Cuồng Long Xuất Thế

Hắn không bao giờ ngờ rằng mọi chuyện lại đi xa tới như thế này, điều này thực sự khiến hắn rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan!

“Mày, uống nó đi!”

Cuối cùng, Khổng Vân không còn cách nào khác, chỉ có thể tức giận mắng tên đầu trọc, trong mắt mang theo sự uy hiếp!

Đầu trọc tuy rằng tức giận nhưng cũng không dám chọc giận Khổng Vân, hắn thầm nghĩ, cứ uống rượu đi vậy, uống xong sẽ đến gặp một người phụ nữ để phát tiết là được!

Ngay lúc hắn cầm ly lên muốn uống hết, Diệp Huyền cười tỉnh quái: “Mày phải suy nghĩ kỹ chút đi nhe, uống loại cocktail này nếu có phản ứng, vậy nhất định là mày đã hạ thuốc đấy nhé!”

“Điều này cũng có nghĩa là mày đã trắng trợn vi phạm quy tắc thép của Minh Thương Bar, không được hạ thuốc hay có hành vi gây rối ở đây.”

“Thạch gia nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm của mày, phế đi tay của mày, đem mày về tiếp tục trừng phạt là điều hiển nhiên.”. KHÔ𝖭G‎ QUẢ𝖭G‎ CÁO,‎ đọc‎ t𝐫𝒖yện‎ tại‎ ⩶‎ TR𝒖𝑴T‎ RUY𝗲𝖭.𝑽n‎ ⩶

“Sau khi uống rượu nếu có phản ứng, Thạch gia nhất định sẽ không cho mày tìm nữ nhân để phát tiết đâu, nhất định sẽ khó chịu lắm đấy, mày phải suy nghĩ kỹ đói”

Nghe lời nói của Diệp Huyền, toàn thân tên đầu trọc run lên vì sợ hãi!

Đúng vậy!

Hắn thực sự không ngờ mình lại phải đối mặt với hình phạt khủng khiếp như vậy!

Hắn chột dạ nhìn những người của Thạch gia, phát hiện ra rằng họ đang nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng hung ác!

Lúc này, dũng khí của gã đầu trọc gần như bị dọa mất dạng.

“V¡ nhận lỗi thay cho Khổng Vân mà lại bị đánh chết. Ai sẽ thương hại mình chứ?”

“Tên khốn Khổng Vân này là một người ích kỷ. Sau đó hắn nhất định sẽ tàn nhãn bỏ rơi mình. Mình còn trông chờ cái quái gì?”

Nghĩ đến đây, trong mắt gã đầu trọc hiện lên vẻ hung ác, khiến Khổng Vân hoảng sợ: “Đầu trọc, mày muốn làm gì?”

“Thực xin lỗi Khổng thiếu, tôi thật sự không muốn chết!”

Tên đầu trọc không dám nhìn Khổng Vân, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói với quản lý quán bar:

“Tôi thành thật thú nhận, chính Khổng thiếu là người đã ra lệnh cho tôi bỏ thuốc hai mỹ nhân này. Tôi bị ép phải làm như vậy!”

Ngay khi hắn nói ra điều này, toàn bộ người trong quán bar đều ồ lên! Khổng Vân lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt! “Khổng thiếu!”

Chủ quán bar nghiến răng trừng mắt mà nhìn hắn: “Anh lại gây rối trong quán bar của nhà họ Thạch, hãy cho chúng tôi một lời giải thích thích đáng!”

“Chuyện này... tôi...”

Khổng Vân nghiến răng nghiến lợi, một lúc sau mới tỏ ra cao ngạo: “Anh cũng biết tôi là con trai trưởng nhà họ Khổng mài! Bỏ qua chuyện này đi, coi như nhà họ Thạch cho nhà tôi chút mặt mũi.”

Tuy nhiên, người quản lý quán bar lại lắc đầu quả quyết: “Lãnh đạo cao nhất của nhà họ Thạch đã ban hành mệnh lệnh nghiêm khắc, bất kể là ai, nếu dám dở

trò ở quan bar thì không cần ngó mặt mũi.”

“Mặc dù anh là đại thiếu gia của nhà họ Khổng, nhưng nếu vi phạm nội quy ở đây thì cũng phải bị trừng phạt!”

“Thứ nhất, anh phải uống hai ly rượu này!”

“Thứ hai, bồi thường cho quán bar 10 triệu tệ vì tổn hại danh dự, hai mỹ nhân này mỗi người bồi thường 5 triệu vì tổn hại tâm lý. Chuyện này coi như đã giải quyết xong!”

Anh ta vừa nói lời này, cả quán đã vỗ tay vang dội!

Mà Diệp Huyền cũng cười nói: “Khổng Vân, các người hôm nay coi như cũng đã trải qua cảm giác hại người hại luôn cả mình nhỉ!”

“Mẹ mày”

Khổng Vân muốn nổi giận tại chỗ để tránh bị trừng phạt, nhưng người nhà họ Thạch cũng không để hắn vào mắt, lập tức lôi vũ khí ra!

“Các người.

Nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của Thạch gia, Khổng Vân lập tức hoảng sợi

Hai tiểu đệ bên cạnh cũng vội vàng hạ giọng nói: “Đại thiếu gia, nếu thật sự làm lớn chuyện, chúng ta cũng bị thiệt thôi. Tốt nhất cậu nên uống nhanh đi và đi tìm một người phụ nữ để phát tiết là được!”

Bốp!

Khổng Vân tức giận tát vào mặt tiểu đệ của mình: “Mẹ nó, nếu tao uống rượu này, sau này tao còn mặt mũi nào nữa?”

Sau đó, hắn còn hung hăng nói với quản lý quán bar: “Nghe kỹ đây, tôi có thể bồi thường cho anh số tiền đó, nhưng tôi sẽ không bao giờ uống hai ly rượu này! Nếu các người có gan, thì cứ giết tôi đi này, mẹ kiếp!”

“Các người quên, tôi là trưởng tử của Khổng gia, nếu như ở đây xảy ra chuyện gì, Khổng gia nhất định sẽ cùng Thạch gia đấu đến cùng, không chết không ngừng!”

Rống xong, hắn lấy ra hai tấm séc, viết số lên đó rồi ném lên bàn, muốn rời đi thoát thân!

“Khổng đại thiếu gia!” Quản lý quán bar không ngờ Khổng Vân lại kiêu ngạo như vậy!

Trong lúc nhất thời, anh ta thật sự bị dọa sợ, không dám ra tay tàn nhẫn với hắn, tựa hồ có chút luống cuống!

Nhưng mà, ngay tại lúc này!

Diệp Huyền đã hành động, đưa tay lôi Khổng Vân lại! “Diệp Huyền, mày muốn làm gì!”

Khổng Vân lập tức sợ hãi, hai chân mềm nhũn!

“Anh đoán xem tôi muốn làm gì?”

Diệp Huyền cười lạnh, lập tức đổ hai ly rượu bị hạ thuốc trên bàn vào miệng Khổng Vân!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui