Mặc dù ông còn chưa nói xong nhưng bầu không khí đột nhiên trở nên nặng nề.
Diệp Huyền không quan tâm, mỉm cười nói: “Nếu nhà họ Thạch dám trả đũa, vậy tôi không ngại đối phó với họ.”
Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu nhìn nhau, không khỏi cảm thấy Diệp Huyền thật sự rất đáng sợ, bất kể đối phương là ai, dường như hắn chưa bao giờ sợ hãi.
“Ngoài ra còn một chuyện nữa.”
Lưu Công Thiên không khỏi tò mò hỏi: “Nghe nói nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đã gặp chuyện, tôi muốn hỏi...”
“Không cần hỏi, là tôi làm.” Diệp Huyền nhấp một ngụm trà rồi giải thích: “Họ muốn liên thủ với Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia tấn công Thanh Nham và Vãn Thanh để đối phó với tôi,
nên tôi ra tai trước! Tôi muốn bảo vệ người phụ nữ của mình!”
Câu trả lời của Diệp Huyền khiến Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu và những người khác mở to mắt: “Chuyện này thật sự là do Diệp Huyền làm!”
Thật ra Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng đã đoán được phần nào, nhưng bây giờ khi nghe Diệp Huyền thừa nhận, họ vẫn cảm thấy kinh ngạc.
Nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đều là những gia tộc giàu có ở Dương Thành, nhưng trước mặt Diệp Huyền lại chỉ giống như con kiến.
Trong một khoảnh khắc, họ không khỏi tự hỏi, người đàn ông này là ai mà lại có nguồn lực tài chính cường đại, thực lực mạnh mẽ và sức chiến đấu đáng sợ như vậy?
“Chờ thời cơ chín muồi, tôi sẽ nói cho mọi người biết.”
Diệp Huyền hiểu rõ họ đang nghĩ gì, hắn mỉm cười, nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh: “Tin tưởng anh là được, chuyện khác không cần phải để ý!”
Hai người đẹp nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt đầy tình ý và yêu thương.
Buổi đấu giá vẫn tiếp tục.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.
Các vật phẩm đấu giá tiếp theo đã được các doanh nhân khác giành được, mặc dù không kịch liệt như cuộc chiến giữa Diệp Huyền và nhà họ Thạch vừa rồi, nhưng cũng tương đối căng thẳng.
“Thật thú vị!”
Diệp Huyền xem đến thích thú, dưới ánh đèn mờ ảo, hai bàn tay to quấn quanh vòng eo thon thả của hai người đẹp.
Cảm giác mềm mại và hương thơm thoang thoảng khiến Diệp Huyền vô cùng sảng khoái.
“Diệp Huyền...”
Lâm Thanh Nham cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, bất giác tựa đầu vào vai Diệp Huyền, khuôn mặt đỏ lên.
“Ha ha, anh đoán em thích vậy mà...” Diệp Huyền giở trò xấu, cố ý véo vào đùi của Lâm Thanh Nham! “AI”
Lâm Thanh Nham thấp giọng mắng: “Cái tên háo sắc này, lại bắt nạt người †a... “
Bắt nạt em rất vui...”
Diệp Huyền cười lên, bàn tay to còn lại cũng không nhàn rỗi, nắm lấy tay Trương Vấn Thanh: “Vãn Thanh, tay em thật mềm...”
Trương Vấn Thanh cười lên một tiếng: “Anh Diệp Huyền... Anh thật sự là tham lam nha!”
Trong lòng Diệp Huyền vô cùng thoải mái, lực tay càng thêm mạnh. Bởi vì hành động của Diệp Huyền mà tâm tư của hai người đẹp hoàn toàn không còn ở trong buổi đấu giá, đầu óc họ lúc này tràn ngập hình ảnh thân mật với Diệp Huyền!
Từ hôm qua, hai người đẹp đã lên kế hoạch vồ lấy Diệp Huyền, họ đã mong chờ rất lâu.
Nhìn thấy hai má đỏ bừng và hương thơm thoang thoảng của hai người, Diệp Huyền không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, thì thầm: “Hai em sao thế? Anh luôn cảm thấy như hai người đang có chuyện giấu anh!”
“Không nói cho anhI”
Lâm Thanh Nham nhìn về phía Diệp Huyền, nhưng ánh mắt lại tràn đây ám chỉ!
Bên kia, Trương Vấn Thanh ngại ngùng thấp giọng nói: “Anh Diệp Huyền, người ta hơi mệt, muốn ngủ rồi...”
Diệp Huyền đương nhiên hiểu được ám chỉ của họ, lập tức muốn dẫn hai người đẹp đi:
“Đi thôi, chúng ta lên núi ngắm cảnh đẹp!”