Sau khi bữa tối kết thúc, Hạ Như liền kéo Nhược An ra nói chuyện riêng, để cha con bọn họ còn bàn bạc công việc gì đấy...
"Này...nhớ giữ Trần Quân Minh cho chắc nhé...tuy lâu lâu nó không được tình cảm nhưng tính cách tốt lắm..."
Nhược An không cần giữ Trần Quân Minh thì anh cũng tự bám lấy cô suốt cả ngày.
Mỗi khi đi làm về đều lên tiếng gọi vợ lớn đến nỗi vang cả biệt thự...
"Vâng...anh ấy tốt với con lắm ạ...lại rất yêu con nữa..."
Hạ Như chạm nhẹ tay lên bụng của Nhược An, bà cũng cảm thấy nơi đang nhô ra này đang chứa đựng một thiên thần nhỏ...
"Dù có chuyện gì cũng phải yêu thương nhau đấy...không phải vì hai đứa thì cũng phải vì đứa bé trong bụng này..."
Nhược An liền gật đầu mỉm cười.
Tuy không biết tương lai thế nào, nhưng hiện tại khiến cô cảm thấy hạnh phúc khi ở bên anh...
Về phía Trần Quân Minh, anh đang phải đối mặt với bầu không khí u ám với Trần Quân Mạnh...
"Tại sao con hồ đồ vậy hả..."
Trần Quân Minh biết cha anh đang trách móc anh về việc không kết hôn trước khi sinh con.
Nhưng ngay cả anh cũng chẳng biết mới làm một lần lại may mắn trúng thưởng lớn như vậy đâu...
"Đợi cô ấy sinh xong...chúng con sẽ tổ chức hôn lễ..."
Trần Quân Mạnh gật đầu, ông liền vào chuyện chính...
"Nói đi...thân phận của con bé ấy như thế nào..."
Trần Quân Minh biết mình không thể qua mắt được Trần Quân Mạnh, cũng đành kể lại toàn bộ sự việc...
"Con nói gì cơ...con đang sống cùng với người đã từng làm sát thủ hàng đầu của tổ chức sao...con...con..."
Trần Quân Minh biết cha anh đang tức giận, nhưng cũng không có lời nào để bào chữa...
"Ôi trời...giỏi lắm con trai...như vậy sẽ không có ai dám làm hại gia đình con rồi..."
Trần Quân Minh khó hiểu nhìn cha anh đang cười lớn, đáng ra là anh đã bị ăn vài gậy của ông rồi...
"Cha...không giận sao..."
"Điên à...nhà chúng ta thú vị thật đấy...mẹ con thì đột nhập vào phòng ta trộm tài liệu...vợ con thì đột nhập vào tòa nhà chính phủ mang tài liệu về cho con...đúng là có duyên mà..."
Hạ Như từng là hoa hậu là sự thật, nhưng vì bà không cần kim chủ chống lưng nên chịu sự chi phối của công ty quản lý, họ bắt bà lợi dụng nhan sắc để lấy tài liệu hợp tác của tập đoàn M&M với bên B, nếu bà không làm vậy sẽ bị đào thải...
Nhưng ai ngờ đâu trong lúc loay hoay lấy tài liệu thì bị chính Trần Quân Mạnh phát hiện.
Ông còn không tố bà tội trộm cắp mà còn giúp bà thoát khỏi sự chi phối của công ty quản lý...
Chuyện gì đến rồi sẽ đến, Trần Quân Mạnh cầu hôn và bà đồng ý.
Cứ như thế trở thành Trần phu nhân của gia tộc hùng mạnh trên vạn người...
Nhưng thời bà còn một người phụ nữ khác tên là Giai Ninh, bà ta nổi tiếng ngờ vẻ ngoài xinh đẹp hấp dẫn vạn vật nên Hạ Như lo lắng rằng chồng mình sẽ giống những người đàn ông đào hoa khác.
Vì ông từng thừa nhận trước khi cưới bà, ông đã hẹn hò với vô số minh tinh nổi tiếng...còn bà chỉ là hoa hậu hết thời...
Nhưng đáp lại sự lo lắng của bà, mỗi ngày tan làm về, Trần Quân Mạnh đều mua bó hoa hồng lớn cùng câu nói anh yêu em.
Ông biết điều bà lo lắng nên càng quan tâm yêu thương bà hơn.
Đôi khi còn cùng bà đi mua sắm nữa chứ...
Ông kể rằng bản thân chưa từng làm điều này với những người trước đó.
Và khẳng định ông yêu bà là thật...yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên...
"Và chúng ta đã kết hôn được ba mươi hai năm rồi đấy...tuy nhẫn có chút cũ nhưng chúng ta vẫn chưa thay...vì đây là vật đính ước trọn đều..."
Hạ Như tự hào kể lại chuyện cho Nhược An nghe.
Cô cũng có chút ghen tị với tình yêu của bọn họ, liền chợt nhớ đến chiếc nhẫn lúc trước Trần Quân Minh tặng.
Cô lại tàn nhẫn ném đi như vậy...
"Cũng trễ rồi...hay mẹ ở lại đây, ngày mai rồi về..."
Hạ Như mỉm cười liền lắc đầu...
"Ông ấy không quen ngủ chỗ khác ngoài nhà mình...nên chúng ta về trước...sẽ tốt cho cả hai bên..."
Nhược An gật đầu liền đưa bà vào bên trong, cùng lúc nhìn thấy hai người đàn ông bước xuống thì thư phòng...
"Nhớ chăm sóc vợ cho tốt...ta cùng mẹ con về trước..."
Trần Quân Minh cùng Nhược An ra tiễn bọn họ, anh liền mệt mỏi dựa vào vai cô...
"Em không biết đâu...hồi nãy cha anh như muốn giết anh vậy...ông ấy trách anh tại sao lại làm em có thai trước khi kết hôn..."
"Rồi anh trả lời như thế nào..."
"Thì trúng thưởng chứ sao..."
Nhược An bó tay liền xoa đầu của Trần Quân Minh.
Bình thường đối với người ngoài thì cứ tỏa ra khí thế lạnh lẽo không cho ai lại gần.
Nhưng khi ở gần cô thì cứ như mấy đứa con nít vừa bị bắt nạt.
Người ta nói đàn ông là những đứa trẻ không bao giờ lớn quả không sai mà...
Like sau mỗi chương nhé ????.