Cuồng Long Xuất Thế

Các lão tiền bối ở đây cũng lộ vẻ không vui: được voi đòi tiên đấy!”

Tiêu Băng Tuyết, cô thật đúng là

Chỉ có Diệp Huyền vẻ mặt lạnh nhạt, thậm chí còn lộ ra một tia tò mò, cười nói: “Cô nói xem.”

Ánh mắt Tiêu Băng Tuyết hung ác, lạnh giọng nói: “Nếu như anh thua, anh không thể tiếp tục dựa vào quan hệ với một nhân vật lợi hại nào đó, mang oai phong tà khí vào chiến bộ, càng không thể điên cuồng vơ vét của cải ở thương giới”

Nghe xong lời này, Phiền Chiến Vương thật sự không thể nhịn được nữa: “Tiêu Băng Tuyết, cô cho rằng cha cô là Hoàng Bắc Long là có thể muốn làm gì thì làm sao?”

“Vốn tôi còn cảm thấy tư chất của cô không tệ, không ngờ cô lại là người nông cạn vô tri như vậy, xem ra vẫn phải để cha cô tự mình dạy cô mới được!”

Không chỉ có Phiền Chiến Vương nổi trận lôi đình, các lão tiền bối ở đây cũng trừng mắt giận dữ, bởi vì Tiêu Băng Tuyết công khai khiêu khích quyền uy của Diệp Huyền, đây là chuyện không thể tha thứ!

Nữ sĩ quan phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ cũng kinh hồn bạt vía: “Tiểu thư!”

“Thừa dịp sự tình còn có thể xoay chuyển, không bằng buông tha đi? Nếu không tương lai của cô rất đáng lo ngại đấy!”

Cô hy vọng có thể khiến Tiêu Băng Tuyết kịp thời quay đầu lại! “Không được.”

Giọng nói Tiêu Băng Tuyết lạnh lùng: “Từ cả hai góc độ công - tư mà nói, tôi không thể nhịn Diệp Huyền được nữa!”

“Hôm nay tôi nhất định phải triệt để phân rõ giới hạn với anh ta, hơn nữa tôi còn muốn vì chiến bộ quét sạch dị loại!”

“Về phần tiền đồ cá nhân của tôi, tôi không quan tâm nữa!”

“Sau chuyện này tôi sẽ chủ động rời khỏi Giang Nam, rút về chiến khu Tây Nam để công tác!”

Nói xong Tiêu Băng Tuyết đối mặt với sự bất mãn của đám người Phiến Chiến Vương, hô với Diệp Huyền: “Hoàng thân quốc thích, anh chuẩn bị sẵn sàng lên đài

quyết đấu chưa?”

“Tuỳ thời phụng bồi.”

Diệp Huyền lạnh nhạt cười: “Nhưng tỷ thí trên lôi đài quá dài dòng, chúng ta cứ phân thắng bại ở trên hội trường đi.”

“Đánh nhau ở trên hội trường?” Tiêu Băng Tuyết đánh giá một chút những đồ trang trí và lễ vật quý giá chất

đống bên người, cô hơi có chút do dự: “Ở đây không dễ thi triển, nếu như đập nát đồ vật quý giá thì không tốt lắm đâu?”

Huyền nhìn lướt qua xung quanh, cười ni lếu như lần tỷ thí này có đồ gì bị đập nát, cho dù là một cái chén vỡ, thì coi như tôi thua.”

 
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Hả?” Tiêu Băng Tuyết không khỏi hít một hơi khí lạnh, cô lập tức cảm thấy bị hắn hung hăng coi thường, sĩ quan phụ tá Vương Phi đi theo cũng lập tức tức giận quát: “Diệp Huyền, anh cũng quá tự cao rồi đấy?”

Diệp Huyền nhếch môi, nói: “Tôi có tự đại cuồng vọng hay không, chờ chút nữa tự nhiên sẽ biết. Lão Hồng, nếu Tiêu Băng Tuyết mời anh làm người công chứng, vậy thì anh đồng ý với cô ta đi.”

Phiền Chiến Vương gật đầu, hắn lập tức vung tay lên, người ở bốn phía nhao nhao theo hắn đi xuống hội trường, nhường chỗ cho Diệp Huyền và Tiêu Băng Tuyết.

“Thật sự muốn tỷ thí à...” Phía dưới hội trường, Lâm Thanh Nhan và Trương Vấn Tình nắm chặt tay nhau, có thể thấy được bọn họ đều sợ Diệp Huyền sẽ tỷ thí thua, bởi vì Tiêu Băng

Tuyết lợi hại đến mức nào thì mọi người đều đã biết!

Dương Duy không nhịn được vung tay hô to: “Diệp Huyền đại ca, nhất định sẽ thắng...

Những vị khách ở đây cũng đều kiễng chân chờ mong!

Đặc biệt là những vị khách mới không rõ bối cảnh của Diệp Huyền, đều muốn nhìn một chút xem Diệp Huyền có mấy cân lượng mà lại dám quyết đấu với Tiêu Băng Tuyết!

Trên hội trường!

Tiêu Băng Tuyết cởi áo khoác quân trang ra, lập tức bày ra dáng người kiêu ngạo cao ngất, khí chất toàn thân chợt phát ra, có vẻ anh khí bồng bột!

“Hôm nay, tôi muốn nắm vận mệnh trong tay của mình!” Tiêu Băng Tuyết vẻ mặt kiên định!

Theo cô thấy, mặc dù Diệp Huyền có vài phần bản lĩnh, nhưng cô tốt xấu gì cũng có kinh nghiệm sa trường, đối phó với một Diệp Huyền không ra gì tuyệt đối là dư dải

Cứ như vậy, Diệp Huyền sế tự xấu hổ, cũng không còn không biết xấu hổ tiếp tục nhắc tới chuyện hôn ước. Mà cha cô Hoàng Bắc Long cũng sẽ biết Diệp Huyền cũng chỉ như vậy mà thôi, đương nhiên sẽ không tiếp tục ép cô thực hiện hôn ước với Diệp Huyền!

Cho nên Tiêu Băng Tuyết cũng không có ý định nương tay, trong lúc chiêu thức xuất hết toàn lực: “Diệp Huyền, anh chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

“Bất cứ lúc nào.”

Diệp Huyền ở đối diện hơn mười mét bên ngoài nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt vẫn không có một tia thay đổi: “Bắt đầu đi!”

Ha!

Tiêu Băng Tuyết không chần chờ, hít một hơi sâu liên bộc phát ra chân khí sắc bén, đồ vật bốn phía nhao nhao rơi xuống ầm ầm, mà dụng cụ đựng rượu cũng nổi lên từng đợt gợn sóng!

Cùng lúc đó, Tiêu Băng Tuyết lao tới Diệp Huyền, khí thế ngang nhiên! “Đó là Song Ưng Vận Động, chiêu thức lợi hại nhất của Tiêu gia!”

“Không ngờ Tiêu Băng Tuyết tuổi còn nhỏ, mà lại luyện được tuyệt kỹ siêu cường này!”

Các lão tiền bối ở đây hơi nhắm mắt, không khỏi thưởng thức Tiêu Băng Tuyết nhiều hơn một chút. Chỉ trong nháy mắt, Tiêu Băng Tuyết đã vọt tới trước mặt Diệp Huyền, đôi tay cầm như móng ứng chộp về phía yết hầu Diệp Huyền, muốn một chiêu chế địch, nhanh chóng kết thúc trận quyết đấu!

Nhưng cô không ngờ tới! Diệp Huyền vẫn bất động như trước, chỉ là bàn tay hắn vừa duỗi ra, đã vững vàng khống chế được một kích trí mạng của Tiêu Băng Tuyết, hai móng thép của cô đã hoàn toàn bị khoá lại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui