Cuồng Huyết Thiên Ma


Ban đầu còn mang tính thăm dò nên Tử Phong luyện hóa Huyết Châu vẫn khá là từ tốn chậm rãi, nhưng rồi càng ngày tốc độ luyện hóa của hắn càng tăng lên, kéo theo đó là một lượng nguyên lực phô thiên cái địa giống như thác đổ mà rót vào trong kinh mạch của hắn.
Tử Phong cảm thấy cơ thể mình căng lên tựa hồ muốn nổ bạo, nhưng năng lượng bành trướng trong thể nội hắn rất nhanh liền bị hấp thu không còn một mảnh, hơn nữa cơ thể hắn tiếp tục phát ra tín hiệu thể hiện rõ ràng sự đói khát vô bờ bến của mình.

Nhưng hắn không bị biểu hiện đó đánh lừa, bởi vì cơ thể hắn xác thực đã đạt tới mức bão hòa năng lượng, không hề thiếu thốn năng lượng đến như vậy, hắn không thể tăng lượng nguyên lực đổ vào nhiều hơn nữa trước khi tiêu hóa hết hoàn toàn.
Sở dĩ có biểu hiện kỳ lạ như vậy là bởi vì Bát Tự Thần Hỏa tác quái, Tử Phong sau khi dung hợp với Hắc-Bạch cũng liền kế thừa luôn Thần Hỏa của bọn chúng.

Hắc có thể đốt lên ba ký tự Thần Hỏa đó là Lussuria – Violenza – Bradipo tương ứng với Sắc Dục – Bạo Lực – Lười Biếng, trong khi đó thì Thần Hỏa của Bạch là Orgoglio – Vanità – Avidità tương ứng với Kiêu Ngạo – Tự Phụ - Tham Lam, còn chính bản thân Tử Phong chỉ có thể thắp lên hai ngọn Thần Hỏa Ira và Malinconia, tức Thịnh Nộ và U Sầu.
Phương thức hoạt động của Bát Tự Thần Hỏa, đó là khi bất kỳ cảm xúc nào thuộc về tám loại cảm xúc và nhân tính kia đạt tới một độ cao nhất định, thường là vượt hơn ngưỡng trung bình rất rất nhiều, Thần Hỏa sẽ được thắp lên, độ mạnh yếu quyết định bởi chính cảm xúc đó có mãnh liệt hay không, đồng thời cũng sẽ quyết định lượng nguyên lực mà Thần Hỏa mang tới cho chủ nhân.
Chỉ là Bát Tự Thần Hỏa hoạt động hai chiều, một mặt nó dựa trên mức độ mãnh liệt của cảm xúc đó để mang tới nguyên lực khủng bố, nhưng cũng đồng thời khuếch đại chính cảm xúc đó lên cao hơn nữa, thậm chí có thể khiến chủ nhân trực tiếp sa đọa, đắm chìm vào trong cảm xúc đó không tỉnh lại được.
Tử Phong dung hợp với Hắc-Bạch, kế thừa Thần Hỏa của bọn chúng, đồng thời cũng tạo ra ký tự thứ chín Dominazone có nghĩa là Thống Trị.

Trước kia không phải là hắn không thể thắp lên được Thần Hỏa thuộc về Hắc-Bạch, chỉ là chung quy lại nó vẫn không hoàn toàn là Thần Hỏa do chính hắn tự thắp lên, bởi vì Hắc-Bạch chính là dựa vào bản ngã của hắn mà hình thành, cảm xúc của bọn hắn thuần túy hơn chính Tử Phong nhiều lần, nói hắn mượn sự liên kết giữa hắn và hai tên kia để thắp lên những ngọn Thần Hỏa khác thì đúng hơn.
Hiện tại sau khi dung hợp, cộng thêm ký tự thứ chín, Tử Phong đã hoàn toàn làm chủ Bát Tự Thần Hỏa, thậm chí có thể gộp toàn bộ tám luồng Thần Hỏa lại thành một thể dưới sự “thống trị” tuyệt đối của ký tự thứ chín, sức mạnh đạt tới một tầm cao mới.
Cơ mà không có bữa ăn nào là miễn phí, như đã nói từ trước, Bát Tự Thần Hỏa hoạt động hai chiều, ngoại trừ cung cấp nguyên lực vô cùng vô tận, nó còn cường hóa cảm xúc của những ngọn Thần Hỏa đã được thắp sáng.

Nếu chỉ như vậy thì không hẳn là vấn đề, thứ khiến Tử Phong phải khổ cực đó là dưới sự “thống trị” của ký tự thứ chín, toàn bộ tám đạo Thần Hỏa kia đều ở trong trạng thái bốc cháy ngùn ngụt 24/7.
Nguyên lực dư thừa hắn còn có thể không màng đến, trực tiếp đem bọn chúng đi tẩm bổ Thể Giới, nhưng cảm xúc, đúng hơn là những thứ cảm xúc tiêu cực kia trở nên mạnh mẽ một cách quá mức khiến hắn luôn luôn phải kiềm chế đến mức tối đa.

Đừng nhìn bình thường hắn vẫn một vẻ vân đạm phong khinh, thực tế chính là bởi vì phải kiềm chế ảnh hưởng của Bát Tự Thần Hỏa nên hắn mới trở nên lạnh nhạt như vậy.
Hắn giống như là một sợi tóc treo lấy ngàn cân, chỉ cần hơi không chút cẩn thận khiến cảm xúc bản thân dao động, hắn bất kỳ lúc nào cũng có thể đứt gãy, sau đó phát tiết toàn bộ những cảm xúc tiêu cực đó ra bên ngoài, tệ hơn nữa, rất có thể thân nhân của hắn sẽ trở thành mục tiêu phát tiết.

Thời thời khắc khắc bị hành hạ bởi đủ loại cảm xúc tiêu cực, Tử Phong vẫn có thể tỉnh táo đến tận bây giờ mà chưa sụp đổ đã là tam sinh hữu hạnh, thần kinh làm bằng hợp kim titan cũng không so được với hắn a.
Vậy nên vừa rồi mặc dù cơ thể hắn đang phát ra tín hiệu “đói khát”, yêu cầu hắn đổ thêm càng nhiều năng lượng vào, Tử Phong vẫn phải tự kìm nén, khống chế tốc độ luyện hóa Huyết Châu của mình.

Nói là như vậy, nhưng Huyết Châu bị luyện hóa vẫn vô cùng nhanh chóng, chỉ trong vòng chưa đến ba canh giờ, khi mặt trăng vừa vặn xuất hiện trên bầu trời thì cả hai khỏa Huyết Châu đều bị Tử Phong hấp thu sạch sẽ đến cả một mảnh cặn bã cũng không còn.
Xương cốt trên người Tử Phong phát ra từng tiếng kẽo kẹt, cơ bắp trên người hắn căng cứng lên như dây đàn, thể nội linh lực sôi trào tựa như dung nham nóng bỏng, chỉ là ở bên ngoài, ngoại trừ xung quanh xuất hiện một tia áp lực nhàn nhạt khiến cho không gian hơi chút vặn vẹo thì không có dị tượng gì khác.
“Khà……”
Thở ra một ngụm trọc khí, Tử Phong hơi cử động một chút khiến khắp toàn thân vang lên từng tiếng răng rắc ghê tai, điện mang màu tím vờn quanh người hắn biến mất, quang mang chói lòa trong mắt hắn dần dần ảm đạm sau đó trở nên nội liễm, hắn khôi phục lại dáng vẻ thường ngày của mình.
Nhưng trên thực tế, trong ba canh giờ vừa rồi, số năng lượng mà Tử Phong đã hấp thụ nhiều đến mức có thể khiến một Lục Tọa Linh Đế phải bạo thể, chỗ năng lượng đó dùng một cách vô cùng cứng rắn bạo lực mà cưỡng ép kéo cảnh giới của hắn lên cao, trực tiếp khiến hắn đột phá hai tiểu cảnh giới, đạt tới Ngũ Tọa Linh Đế đỉnh phong!
Linh Đế cường giả có thể sống rất lâu, vài vạn năm là chuyện bình thường, nếu có trong tay một ít thủ đoạn hoặc linh dược kéo dài tuổi thọ, sống đến 6-7 vạn năm cũng dư sức, so với ô quy còn sống lâu hơn mấy ngàn lần.

Thế nhưng mà tuế nguyệt dài đằng đẵng cũng không khiến Linh Đế cường giả dễ dàng tu luyện hơn là bao, bởi vì đạt tới tầng thứ này, tích lũy lực lượng chỉ là vấn đề thời gian, quan trọng vẫn là một chữ ngộ, ngộ ra được thì tấn cấp, không ngộ ra được chính là không ngộ ra được, đến chết cũng không thể đột phá là chuyện hết sức bình thường.
Bản thân Tử Phong sở dĩ không có bình cảnh, đơn giản là vì hắn sở hữu một Thế Giới hoàn chỉnh, so với Bán Thần Cảnh chân chính còn muốn lợi hại hơn, người khác còn đang mò mẫm không biết phải lĩnh ngộ ra sao để tấn cấp thì hắn đã trực tiếp nhảy đến tận vạch đích, thêm một điều nữa đó là hắn tu luyện không dựa vào cái loại bổn nguyên pháp tắc bị thiếu hụt của Huyền Linh đại lục, việc đột phá lại càng trở nên dễ dàng hơn nữa, nói trắng ra là có lẽ cửa ải Bán Thần Cảnh sẽ gặp khó khăn, chứ ở trong phạm vi Linh Đế chi cảnh, hắn chỉ cần đủ năng lượng liền có thể thoải mái tấn cấp.
Tử Phong hơi híp mắt, khẽ cảm nhận lực lượng bàng bạc lưu chuyển trong cơ thể mình, âm thầm gật đầu, quả nhiên như những gì đã dự đoán, Ngũ Tọa Linh Đế đã được coi là Linh Đế trung kỳ, so với Tam Tọa Linh Đế vốn chỉ là Linh Đế sơ kỳ phải mạnh mẽ hơn không ít, lấy thực lực hiện tại của hắn mà ước tính, đối phó với Thất Tọa Linh Đế cường giả căn bản không cần thiết phải dùng đến Tịch Diệt nữa, hắn tự tin nếu gặp lại ba người Lý An thì cũng có thể treo cả bọn lên đánh như đánh chó.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi có chút tiếc nuối mà chép miệng một cái, giá như thay vì chỉ có 15 cỗ thế lực, sao không phải là 30 thế lực chạy theo đằng sau Thái Diễn Thánh Địa mà vẫy đuôi như chó mừng chủ cơ chứ, hắn có thể nhân cơ hội này kiếm thêm vài viên Huyết Châu, dù sao thì tốc độ đột phá của hắn có chtus hơi chậm.
Nếu để cho bất kỳ ai biết được Tử Phong đang chê bản thân tu luyện không đủ nhanh, người đó không lên cơn nhồi máu cơ tim vì tức giận mới là lạ, con mẹ nó Linh Đế chi cảnh một tiểu cảnh giới, à không, một giai đoạn của một tiểu cảnh giới thôi, chẳng hạn một Nhị Tọa Linh Đế muốn từ sơ giai lên trung giai thôi cũng phải mất thời gian rất lâu, ít thì mấy chục vài trăm năm, nhiều thì mấy ngàn năm cũng có, thậm chí nếu đến chết vẫn không thể đột phá được chút nào cũng là chuyện hiển nhiên, cái tên chỉ cần bơm đủ năng lượng liền đột phá như Tử Phong mà còn ngại đột phá chậm ư, đúng là người so với người thật tức chết.
Thực ra thì nếu Tử Phong thực sự quyết tâm, hắn có thể bất kể đối phương có phải là chó săn của Thái Diễn Thánh Địa hay không, trực tiếp tìm đến mấy cái đỉnh cấp thế lực có Linh Đế tọa trấn khác mà tiến hành tàn sát, tin rằng lấy thực lực của hắn hiện tại, ngoại trừ Chí Tôn cường giả xuất thủ, không ai có thể ngăn cản hắn.
Chỉ là Tử Phong cũng biết sau một pha náo loạn ở đông đại lục lúc hắn diệt Lăng Hư Cung, cộng với lần này thêm 15 cỗ thế lực đỉnh cấp của thiên hạ bị nghiền nát, toàn bộ đại lục sẽ trở nên loạn một cách không thể tưởng tượng nổi, thời buổi loạn thế như vậy căn bản không biết ai với ai mới là kẻ thù của nhau, dù sao thì Tử Phong cũng không quá mức gấp rút tăng lên tu vi của mình, hắn không cần thiết phải mạo hiểm đem toàn bộ thiên hạ đồng tâm hiệp lực lại với nhau trở thành kẻ địch của hắn.
Nghĩ như vậy, Tử Phong hơi cười cười, không biết nữ nhân điên Mai Thường Hi sẽ nhân cơ hội này mà tiến hành “quảng cáo” cho Diêm La Đế Quân hắn ra sao nữa, nhưng theo suy nghĩ của hắn, chuyện lần này căn bản không cần phải cố tình tâng bốc hay thổi phồng giống như lúc trước, chỉ cần ăn ngay nói thật thôi cũng đủ để khiến danh tiếng của hắn vang dội giang hồ.
Phải biết rằng Chí Tôn cường giả sẽ không tùy tiện nhúng tay vào chuyện nhân gian, vậy nên Linh Đế chi cảnh có thể coi như là chiến lực hàng đầu của đại lục, bất kể mạnh hay yếu, Linh Đế chính là Linh Đế, một Nhất Tọa Linh Đế vừa mới đột phá, căn cơ phù phiếm thuộc hàng rác rưởi nhất trong tất cả các Linh Đế cũng đủ để bảo hộ cho một thế lực bất nhập lưu an toàn trong mấy vạn năm, đó chính là lực chấn nhiếp của cường giả Đế Quân.
Nhưng không phải cứ có Linh Đế tọa trấn liền có thể tiến vào hàng ngũ đỉnh cấp thế lực, truyền thừa, nội tình, hương hỏa, không gian phát triển đều phải vô cùng khủng bố, lại kèm thêm có Linh Đế cường giả tọa trấn mới trở thành đỉnh cấp thế lực được thiên hạ công nhận.
Coi như là bỏ qua chín cỗ thế lực siêu nhất lưu bị hắn diệt, Tử Phong dùng thời gian chưa tới hai canh giờ liền đem trọn vẹn sáu đỉnh cấp thế lực truyền thừa lâu đời, nội tình thâm hậu nhổ tận gốc, chó gà không tha, ngoại trừ nhân thủ lang bạt giang hồ không ở trong tông môn may mắn thoát một kiếp, còn đâu thì toàn bộ cường giả từ thấp đến cao đều nhất loại bị diệt sạch, thực lực như vậy ngoại trừ mấy chữ kinh thế hãi tục ra thì cũng khó có thể dùng ngôn ngữ để mô tả được.
Thậm chí đến cả Triệu gia, đỉnh cấp thế lực mạnh nhất thiên hạ, đệ nhất gia tộc đứng dưới thế lực cấp bá chủ, trong tộc có đến mấy vị Cửu Tọa Linh Đế đại viên mãn lão quái vật cũng không dám nói rằng có thể nhẹ nhõm diệt một cái đỉnh cấp thế lực khác thoải mái mà nhàn hạ như Tử Phong mới làm.
Tử Phong tạm thời bỏ qua mấy suy nghĩ vớ vẩn này, bởi vì từ đạo tắc pháp thân mà hắn đưa cho mấy người Lãnh Băng Băng, hắn đã thu được tình huống ở trong mộ táng cùng với sự tồn tại của tấm cổ bia.

Tuy vậy hắn cũng không có ý định trực tiếp động thủ, bởi vì mọi việc đã có phân thân của hắn lo liệu, hắn không cần thiết phải tự mình ra tay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui