“Ba người ngủ cùng nhau...”
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Huyền, ánh mắt Trương Vấn Thanh lóe lên, giọng nói nhỏ đến mức khó có thể nghe rõ:
“Ba người cùng chen vào một chỗ có vẻ không thích hợp lắm? Với lại giường cũng nằm không được ba người, đúng không?”
Tính cách Lâm Thanh Nham mạnh mẽ, lập tức nói thẳng: “Không thể! Diệp Huyền, tối nay tụi em đã vô cùng hợp tác với anh, để anh cảm nhận được trái ôm phải ấp hạnh phúc!”
“Không nghĩ tới anh còn không vừa lòng, thế mà muốn để hai tụi em ngủ cùng anh? Anh nằm mơ đi, tự anh ngủ lại ở Thủy Long cư đi!”
Nói rồi, Lâm Thanh Nham vội vàng nắm lấy tay Trương Vấn Thanh, khịt mũi kiêu ngạo nói:
“Đàn ông đúng là không biết đủ, chúng ta không thể chuyện gì cũng chiều theo hắn được, chúng ta mau đi thôi!”
Trương Vãn Thanh hơi bất ngờ nhưng đã bị Lâm Thanh Nham cưỡng ép kéo. đi, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn lại Diệp Huyền:
“Anh Diệp Huyền, tụi em đi...”
Nhìn hai người đẹp đi xa dần, Diệp Huyền không khỏi cảm thấy vô cùng thất vọng, vốn dĩ hắn còn muốn hưởng thụ cảm giác ở bên cạnh hai người đẹp, hoặc có một đêm lãng mạn với một trong số họ.
Không ngờ hai người đẹp đều đã bỏ hắn mà đi!
“Dương Duy!” Diệp Huyền trừng mắt nhìn Dương Duy: “Tất cả đều do cậu gây ra, bây giờ bọn họ không đi cùng tôi nữa kìa!”
Dương Duy bất đắc dĩ gãi đầu: “Đại ca, em làm vậy cũng vì muốn tốt cho anh mà thôi! Không ngờ chị Thanh Nham lại nóng nảy như vậy, cưỡng ép kéo người đẹp Vấn Thanh đi!”
Diệp Huyền không khỏi lắc đầu: “Thằng nhóc cậu luôn làm hư chuyện tốt của tôi! Sau này đừng nghĩ đến việc giúp tôi nữa, không thì lại tiếp tục gây tai họa cho tôi.”
Dương Duy cười lúng túng: “Đại ca, nơi nào chẳng có người đẹp? Hay là để em sắp xếp một nơi tốt, để anh sảng khoái uống vài ly?”
Nhìn nụ cười xấu xa của Dương Duy, Diệp Huyền không khỏi nở nụ cười: “Tôi ở Dương Thành một thời gian rồi, thật đúng là chưa từng đến mấy chỗ vui vẻ chân chính”
Dương Duy lập tức cười lên: “Vậy tối nay để em sắp xếp, xâm nhập vào đám người đẹp, thưởng thức mùi hương phụ nữ! Tối nay em mời khách, anh đừng tranh đấy!”
Thực tế thì Dương Duy vẫn luôn muốn tìm cơ hội để báo đáp Diệp Huyền đã giúp đỡ anh ta nhiều như vậy, Diệp Huyền cũng cảm thấy không cần phải từ chối, vì vậy hắn nói:
“Được rồi, vậy tôi chỉ uống vài ly thôi, phụ nữ thì không cần.”
Dương Duy cười tà một tiếng, lập tức gọi quán bar cao cấp 'Minh Thương” đặt chỗ: “Tìm bốn người đẹp, phải là loại cao cấp nhất!”
Một bên khác.
Lâm Thanh Nham phân phó tài xế lái xe, cô và Trương Vấn Thanh ngồi ở phía Sau.
Lúc này, cô vẫn còn tức giận: “Cái tên Diệp Huyền này, thật không biết bất mãn...”
Trương Vãn Thanh không nhịn cười, năm tay Lâm Thanh Nham rồi nói: “Chị Thanh Nham, chị còn không hiểu rõ Diệp Huyền sao, có gì phải tức giận?”
Lâm Thanh Nham cau mày, khó hiểu nhìn Trương Vãn Thanh: “Cô nói như vậy là hoàn toàn không ngại yêu cầu vô lễ của Diệp Huyền sao? Ba người chúng ta ngủ cùng một cái giường?”
Ánh mắt Trương Vãn Thanh ngượng ngùng, cô khẽ nói: “Chỉ cần anh Diệp Huyền thích, tôi cũng không quan tâm. Nếu tôi nói vậy, chị có nghĩ tôi ngu ngốc. không?”
Lâm Thanh Nham không khỏi bất ngờ, sau đó hiểu ra: “Cuối cùng tôi cũng biết tại sao tên Diệp Huyền đó lại thích cô như vậy...”
“Tại sao?” Trương Vấn Thanh cảm thấy khó hiểu, nhưng trong lòng Lâm Thanh Nham bắt đầu trở nên trống rỗng: “Nếu so sánh cả hai, Diệp Huyền chắc hẳn là thích tính
cách ngoan ngoãn và nghe lời của Vấn Thanh hơn, đúng chứ?”
Trong lòng nghĩ vậy, Lâm Thanh Nham không khỏi ngước mắt lên nhìn về phía Thủy Long cư, cô đã bắt đầu hối hận rồi: “Diệp Huyền sẽ tức giận với mình sao?”
Cứ như vậy, Lâm Thanh Nham không khỏi cảm thấy buồn bực trong lòng, nhưng tính cách kiêu ngạo khiến cô không chịu cúi đầu thỏa hiệp trước mặt Diệp. Huyền, cho nên chỉ có thể kìm nén đầy bụng tức giận.
“Vãn Thanh, cô có hứng thú uống vài ly không?”