“Má ơi!”
Khi mọi người nhìn thấy Diệp Huyền đánh Viên Tê, họ nhao nhao mở to hai mắt nhìn!
Họ không ngờ rằng Diệp Huyền lại không để Tập đoàn Viên Thị là Tập đoàn Khổng Thị vào mắt? Còn đánh Viên Tề trước mặt bao nhiêu người?
“Mày dám đánh tao?”
Viên Tê liều mạng bò lên, vẻ mặt vặn vẹo chỉ tay vào Diệp Huyền: “Nếu tấn công tao thì chẳng khác nào không coi trọng nhà họ Khổng, mày coi như xong đời! Xong đời mày rồi!”
Bốp!
Diệp Huyền cầm lấy tay Viên Tề, dùng sức vặn mạnh một cái, ngón tay của hắn ta lập tức bị bẻ thành một hình vòng cung quái dị!
Ngay sau đó, Diệp Huyền lại tát hắn ta một cái!
“Cái loại như anh mà còn dám tung tin đồn nhảm, nói phụ nữ của tôi quyến rũ anh?”
“Tôi đây đang chống lại nhà họ Khổng đấy, đánh tên tay sai của nhà họ Khổng là anh đấy, thì sao?”
Giọng nói của Diệp Huyền rất to và rõ ràng, cái tát vang vọng thanh thuý, khí thế kinh người!
“AI”
Viên Tề lại bị đánh mạnh đến mức mắt nổi đom đóm, mặt sưng thành đầu lợn!
“Anh yêu!”
'Tưởng Mai bị doạ đến sợ hãi, tiến tới đỡ Viên Tê dậy, tức giậi khốn này, sao mày dám đánh người yêu của tao? Muốn chết à?”
Cô ta liếc nhìn hai vệ sĩ của Viên Tề: “Còn chờ gì nữa? Phế hắn đi!”
“A!"
Lúc này hai vệ sĩ mới phản ứng lại, vội vàng tấn công Diệp Huyền từ hai phía!
“Ha ha!”
Diệp Huyền thậm chí không nhấc mí mắt lên, nhấc chân đá một phát, nháy mắt khiến đối phương không còn sức chiến đấu!
“Oa!”
Động tác nhanh chóng và dứt khoát của Diệp Huyền khiến Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh sùng bái, vỗ tay không thôi: “Tuyệt vời! Quá tuyệt vời!”
“Chuyện này...”
Viên Tê và Tưởng Mai nhất thời hoảng sợ, dù sao hai vệ sĩ này đều là lính đặc chủng xuất ngũ nhưng lại bị Diệp Huyền đánh bại dễ dàng!
Người xung quanh cũng đồng loạt nhìn Diệp Huyền, mọi người đều rất tò mò Diệp Huyền là ai mà ngay cả nhà họ Khổng cũng không sợ.
“Mày xong đời! Tuyệt đối xong đời rồi!” Tuy Viên Tề sợ hãi nhưng vẫn phách lối như trước, hét vào mặt Diệp Huyền:
“Nhị gia nhà họ Khổng cũng sẽ tham gia cuộc đấu giá này. Chuẩn bị quan tài cho mình đi!”
Nói xong hắn ta đang định gọi điện cho Khổng Hổ để ông ta phái cao thủ đến xử lý Diệp Huyền, với tư cách là tổng giám đốc của Tập đoàn Viên Thị, Viên Tê luôn được Khổng Hổ coi trọng!
Người xung quanh không khỏi lắc đầu thở dài: “Người tên Diệp Huyền này chọc đến nhà họ Khổng, e rằng không có kết cục tốt đẹp gì! Hắn quá non dại”
'Tưởng Mai nhìn thấy Viên Tề gọi điện cho nhị gia nhà họ Khổng thì lập tức. kiêu căng hơn, phách lối chửi bới:
“Lâm Thanh Nham, bọn mày đúng là không biết điều, chúng tao sẽ lập tức bắt bọn mày quỳ xuống cầu xin chúng tôi!”
Diệp Huyền hoàn toàn không thèm để ý ánh mắt họ, trái lại còn cười lạnh nói: “Nếu như anh gọi Khổng Hổ, tôi khuyên anh nên tỉnh lại, bởi vì sẽ không có người trả lời đâu!”
Viên Tề liếc nhìn Diệp Huyền một cái, căn bản không thèm nói chuyện với Diệp Huyền, hắn ta chỉ nghĩ đến việc sau khi gọi điện cho Khổng Hổ thì sẽ cho Diệp Huyền biết chữ “chết” viết như thế nào!
Nhưng không ai có thể nghĩ tới!
Viên Tề gọi liên tục bốn, năm lần, nhưng đúng như Diệp Huyền nói, hoàn toàn không có ai nghe máy!
“Chuyện này là sao?”
Viên Tề cau chặt mày, trong lòng nhanh chóng dâng lên nỗi sợ hãi, hắn ta lại gọi điện cho tâm phúc của Khổng Hổ, nhưng vẫn không có người nghe máy!