từ từ tăng lên. Dương Thiên cắn chặt răng, cố gắng chống lại thần kiếm Tử Vi. Khi hắn cảm thấy bản thân chống cự đã đến cực hạn thì đột nhiên sức mạnh đó biến mất, thần kiếm Tử Vi không biết lúc nào đã quay về phía sau lưng Long Kinh Thiên.

“Không tồi! Vậy mà cậu có thể chịu đựng được sức mạnh gần 250 ngàn cân!”, Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên vừa kinh ngạc vừa thán phục.

Lúc trước ở Long tổ ông có nghe được hội người Triệu Phong Cực nói, Dương Thiên bị cường giả cấp A trung kỳ toàn lực tấn công mà không hề bị thương, liền sinh ra ý muốn thăm dò.

Vừa rồi sức mạnh của ông đạt tới 250 ngàn cân mới đến giới hạn chịu đựng của Dương Thiên.

“Tôi thấy khí tức của cậu chưa qua cấp B đỉnh phong, làm sao thân thể có thể chịu được sức mạnh lớn như vậy?”, Long Kinh Thiên cười nói.

Từ trước tới nay ông chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy. Cường giả cấp A trung kỳ đối chiến với cường giả cấp B, hầu như đều hạ gục trong chớp mắt.

Dương Thiên cười khổ, vừa rồi hắn bị Long Kinh Thiên dọa đến mất hồn, miệng thở dài một hơi: “Tôi có thể ngăn cản được công kích là vì trên người tôi mặc một chiếc bảo giáp.”

Dương Thiên không có ý định che giấu bảo giáp, Long Kinh Thiên là cường giả cấp S siêu việt, chiếc bảo giáp căn bản cũng không có tác dụng đối với cấp S trở lên.

Dương Thiên cởi chiếc áo giáp bảo vệ xuống, trực tiếp đưa cho Long Kinh Thiên.

“Rất tốt! Bộ kim sắc khải giáp này vậy mà có thể làm suy giảm một nửa lực tấn công của tôi, có điều cũng chỉ nằm trong giới hạn đã định, đối với tôi mà nói căn bản không có tác dụng!”, Long Kinh Thiên cầm lấy bảo giáp rồi ném lại cho Dương Thiên.

“Vù!”, Dương Thiên vội vàng đón lấy rồi nhìn Long Kinh Thiên, thận trọng nghi vấn: “Long tiền bối đến tìm tôi là vì?”

Hắn vẫn chưa biết được nguyên nhân Long Kinh Thiên đến tìm hắn.

“Haha, không có gì, chỉ là muốn xem xem thiếu niên tài năng nhất của Hoa Hạ như thế nào thôi!”, Long Kinh Thiên cười.

Dương Thiên cười khổ, có là thiên tài đi nữa thì đứng trước Long Kinh Thiên cũng bị phai mờ mà thôi.

“Về chuyện của cậu và Long tổ tôi cũng biết, bọn người Chính Lâm đối với cậu thật sự quá đáng, nhưng tôi đã nói với Chính Lâm rồi, chuyện của cậu và Đường Tuấn hai người tự mình giải quyết, ông ta sẽ không nhúng tay vào, đến lúc đó bất luận ai sống ai chết cũng không trách được người khác.”, Long Kinh Thiên điềm đạm.

Dương Thiên động tâm, có chút cảm kích Long Kinh Thiên.

Trong lòng hắn thực ra luôn lo lắng Đường Chính Lâm sẽ nhân lúc hắn yếu ớt suy nhược mà ra tay. Bây giờ có Long Kinh Thiên đảm bảo, hắn có thể yên lòng rồi.

Long Kinh Thiên nhìn Dương Thiên, vậy mà trong mắt lại hiện lên vẻ mừng rỡ. Thật ra lần này ông đến thành phố Hải cũng là muốn tìm thần dược, vì tuổi thọ của ông cũng không còn nhiều nữa.

Hầu hết các khu vực trên thế giới căn bản đều bị ông lục tìm qua, không có bất kỳ tung tích gì của thần dược, ông chỉ đành ở trong nước xem xem có thể may mắn phát hiện chút gì đó của bí cảnh.

Ông đến chỗ Dương Thiên cũng là thuận tiện xem một chút dị năng giả thiên tài hiện tại của Hoa Hạ.

Đáng tiếc là Dương Thiên đã rời khỏi Long tổ.

Tuy nhiên là thành viên Long tổ hay không, đối với Long Kinh Thiên không quan trọng, Dương Thiên vốn là người được sinh ra và lớn lên ở Hoa Hạ, nếu thật sự Hoa Hạ bị các dị năng giả ở các quốc gia khác công kích, hắn liệu có thể bỏ mặc không quan tâm?

Qua những việc Dương Thiên đã làm trước kia, ông cũng biết rõ được thái độ làm người của Dương Thiên.

Thời gian của ông cũng không còn nhiều, khả năng tìm được thần dược thực ra rất thấp, trong thâm tâm ông cũng không có nhiều hy vọng đối với việc này, bằng không cũng sẽ không ở trong nước tìm kiếm rồi.

Nhưng sau khi ông chết, hội người Hoàng Thừa Quốc không thể bảo vệ được Long tổ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui