Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Thiên phú của Côn Lạc trong mắt những tồn tại cường đại xem ra rất nghịch thiên.

“Nói không chừng sau này Côn Lạc có thể lĩnh ngộ được toàn vẹn pháp tắc không gian, vậy nhân loại chúng ta sẽ có thêm một cường giả tuyệt thế chân chính rồi!”

“Rất khó!”

“Tuy rất khó, nhưng bây giờ chúng ta đã nhìn thấy hy vọng rồi!”

“Hiện tại Côn Lạc đã thông qua một trăm cửa ải, cuộc chiến thiên tài lần này đã đạt đến kỳ vọng của chúng ta, hy vọng những thiên tài khác cũng có thể mang lại cho chúng ta chút kinh ngạc.”

Trong cung điện ảo lớn, âm thanh dần dần biến mất.



Phía trên Cự Linh Tinh, thần chủ Kim Giác nhìn thấy bóng dáng của Côn Lạc xuất hiện, khuôn mặt tràn đầy nụ cười vui vẻ.

“Ha ha, Côn Lạc!”, thần chủ Kim Giác cười lớn.

“Bái kiến thần chủ!”, Côn Lạc vội vàng cung kính chào. Đây là cường giả cấp Viên Mãn, thực lực tương đương với quốc chủ thần quốc Côn Trụ của bọn họ, tồn tại một hệ pháp tắc được nắm giữ hoàn chỉnh nhất, thiên phú của anh ta cho dù nghịch thiên, cũng không thể chắc chắn được tương lai sẽ có thể đạt được đến trình độ như vậy.

“Côn Lạc, ngươi đã thông qua một trăm cửa ải, thiên phú kinh người, liệu có muốn bái sư?”, thần chủ Kim Giác cười nói.

“Bái sư?”, Côn Lạc sững sờ.

“Ha ha, thiên phú của ngươi khác người như vậy, các cường giả của nhân loại chúng ta chắc chắn sẽ có người thu nhận ngươi làm đồ đệ! Ngươi chỉ cần an tâm chờ đợi là được rồi!”, thần chủ Kim Giác cười nói. Trong mắt ông ta vậy mà hiện ra một chút sự không cam lòng.

Kỳ thật ông ta cũng muốn thu nhận Côn Lạc, nhưng thực lực của ông ta ở cường giả cấp Viên Mãn chỉ xem như là bình thường, những cường giả cấp Viên Mãn nắm giữ được hoàn toàn hai thậm chí là hai loại pháp tắc trở lên mới thực sự là lợi hại!

Ông ta không có khả năng tranh giành với những người đó. Hơn nữa ông ta cũng không lĩnh ngộ được quá nhiều pháp tắc không gian.

“Không biết sẽ có cường giả cấp Viên Mãn trở lên thu nhận Côn Lạc làm đồ đệ hay không?”, thần chủ Kim Giác âm thầm nghĩ.

Côn Lạc gặp thần chủ Kim Giác thì không nói gì nữa, lẳng lặng đứng sang một bên.

Lúc này trong không gian cũng chỉ có một mình anh ta ra ngoài, không gian thí luyện đã qua được hơn hai mươi ngày, mà thời gian ở bên ngoài chỉ mới qua sáu ngày.

Việc này cũng đủ để chứng minh Côn Lạc với những thiên tài khác chênh lệch cỡ nào.

Phía sau Côn Lạc là nhóm người Lâm Kiếm, Man Hoang, Tạp Kim La cũng đều đến được những cửa ải thứ tám mươi trở đi! Bên dưới nữa có nhóm thiên tài Lôi Đình, Vân Nhu, Huyễn Linh Cực cũng qua được hơn bảy mươi cửa ải!

“Hả?”, đột nhiên, trong không khí truyền đến một dao động, một bóng người trực tiếp xuất hiện trên quảng trường, đây là một thiên tài đến từ thần quốc Tụ Tinh, trên người anh ta đầy những vết thương, trong mắt có chút gì đó không cam tâm.

Anh ta đã bị đào thải! Anh ta xông qua liên tiếp đến cửa ải thứ năm mươi mốt, đối mặt với hai mươi Thị Huyết Thử bậc sáu cấp Tinh Vực, anh ta giết chết ngay sáu con, bị mười bốn con còn lại bao vây công kích, giây phút cuối cùng liền bóp nát lệnh bài trong tay, xuất hiện ở quảng trường!

Anh ta nhìn xếp hạng của mình, lúc này là hơn chín mươi bảy ngàn.

“Hả?”, bỗng nhiên, vị thiên tài này thấy bóng dáng của Côn Lạc, sững sờ.

Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía bảng danh sách to lớn kia, xếp hạng của Côn Lạc lúc này là vị trí thứ nhất.

Côn Lạc (thông quan): điểm tích lũy: 10100000

Một số điểm tích lũy kếch xù, vô cùng khủng bố!

Côn Lạc này vậy mà đã thông qua được một trăm cửa ải? Trong mắt thiên tài của thần quốc Tụ Tinh lộ ra vẻ kinh hãi!

“Rầm!”

Đột nhiên, trong không khí lại truyền đến một loạt dao động, trên quảng trường lại xuất hiện thêm một người, lại có người bị đào thải rồi.

“Rầm!” “Rầm!” “Rầm!”

Thời gian trôi qua, liên tiếp có người bị đào thải, mà trên bảng danh sách, tên của những người bị đào thải đều có hai chữ.

Sau khi ra ngoài, những thiên tài này nhìn thấy xếp hạng của Côn Lạc, tất cả đều kinh ngạc vô cùng!

“Có người tử vong rồi?”, đột nhiên có người hô hoán.

Quả nhiên, cái tên Ngột Thứu của một người trong vị trí bảy ngàn người xếp hạng dần dần mờ đi, sau đó sau tên của anh ta xuất hiện hai chữ “tử vong”.

Sau khi Ngột Thứu tử vong chưa được mười phút, lại có thêm một thiên tài nữa tử vong! Khi số người bị đào thải không ngừng tăng lên thì số người tử vong cũng ngày càng tăng!

Thậm chí còn có một người đạt xếp hạng thiên tài thứ bảy trăm tử vong, đó là thiên tài đến từ thần quốc Mộ Thanh, đã qua được cửa ải thứ bảy mươi hai, nhưng không kịp bóp vụn lệnh bài trong tay.

Mà công ty lỗ sâu ảo lại không hề có chút phản ứng nào, để mặc những thiên tài trân quý này tử vong.

Trên quảng trường, lại có thêm một bóng người bị đào thải ra ngoài, dung mạo có mười phần quen thuộc, chính là đối thủ của Dương Thiên, đã lĩnh ngộ được ba loại pháp tắc- Lãnh Phong. Tuy nhiên, anh ta đã thất bại ở cửa ải thứ sáu mươi chín! Đối mặt với tám trăm sinh mệnh thảo mộc bậc bảy cấp Tinh Vực, anh ta giết được một trăm sinh mệnh xong liền bị những sinh mệnh nhóm kim loại còn lại đào thải ra ngoài!

Ánh mắt anh ta hướng về bảng danh sách xếp hạng, con ngươi có chút co lại.

Điểm tích lũy vô cùng lớn của Côn Lạc, rất lợi hại, chiếm giữ vị trí đầu, mà hai chữ “thông quan” lại càng khiến anh ta kinh ngạc hơn.

Anh ta cũng đến từ thần quốc Côn Trụ, mà ở thần quốc Côn Trụ anh ta cũng nằm trong hai trăm người đứng đầu, vô cùng lợi hại! Không ngờ anh ta với Côn Lạc lại chênh lệch lớn như vậy.

Ánh mắt anh ta nhìn về phía danh sách, đột nhiên sững sờ, anh ta nhìn thấy tên của Dương Thiên. . Truyện Võng Du

“Dương Thiên vẫn chưa bị đào thải?”, Lãnh Phong nghi hoặc, Dương Thiên ban đầu ở cuộc tuyển chọn ở thần quốc Côn Trụ đã bị anh ta dùng một chiêu đánh bại, đập vào sân đấu sâu bảy tám mét, bây giờ anh ta đã bị đào thải mà Dương Thiên vẫn còn trong không gian.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui