Vậy mà Dương Thiên lại gật đầu, quay sang nói với cha mẹ mình: “Cha mẹ, con còn phải tới những nơi khác nữa, cha mẹ nhớ chú ý an toàn!”
“Ừ! Tiểu Thiên, con cũng nhất định phải chú ý an toàn!” Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan biết Dương Thiên sẽ đi đâu, vẻ mặt vô cùng lo lắng.
Dương Thiên xoa đầu em gái mình, sau đó Đại Ưng nhanh chóng biến thành chim ưng khổng lồ. Dương Thiên nói với Đường Chính Lâm: “Tổ phó Đường, lên thôi!”
Đường Chính Lâm hơi do dự, nhưng cuối cùng cũng không từ chối. Tốc độ của con chim ưng này đúng là nhanh hơn máy bay rất nhiều.
Mấy phòng tuyến khác cũng đang chống cự vô cùng gian nan, nhưng Dương Thiên và Đường Chính Lâm đã nhanh chóng tới hỗ trợ. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ, toàn bộ cự thú ở bảy tuyến phòng ngự đã bị tiêu diệt hết, chỉ còn lại phòng tuyến cuối cùng, chính là phòng tuyến thứ tám mà Long Kinh Thiên đang phòng thủ.
Long Kinh Thiên vung trường kiếm, không ngừng công kích cá voi khổng lồ. Nhưng cho dù ông có khiến nó bị thương thì nó cũng có thể nhanh chóng hồi phục.
Lúc này, Đại Ưng thân dài 300 mét đã xuất hiện trên bầu trời.
“Dương Thiên! Cậu đã đến rồi!” Long Kinh Thiên nhìn bóng người đang đứng trên lưng chim ưng khổng lồ, cười nói.
“Long tiền bối!” Dương Thiên cười đáp lại.
“Thực lực hiện tại của cậu?” Long Kinh Thiên khiếp sợ nhìn Dương Thiên, lúc này ông không nhìn thấu được thực lực của Dương Thiên nữa rồi! Điều này chứng tỏ thực lực của Dương Thiên không thua kém gì ông.
“Quả nhiên là tuyệt đỉnh thiên tài của Hoa Hạ!” Long Kinh Thiên âm thầm tán thưởng.
Dương Thiên nhìn về phía con cá voi khổng lồ kia, khẽ híp mắt lại. Hắn cảm thấy con cá voi khổng lồ này không đơn giản như vậy. Lúc trước, Long Kinh Thiên tấn công lâu như vậy mà cũng không thể hạ gục được nó!
Đại đao màu đen trong tay lóe lên, Dương Thiên không chút do dự chém ra một đao, đao mang khổng lồ nhanh chóng hướng về phía con cá voi khổng lồ kia.
“Gào!!!”
Cá voi khổng lồ rống lên sợ hãi. Đao mang của Dương Thiên chém lên người nó, để lại một vết thương dài 50 mét, sâu 30 mét!
Nhưng vết thương này lại không chảy máu.
“Chắc cậu cũng cảm giác được rồi đúng không? Phòng ngự của con cá voi khổng lồ này rất kinh người, tôi cũng không biết da nó dày thế nào!” Long Cảnh Thiên cười khổ.
Con cá voi khổng lồ này có kích thước vô cùng to lớn, sau khi biến dị thì tất cả mỡ trên cơ thể đã biến thành lớp phòng ngự, không biết dày bao nhiêu. Nó giống như một tấm áo giáp bao trùm quanh thân con cá voi này, nếu như không chém rách áo giáp thì không thể gây thương tổn cho nó.
“Không biết hàng phòng ngự của con cá voi này so với Đại Quy thì thế nào?” Dương Thiên nghĩ thầm. Đại Quy cũng là cự thú cấp S đỉnh phong, hơn nữa còn thuộc họ rùa, nổi tiếng về khả năng phòng thủ, độ dày mai rùa của Đại Quy phải lên tới 100 mét.
Cá voi khổng lồ lạnh lùng nhìn Dương Thiên, rồi lại nhìn Long Kinh Thiên. Nó không ra tay nữa, chuẩn bị chạy trốn.
“Muốn chạy?” Dương Thiên và Long Kinh Thiên liên thủ tấn công, nhưng kiếm quang và đao mang liên thủ cũng không phá được lớp phòng ngự của nó, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó chạy mất.
Cứ tưởng Long Kinh Thiên và Dương Thiên liên thủ có thể giữ con cá voi khổng lồ này lại, nhưng nó lại nhanh chóng chìm vào trong nước. Nếu như xuống nước, Dương Thiên có thể hoàn toàn phát huy được thực lực, nhưng thực lực của Long Kinh Thiên lại bị ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng mà dù sao con cá voi khổng lồ này cũng đã rời đi rồi, điều này chứng tỏ cả tám phòng tuyến đều phòng thủ kiên cố, mọi người cũng có thể tạm thời lui về.
“Dương Thiên, lần này may mà có cậu!” Long Kinh Thiên cảm ơn.
“Long tiền bối, tôi là người Hoa Hạ, gặp phải tình cảnh này không thể nào khoanh tay đứng nhìn!” Dương Thiên cười nói.
“Nói thế nào thì tôi cũng vẫn phải cảm ơn cậu!” Long Kinh Thiên nói: “Nhưng mà tình hình vẫn không được lạc quan cho lắm, quốc gia vẫn còn cần đến chúng ta.”
Dương Thiên gật đầu, nói chuyện với Long Kinh Thiên vài câu rồi rời đi. Lúc này, hắn vẫn còn có một việc cần phải làm.
Dương Thiên nhìn về phía thành phố Hải, ánh mắt lộ ra vẻ mong chờ.
“Nhã Lộ, anh đến đây! Lần này anh nhất định sẽ không buông tay em!”
Dương Thiên nhìn về phía thành phố Hải, nơi đó có một cô gái lương thiện luôn quan tâm đến hắn. Nếu như thời gian có thể quay lại, Dương Thiên nhất định sẽ không buông tay.
Tốc độ của Đại Ưng rất nhanh, chưa đến nửa tiếng, Dương Thiên đã có mặt ở thành phố Hải. .
||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||
Hắn lập tức gọi điện thoại cho Vương Nhã Lộ.
“Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi đang bận...”
Điện thoại thông báo mấy câu này liên tục, mấy chục lần không thay đổi!
Dương Thiên cảm thấy trong lòng hơi bất an, hắn lập tức tới đại học An.
Vừa tới nơi, Dương Thiên lập tức sửng sốt, đại học An đã đóng cửa, bên trong không có một học sinh nào.
Vẻ mặt Dương Thiên vô cùng lo lắng, Nhã Lộ chắc sẽ không trở về thành phố Đồng đó chứ?
“Dương Thiên?” Đang lúc Dương Thiên vô cùng lo lắng thì một giọng nói vang lên.
Dương Thiên quay đầu lại, thấy một nữ sinh đang ngạc nhiên nhìn mình. Hắn biết nữ sinh này, cô ta là bạn cùng phòng của Vương Nhã Lộ, tên là Lý Diễm.
“Dương Thiên, thực sự là anh à? Tôi còn tưởng mình gặp ảo giác chứ!” Lý Diễm nhìn thấy Dương Thiên thì đầu tiên là khiếp sợ, sau đó là sung sướng và sùng bái: “Dương Thiên, anh lợi hại quá! Một con quái thú khổng lồ như vậy mà anh dùng một đao đã hạ gục được rồi! Nhóm Đường Chính Lâm, Cố Linh Kiệt cũng không lợi hại được bằng anh đâu! Bây giờ mấy diễn đàn của đại học An chúng ta sắp nổ tung rồi, mọi người đều biết anh là người của đại học An!”
Lý Diễm ríu rít nói, giống như nữ sinh nhìn thấy thần tượng của mình.