Cuồng Huyết Thiên Ma


Toàn trường lại một lần nữa kích động, hai mươi khỏa Bát Phẩm đan dược, thủ bút này phải nói là quá lớn a, đừng nói là một đầu yêu hồ thất giai, có mua nguyên cái đế đô này cũng dư xài.

Quân Mạc Tà khóe miệng run rẩy, hắn không thể tin được đối phương thực sự lấy ra hai mươi khỏa Bát Phẩm đan dược hàng thật giá thật, hắn trong phút chốc hoài nghi tên đan sư kia mắt mờ giám định nhầm, nhưng nghĩ lại thì Vạn Bảo Lâu hay Đông Phương thế gia sẽ không làm ra những chuyện nhàm chán như vậy, hắn không còn cách nào ngoại trừ thừa nhận sự thật bày ra trước mắt.
"Kiểm tra đã hoàn tất, quý khách đã chi trả đúng với giá mà mình đưa ra, vật phẩm này hiện tại sẽ thuộc về quý khách! Chỉ là không biết các hạ có thể giải thích công dụng của hai loại đan dược này hay không?" Tên quản sự dưới đài vô cùng cẩn thận thu lại bốn chiếc bình ngọc vào trong không gian giới chỉ, cất giọng nói.
"Bát Phẩm Lonh Huyết Dịch Cốt Đan, chữa trị thương thế bất kể nội hay ngoại thương, tẩy trừ độc tố dưới Bát Phẩm trong cơ thể, khôi phục tinh huyết đã khô kiệt của người phục dụng, còn khôi phục được bao nhiêu thì còn tùy vào bản thân người dùng nội tình ra sao.
Bát Phẩm Cốt Linh Huyền Đan, phục dụng sẽ trực tiếp chữa khỏi toàn bộ ám tật tồn tại trong xương cốt của võ giả, khiến cốt cách võ giả trở nên cứng rắn kiên cường hơn nữa.

Đồng thời trong một vài trường hợp đặc biệt, võ giả đã vượt quá độ tuổi tốt nhất để tu luyện có thể phục dụng Cốt Linh Huyền Đan để tái cấu trúc cốt cách của bản thân, ý vị trong đó như thế nào chắc ta cũng không cần phải nói nữa." Tử Phong nhàn nhạt nói, âm thanh quanh quẩn vang vọng khắp nơi.
Đám người tham gia đấu giá ngày hôm nay đi từ kinh hãi này đến kinh hãi khác, tất cả đều mang theo vẻ mặt ngốc trệ mà lắng nghe giọng nói kia giải thích công dụng của hai loại đan dược.

Bát Phẩm đan dược đã đủ trân quý, nhưng hai loại đan dược này chính là thuộc dạng đỉnh cấp của trân quý, một loại trực tiếp liên quan đến thực lực của bản thân, một loại còn lại chẳng khác nào tăng thêm một cái mạng.
Những người xuất thân từ thế gia võ học khi nghe đến công dụng của hai loại đan dược này lại càng trở nên điên cuồng, thử nghĩ mà xem, giả sử trong gia tộc xuất hiện vài người có linh căn thượng thừa, nhưng vì cốt cách không được tốt mà ảnh hưởng đến việc tu luyện, một viên Cốt Linh Huyền Đan nuốt xuống chẳng phải là xong chuyện? Hơn thế nữa, các nhân vật cấp bậc lão tổ ai chẳng trải qua vô vàn trận chiến, cốt cách không ít thì nhiều cũng bị tổn thương, Cốt Linh Huyền Đan ăn vào liền trực tiếp khỏi hẳn, đối với thực lực chính là một sự tăng tiến không hề nhỏ.
Còn Long Huyết Dịch Cốt Đan thì không cần phải bàn cãi, đã có bao nhiêu trường hợp một gia tộc có lão tổ tông lợi hại cạn kiệt thọ nguyên vừa ngã xuống một cái, giây lát sau đã thấy cừu nhân tiến đến diệt tộc.

Chỉ cần một khỏa đan dược này, những siêu cấp cường giả gần đất xa trời kia được bổ sung tinh huyết, tuổi thọ kéo dài, có thể tiếp tục trấn thủ gia tộc bảo hộ cho các hậu bối trưởng thành, thậm chí cơ duyên may mắn còn có thể lợi dụng một thân tinh huyết khôi phục mà đột phá bình cảnh!

"Đa tạ các hạ đã giải trừ nghi hoặc cho chúng ta, hiện tại còn lại một vật phẩm nữa để đấu giá, ta sẽ tiếp quản từ đây!" tên quản sự khom người hành lễ một cái, mở miệng nói.
"Hãy khoan!!" Bất ngờ một giọng trung niên khí lực mười phần vang lên khiến tất cả mọi người phải chú ý.
Chỉ thấy từ đằng sau lưng Quân Mạc Tà, một trung niên nhân mặc áo phanh ngực, để lộ một cơ thể cường tráng cơ bắp cuồn cuộn vô cùng rắn chắc xuất hiện, không ngờ là một võ giả luyện thể.

Người này nếu những ai sống ở kinh thành liếc mắt liền có thể nhận ra, Quân Vô Niệm, cường giả Ngũ Bộ Thiên Tôn, hộ đạo giả của thiếu chủ Quân gia Quân Mạc Tà, là một mãnh nhân có tiếng ở kinh thành nói riêng cũng như là Thiên Hành đế quốc nói chung.
Người này năm xưa từng là hãn tướng dưới tay tiên đế, một thân võ lực kinh thế hãi tục, cơ thể được rèn luyện có thể so sánh với Bảo Khí, về cơ bản chính là một kiện vũ khí hình người, số cường giả Thiên Tôn bị hai nắm đấm của hắn nghiền chết không dưới mười người, ở trong Quân gia cũng có thể nhẹ nhõm xếp ở mười thứ hạng đầu tính cả mấy lão tổ tông.

Thực lực như vậy mà cam tâm tình nguyện trở thành hộ đạo giả cho Quân Mạc Tà, có thể thấy được Quân gia đối với vị thiếu chủ này kỳ vọng cao biết bao nhiêu.
"Thì ra là Thiết Thủ Tôn Giả, không biết ngài có lời gì muốn nói?" Tên quản sự liếc mắt một cái liền nhận ra người này, hắn cung kính thi lễ một cái rồi cẩn thận hỏi, mặc dù đằng sau lưng hắn có cả Vạn Bảo Lâu lẫn Đông Phương thế gia chống lưng nhưng đối phương cũng không phải người dễ chọc, nhỡ chẳng may mình bị một quyền oanh chết thì cái gì cũng không còn nữa, lúc đó hai thế lực đằng sau mình có làm ra hành động gì thì cũng chẳng liên quan đến bản thân nữa.
Quân Vô Niệm bước lên, ánh mắt sắc bén như diều hâu nhìn chằm chằm vào sương phòng chữ Thiên, mở miệng chậm rãi nói
"Theo ta được biết sương phòng chữ Thiên của quý hội chỉ dành riêng cho người của hoàng thất đúng không?"
"Dạ vâng, đúng vậy!" Tên quản sự gật đầu ngay lập tức, đây là chuyện mà ai cũng biết a.
"Không biết là quý hội đối với thân phân của người tham gia đấu giá có tiến hành kiểm tra kỹ lưỡng hay không? Ta nghi ngờ người trong sương phòng chữ Thiên này không phải là thành viên của hoàng thất, thậm chí rất có thể là gian tế của thế lực bên ngoài trà trộn vào muốn quấy phá đế đô.

Những viên đan dược kia cũng cần phải xem xét lại, thủ đoạn làm giả trên đời nhiều vô số kể, Bát Phẩm đan dược tuy trân quý nhưng có mấy ai chân chính được thể nghiệm qua, khó tránh khỏi yêu nhân hoặc chúng, dùng thủ đoạn đặc biệt lừa gạt người khác."

Một đám tán tu cùng với mấy gia tộc nhỏ bên dưới lúc này lại vô cùng yên lặng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, hoàn toàn tỏ vẻ mình không liên quan đến chuyện này, cái gì đây, chẳng lẽ Quân gia và hoàng thất có xích mích gì với nhau ư? Mặc kệ, thần tiên đánh nhau phàm nhân chết, chuyện của đại lão mấy thể loại vô danh tiểu tốt như mình không nên tò mò.
Quân Vô NIệm tiếp tục lên tiếng
"Còn nếu ta phán đoán sai lầm, bên trong sương phòng đích thực là thành viên của hoàng thất, Quân Vô Niệm ta sẵn sàng bồi tội với các hạ."
Giọng điệu khiêu khích rõ ràng khiến bầu không khí đột nhiên trở nên áp lực vô cùng.

Quân Vô Niệm âm thầm cười lạnh, hắn nắm chắc đến bảy thành nam nhân vừa ném ra đan dược không phải là thành viên của hoàng thất, còn vụ gian tế trà trộn là hoàn toàn nói bừa, hắn về cơ bản chỉ muốn giải tỏa cơn tức cho thiếu chủ nhà mình mà thôi.

Thân là hộ đạo giả, hắn nhìn Quân Mạc Tà từ một đứa bé chưa biết đi dần dần trường thành đến tân bây giờ, tình cảm không khác gì cha con, lấy tính tình táo bạo của hắn sao có thể để thiếu chủ bị vả mặt không thương tiếc mà không xuất đầu lộ diện được.
Trên thực tế, Quân Vô Niệm không hề ngớ ngẩn, bản ý của hắn chỉ muốn ép đối phương phải lộ danh tính ra mà thôi, nếu không phải là thành viên của hoàng thất thì mình có thể thuận lí thành chương chùy bạo đối phương, còn nếu thực sự là thành viên của hoàng thất thì so về mặt khí thế hắn đã thắng, dù sao cũng vẫn ép được nam tử kia phải lộ diện, cùng lắm thì mình nói vài ba câu bồi tội là được.
Chung quy lại thì một thân thực lực của hắn vẫn còn đó, Triệu gia sẽ không vì một phiên đấu giá vớ vẩn mà lấy cơ chèn ép Quân gia, khí độ nhỏ như vậy căn bản là không thể trở thành hoàng thất như ngày hôm nay được.
Ở bên trong sương phòng chữ Thiên, ba người Triệu Thanh Thanh sắc mặt khó xử quay sang nhìn nhau, thứ khiến bọn họ bối rối không phải là vì lời khiêu khích của đối phương, chỉ cần Triệu Vương Mẫn hay Triệu Thanh Thanh xuất hiện là đủ chấn áp cục diện, tuy có hơi không hợp quy củ khi trốn từ trong cung ra ngoài này, nhưng đấy chỉ là một chút tiểu tiết, sẽ không ai ăn no rảnh rỗi dùng cái đó công kích các nàng, đừng quên Triệu Thanh Thanh vẫn đang là nữ hoàng của đế quốc đấy.
Khiến tam nữ không biết phải làm sao đó là thái độ của Tử Phong, các nàng căn bản không thể ngờ rằng vị tiền bối này không nói không rằng trực tiếp ném ra một nắm đan dược Bát Phẩm chỉ để lấy được đầu yêu hồ kia.

Trước hết không nói đến việc Nguyệt tiền bối vung tiền như rác, khiến tam nữ muốn khóc thét đó là thay vì uổng phí đan dược trân quý không gì sánh được như vậy, chỉ cần nói với các nàng một câu là được, tùy tiện mỗi người đều đúng tiêu chuẩn của một phú bà, gộp lại mấy trăm vạn thượng phẩm linh thạch cũng không phải không thể.

Tạo thành cục diện hỏng bét như thế này là điều mà các nàng không hề mong muốn, nhưng cuối cùng cũng không thể trực tiếp mở miệng giáo huấn Nguyệt tiền bối được chứ, người ta dùng một bàn tay cũng đủ lật úp cả cái đế đô này lên, vẫn tham dự đấu giá một cách công bằng quy củ đã là vạn phúc rồi.
Nhìn thấy sương phòng chữ Thiên chậm chạp không có động tĩnh gì, Quân Vô Niệm càng khẳng định suy nghĩ của mình hơn, hắn cười lạnh một tiếng
"Hừ, nếu các hạ đã không nể mặt thì đừng trách Quân mỗ ta lỗ mãng!!"
Nói đoạn khí thế trên người hắn bùng nổ, uy áp của một Ngũ Bộ Thiên Tôn buông xuống khiến người xung quanh nghiêng ngả sợ hãi, vội vàng bỏ chạy tránh xa khỏi sương phòng của Quân gia.

Đúng lúc này, một đạo tiếng nói lười biếng từ bên trong sương phòng chữ Thiên cất lên
"Muốn biết bọn ta là ai? Ngươi không xứng!!"
Vừa dứt lời, một vật thể màu vàng được bao bọc trong một làn khói màu đen mờ mịt phá thủng tường mà phóng thẳng tới chỗ Quân Vô Niệm, không gian nơi nó đi qua trực tiếp bị cắt thành mấy đoạn.

Vật thể mang theo tiếng rít gào dùng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi đâm thẳng vào người Quân Vô Niệm.
Quân Vô Niệm chỉ thấy hắc quang lóe lên, sau đó một luồng cự lực kinh khủng đến cực điểm nện thẳng lên ngực mình, không gian xung quanh người hắn nổ vang sau đó vỡ vụn, hai chân của hắn rời khỏi mặt đất, sau đó đi theo cơ thể hắn mà văng ngược trở lại vào trong sương phòng sau lưng.
Tất cả mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt, đám người xung quanh còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy Quân Vô Niệm như diều đứt dây văng vào trong phòng, trên không trung rơi xuống một đạo huyết vụ như mưa xuân.
Thân hình của Quân Vô Niệm nện lên bức tường sau lưng, trực tiếp tạc ra một cái hố sâu ăn vào tường dày đến ba mươi phân, xung quanh lan tràn từng đạo vết nứt.

Hắn há miệng tiếp tục phụt ra mấy ngụm máu, cả người ngã xuống đất mà co quắp giật giật.

Cảm nhận toàn bộ xương sườn của mình lúc này đã biến thành bụi mịn, lục phủ ngũ tạng loạn tùng phèo thành một mớ thịt nát, cơn đau thấu xương xông lên đại não khiến Quân Vô Niệm trong nháy mắt mất đi tỉnh táo.

Cơ mà dù sao cũng là cường giả cấp bậc Thiên Tôn, Quân Vô Niệm choáng váng trong giây lát liền tỉnh lại, hắn cúi người xuống nhìn cái vật thể vừa đánh bay mình, không nhìn thì thôi, ngay khi nhìn kỹ lại hình dáng của thứ này, hắn không khỏi kinh hãi.

Chỉ thấy vật thể đó là một chiếc lệnh bài làm bằng kim loại vàng óng, bên trên có điêu khắc hai chữ "Thiên Hành" cực kỳ tinh xảo như rồng bay phượng múa, ở gốc lệnh bài còn có tiêu ký đặc thù, lúc này căn lệnh bài này đang cắm sâu gần một nửa vào trong lồng ngực hắn, máu tươi bắn lên mặt lệnh bài dưới ánh sáng chiếu vào trông vô cùng bắt mắt.
Quân Vô Niệm thân là người của Quân gia sao có thể không nhận ra chiếc lệnh bài này, đây chẳng phải là chiếc lệnh bài duy nhất trên đời, biểu thị thân phận của đương kim hoàng đế Thiên Hành đế quốc hay sao? Thứ này được làm bằng vật liệu đặc thù, bên trên có trộn lẫn khí tức của nhất mạch Triệu gia và Long khí đặc hữu của Long tộc, căn bản không thể làm giả, thứ này so với ngọc tỷ truyền quốc còn trân quý hơn mấy phần.
Không cần nghĩ Quân Vô Niệm cũng minh bạch người ở trong sương phòng chữ Thiên kia là ai, chỉ có thể là vị nữ hoàng đương nhiệm đó mới có thể cầm trong tay lệnh bài này mà thôi.

Nhưng khiến hắn sợ đến mức quên cả đau đớn đó là cách mà chiếc lệnh bài này được ném về phía mình.
Phòng đấu giá này để đề phòng trường hợp xuất hiện bạo loạn đã xây dựng vô cùng kiên cố, vật liệu chính là một loại cát đặc biệt có tên là Tinh Thần Sa, thứ cát này trộn chung với một vài loại vật liệu khác có thể được dùng để xây dựng, bình thường vô cùng mềm dẻo, gặp ngoại lực liền hóa thành cứng rắn, hơn nữa hấp thu lực lượng đánh vào vô cùng tốt, nói cách khác, tường của phòng đấu giá này cực kỳ cực kỳ kiên cố.
Quân gia của hắn chính là người cung cấp loại vật liệu này cho phòng đấu giá, Quân Vô Niệm biết rất rõ thứ đồ chơi này kiên cố ra sao, bản thân mình nếu dùng toàn lực cộng thêm cả vũ kỹ mới có thể miễn cưỡng phá thủng một lỗ trên bức tường làm từ Tinh Thần Sa dày một mét này.
Nhưng chiếc lệnh bài này không những trực tiếp xuyên thủng qua tường phòng đấu giá, lại còn lấy một tốc độ kinh khủng đến mức bản thân còn không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào mà đánh tới, lực đạo còn lại đồng dạng mạnh đến kinh người, cơ thể mình được rèn luyện có thể so sánh với Huyền giai Bảo Khí về độ kiên cố lại thêm hộ thể cương khí của một Ngũ Bộ Thiên Tôn mà ăn một chiêu chỉ đơn thuần là man lực liền trọng thương, có thể thấy được một chiêu vừa rồi mạnh bao nhiêu.
Sự tồn tại của một vị cường giả không thuộc Triệu gia chỉ nghe theo mệnh lệnh của nữ hoàng Triệu Thanh Thanh dần dần được các đại gia tộc này biết đến sau vụ tập kích tại lễ tế tổ, thân là cao tầng của Quân gia đương nhiên Quân Vô Niệm cũng biết chuyện này.

Liên tưởng tới chủ nhân của tấm lệnh bài và một đòn vừa rồi, hắn không khó để nhận ra người mới ra tay chính là vị cường giả thần bí đó.
Chống tay muốn đứng dậy nhưng cơ bắp trên người mình giống như nhận ảnh hưởng dư lực từ một kích vừa rồi, căn bản không thể đề nổi chút sức lực nào, Quân Vô Niệm lại ngã sấp xuống mặt đất, há miệng ho ra một búng máu lớn, trong lòng cười khổ.

Một vị cường giả bí ẩn chỉ dùng mấy phút tả hữu bắt sống một vị Nhất Tọa Linh Đế mà lông tóc không chút tổn hao, bản thân mình chỉ là Ngũ Bộ Thiên Tôn trước mặt đối phương căn bản chính là cái yếu gà, xác thực như lời đối phương nói, hắn "không xứng".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận