Cửa xe chậm rãi mở ra, một người đàn ông mặc vest xám cao cấp bước xuống.
Đó là một khuôn mặt tuấn lãng vô song, đôi mắt sắc bén như mắt chim ưng, cùng khí chất xuất chúng nổi bần bật giữa đám đông, toát lên vẻ đẹp trai, phong
độ hoàn mĩ.
Thân hình hắn rắn rỏi, mạnh mẽ, đôi chân dài trong bộ vest thẳng tắp, dáng người hoàn toàn không thua kém bất kỳ siêu mẫu nào!
Người đàn ông ấy, dù là bản thân hay chiếc siêu xe tốc độ, đều đủ sức để hút mọi ánh nhìn!
“Đẹp trai quái!” “Đây là minh tỉnh mới nổi sao? Sao tôi chưa thấy bao giờ nhỉ?”
Nhiều chị em phụ nữ không thể không liếc nhìn, bên cánh đàn ông cũng ồ à thán phục, đến cả Viên Tê cũng cảm thấy bản thân mình không thể sánh bằng.
“Bạn trai tao đến rồi!”
Lâm Thanh Nham đột nhiên lên tiếng, khiến Viên Tê và đám bạn sững sờ, sau đó bọn họ cười ầm lên:
“Cái tên công tử bột được bao nuôi như bạn trai mày thì làm sao có cửa để lái được siêu xe phiên bản giới hạn đắt đỏ thế này chứ hả?”
“Mặt mũi tên này còn điển trai hơn cả minh tinh, làm sao lại làm bạn trai mày. được? Thật nực cười!”
Nghe bọn họ nói vậy, Lâm Thanh Nham nhếch mép, cố ý vẫy tay về phía Diệp Huyền: “Diệp Huyền!”
“Thanh Nham, Vấn Thanh!”
Diệp Huyền ngẩng đầu bước đi, khí thế ngút trời, toát lên vẻ sang trọng và cao quý.
“Anh yêu!”
Lâm Thanh Nham ôm chầm lấy Diệp Huyền, áp tai vào tai hắn thì thầm: “Rất đẹp, lúc anh xuất hiện bên ngoài quả thực đẹp trai đến ngỡ ngàng, khiến bọn em nở mày nở mặt!”
Diệp Huyền không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng anh lại vô cùng thông minh tỉnh ý, lập tức hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.
Vì vậy, Diệp Huyền lập tức vui vẻ ôm lấy chiếc eo thon thả của Lâm Thanh Nham, vẻ mặt đầy dịu dàng hỏi: “Thanh Nham, tối nay em xinh đẹp quá, anh có đến trễ không?”
“Không trễ, anh đến rất đúng lúc...”
Lâm Thanh Nham nhìn Diệp Huyền với ánh mắt đong đầy tình cảm, đôi môi đỏ mọng vô cùng quyến rũ.
Hai người bọn họ thân mật bên nhau, khiến người ta nhìn vào liền cảm nhận được tình yêu nồng cháy giữa bọn họ.
Trương Vãn Thanh với EQ cao cũng đã cố gắng giữ khoảng cách với Diệp Huyền để Lâm Thanh Nham có cơ hội tỏa sáng.
“Cái gì?”
Thấy vậy, sắc mặt Tưởng Mai lập tức trở nên tái nhợt, trong lòng ghen tị vô cùng!
Viên Tề cũng tức giận không nói nên lời!
Chỉ cần có mắt thì ai cũng đều nhìn ra được Diệp Huyền hơn Viên Tề về mọi mặt!
So sánh với Diệp Huyền, Viên Tê quả thực như một gã nhà quê! “Tưởng Mai, cô đã tin bọn tôi chưa?” Trương Vãn Thanh khinh bỉ nhìn Tưởng
Mai: “Bạn trai của Thanh Nham, Diệp Huyền đây, xuất sắc như vậy, cô ấy cần gì phải đi quyến rũ loại đàn ông như hắn ta?”
“Viên Tề, anh về soi gương lại đi, xem xem bản thân có điểm nào hơn được Diệp Huyền? Sao bọn anh có thể mặt dày vu khống oan uổng Thanh Nham quyến rũ mày chứ?”
“Anh đúng là cái loại người vừa xấu xí vừa ảo tưởng!”
Lâm Thanh Nham tức khắc vui vẻ.
Cô không ngờ rằng Trương Vãn Thanh, một cô gái ngoan ngoãn từ trước đến nay, cũng có lúc sắc bén như vậy!
Thật đáng yêu!
Sau khi Diệp Huyền, vị chân mệnh thiên tử xuất hiện, những lời vu khống Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh của Tưởng Mai và Viên Tề đã bị vạch trần!
Mọi người xung quanh đều không khỏi cười nhạo rầm vang! Tất cả cùng nhau chế giễu Tưởng Mai và Viên Tề. “Các người!”
Tưởng Mai vừa tức giận vừa xấu hổ, dùng sức lay Viên Tề: “Anh yêu, anh nhìn xem bộ dạng của họ kìa, anh mau dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời đi!”
Viên Tê cũng cảm thấy mất mặt, lập tức trừng mắt nhìn Diệp Huyền: “Tao là giám đốc tập đoàn Viên thị, tập đoàn Khổng thị là chỗ dựa lớn của bọn tao!”
“Tao khuyên mày tốt nhất nên nêu gương cho bọn chúng quỳ xuống xin lỗi chúng tao, sau đó ngoan ngoãn cút ra ngoài! Bằng không, tao sẽ bắt mày quỳ xuống liếm giày cho tao thì tao mới bỏ qual”
Câu nói này vừa dứt, mọi người xung quanh đều bất ngờ, tên khốn này lại là người của tập đoàn Khổng thị, hèn gì lại có thể cao ngạo ngông cuồng đến như: thết
Tất cả bọn họ đều là nhân tài xuất chúng trong một lĩnh vực, có thể không ai biết Viên Tê là ai, nhưng chắc chắn ai cũng sẽ biết tập đoàn Khổng thị và danh tiếng của Khổng gia.
Là một trong năm gia tộc quyền lực nhất Dương Thành, đến cả công lý trắng đen hay đúng sai cũng đều phải nể nang bọn họ ba phần!
Nhìn thấy ánh mắt đầy kiêng dè của bọn họ, Viên Tề trong nháy mắt trở nên vô cùng kiêu ngạo: “Tụi mày dám đụng chạm đến tao, còn không mau quỳ xuống!”
“Ha ha.”
Diệp Huyền bật cười.
Hắn thầm nghĩ trong lòng: “Ngông cuồng như vậy thì chắc là hắn hoàn toàn không biết rằng tất cả mọi người của Khổng gia ở Dương Thành vừa bị mình giết sạch vào buổi trưa rồi, đoán chừng tình hình này chưa được công bố cho công chúng!”
Viên Tê nhìn thấy Diệp Huyền lại cười, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi: “Còn dám đứng đó cười? Tao thấy mày đúng là chán sống rồi...”
Bốp!
Lời nói này còn chưa xong thì Diệp Huyền đã đột nhiên tát Viên Tê một phát, khiến hắn ta quay vòng vòng ba trăm sáu mươi độ rồi ngã sõng soài xuống đất.