Cường Giả Vi Tôn: Phúc Hắc Nương Tử, Lãnh Khốc Phu Quân

Hiên Viên Thần vừa nghe nói Tuyết Như Song đã trở lại liền chạy đến Thừa tướng phủ, chuyện xảy ra khi sáng, hắn đã suy nghĩ rất lâu. Trước giờ, nữ nhân nào thấy hắn đều sẽ si mê, ngay cả Thượng. Quan Nhu trong lòng vẫn mến mộ hắn. Hắn sinh ra được hết mọi sự sủng ái của phụ hoàng, mẫu hậu. Người dân Hiên Viên quốc tôn thờ hắn, huynh đệ ghen tị. Nhưng hắn biết đám nữ nhân kia chỉ muốn nhắm vào địa vị, quyền lực mà hắn đang nắm giữ. Mà nàng..tự tin, cuồng ngạo, chưa từng để hắn vào trong mắt, hắn chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy. Cứ nghĩ rằng nàng là đang chơi trò lạt mềm buột chặt, bất quá hắn thấy vẻ mặt dửng dưng của nàng khi nghe nói hắn sẽ lập Thượng Quan Nhu làm chính phi, suy nghĩ này liền bị gạt phắt ra sau đầu. Nàng rất đặc biệt.

-" Thần tham kiến Tĩnh vương điện hạ, điện hạ vạn phúc." Thượng Quan Kỳ nghe nói Tĩnh vương đã tìm tới cửa thì lo lắng không thôi. Chắc hẳn Tĩnh vương là đến trách tội Thượng Quan Song, nàng dù sao cũng là con hắn, nhưng hắn sẽ không để luyên lụy đến Thượng Quan gia. Nếu như không cầu tội được thì đành phải hi sinh nàng.

Tuyết Như Song đã nhìn thấu được ý nghĩ trong lòng Thượng Quan Kỳ, khóe môi câu lên nụ cười lạnh. Thượng Quan Kỳ a Thượng Quan Kỳ, ta vốn dĩ muốn thả cho ngươi một con ngựa, lặng lẽ rời đi, nhưng mà bây giờ, vì lựa chọn này của ngươi, ta sẽ cho ngươi hối hận suốt đời.

-" Song nhi, còn không mau tham kiến điện hạ." Nhị phu nhân rất vui sướng khi người gặp họa, lần này Tĩnh vương nhất định sẽ không tha cho Tuyết Như Song. Chỉ cần nàng ta chết, con gái bà ta sẽ được làm Tĩnh vương phi, bà ta sẽ làm mẹ của vương phi, như vậy vinh hoa phú quý nửa đời sau sẽ vô lượng.

-" Đại tỷ, mau tham kiến vương gia đi, tỷ có thể vô lễ với phụ thân, phụ thân liền tha thứ cho tỷ, nhưng vô lễ với vương gia là tử tội a." Thượng Quan Nhu tỏ vẻ ' lo lắng' cho đại tỷ của mình. Một lời nói có ẩn ý như vậy mọi người đều nghe được. Hiên Viên Thần nghe được lời này khẽ nhíu mày.

-" Miễn lễ." Hiên Viên Thần miễn cưỡng nói ra hai chữ, không hề để ý đến ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh.


Thượng Quan Nhu trừng lớn đôi mắt, không tin vào tai mình, hắn làm sao..có thể.. Rất nhanh nàng ta bình tĩnh lại, có lẽ hắn chính là muốn xử lí nhanh chuyện này. Thượng Quan Song, ngươi chết chắc rồi.

-" Thần ca ca, huynh đừng trách tội đại tỷ, tỷ tỷ là không cố tình..

-"Ta có nói sẽ trách tội nàng sao?" Không đợi Thượng Quan Nhu nói hết câu, Hiên Viên Thần đã cắt lời, đúng như Thượng Quan Song nói, nữ nhân này thật biết giả bộ, hắn bây giờ thật chán ghét nàng ta, hừ.

-" Sau này gọi ta Tĩnh vương." Thượng Quan Nhu còn đang muốn hỏi Hiên Viên Thần vì sau không trách tội Thượng Quan Song thic đã bị lời nói lạnh lùng của hắn làm cho kinh ngạc, lảo đảo ngã xuống.

Không chỉ có Thượng Quan Nhu, Nhị phu nhân, Thượng Quan Kỳ và những người bên cạnh kinh ngạc không thôi. Tĩnh vương không phải là có vấn đề gì đó chứ. Chẳng phải hắn rất thích Thượng Quan Nhu sao?

Tuyết Như Song khóe môi khinh bạc, Thượng Quan Nhu thật sự rất ngu ngốc , nàng ta diễn giả tạo như vậy mà cũng muốn qua mặt Hiên Viên Thần. Nếu hắn dễ bị lừa như vậy thì hắn không phải là Tĩnh vương. Nhưng mà, hôm nay hắn tới thật mang cho nàng phiền toái ngoài ý muốn.

-" Chuyện ngày hôm nay xem như chưa từng xảy ra, nàng vẫn sẽ là vương phi của bổn vương." Lời nói của Hiên Viên Thần quả nhiên có sức công phá rất lớn. Toàn bộ Thượng Quan gia đều bị một màn này dọa cho chân tay mềm nhũn.

Tuyết Như Song xoa xoa huyệt thái dương, vẻ mặt đầy phiền muộn.

- Tĩnh vương gia, lẽ nào hôm nay ta nói chưa rõ ràng sao.


-" Ta đã nói nàng là vương phi của ta." Giọng nói của Hiên Viên Thần đầy kiên định.

-" Lẽ nào, não ngươi bị nước vào hả?" Tuyết Như Song quả thật cảm thấy lí do này rất hợp lý, Hiên Viên Thần trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn.

-" Bổn vương rất tỉnh táo." Khóe môi cười nhợt nhạt, Hiên Viên Thàn không ngại lời nói vô lễ của nàng mà đáp lại.

Thượng Quan Kỳ vừa mừng vừa sợ, Tĩnh vương đã bỏ qua chuyện này, lại còn tỏ ra sủng ái Song nhi, như vậy, không chỉ bảo toàn cho Thượng Quan gia mà còn có được mối hôn sự này. Bất quá nhìn ghái độ của Song nhi như vậy.. Aiz có lẽ hắn phải thúc đẩy mối quan hệ hai người.

Nhị phu nhân tất cả ảo tưởng từ trước đến nay đều hóa thành tro tàn. Nhìn nữ nhi mình bị đối xử lạnh nhạt còn nữ nhân kia lại được sủng ái, bà ta hận đến nghiến răng nghiến lợi. Thượng Quan Song này không trừ không được. Trong lòng Nhị phu nhân sớm đã sắp xếp một âm mưu.

Thượng Quan Nhu toàn thân run rẩy, nàng thật không ngờ mình sẽ có ngày hôm nay. Trong lòng nàng ta chất chứa đầy thù hận.

-" Tiểu thư, Điệp nhi sắp xếp xong rồi, chúng ta đi thôi." Điệp nhi kéo một đống lớn đồ đạt đến đại sảnh, vui vẻ nói với Tuyết Như Song.


-" Chuyện này là sao?" Hiên Viên Thần lập tức đen mặt.

-" Ta quên nói với ngươi từ nay về sau ta không còn là người Thượng Quan gia nữa. Ta phải đi rồi, Tĩnh vương gia, thỉnh nhường đường." Tuyết Như Song tâm tình cực kỳ tốt nói vài câu khách khí với Hiên Viên Thần.

- Nếu bổn vương không nhường?

- Thì ta sẽ đánh cho tới khi ngươi nhường.

Một giọng nói thanh thúy vang lên, rất nhanh bóng dáng màu lam của A Ngũ xuất hiện trên bức tường của Thừa tướng phủ. Vẫn là giống như lần trước, đến vô ảnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận