Ánh nắng ban mai chiếu sáng khắp canh phòng đánh thữ Lam Ái Vy khỏi giấc ngủ sâu, cô khẽ vươn mình ngồi dậy quan sát xung quanh một lúc mới bước vào nhà vệ sinh dọn dẹp thân thể.
Lam Ái Vy bước xuống nhà dưới để thưởng thức bữa sáng đầy dủ dinh dưỡng do Hạo Minh Huy chuẩn bị.
Sau đó hôn nhẹ lên má anh một cái trước khi rời đi...
"Khoảng ba tháng nữa em sẽ về, anh nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe nhé..."
Hạo Minh Huy xoa đầu Lam Ái Vy, anh giúp cô sếp vali lên taxi đã đợi sẵn, mở cửa cho cô bước vào...
"Em nhớ lời anh dặn nhé, chúc em lên đường thuận lợi..."
Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh đến sân bay quốc tế, Lam Ái Vy đến quầy lễ tân làm thủ tục xuất cảnh.
Khoảng mười lăm phút sau, liền có nhân viên đưa cô đến khoang thương gian, được phục vụ bởi những dịch vụ cao cấp đắt tiền bậc nhất...
Lam Ái Vy mở điện thoại lên xem tất cả những tin tức có liên quan đến Hạo Thuần Vương, không ngờ người đàn ông tàn độc này lại sở hữu dáng vẻ tiêu sái như thế, vượt ngoài sức tưởng tượng của cô.
Nhưng thực sự đáng tiếc cho khuôn mặt đẹp trai kia, khi bên trong là một con quỷ đội lốt...
Lam Ái Vy bỏ điện thoại vào trong túi, cô khẽ nhắm mắt ngủ một chút cho thời gian lặng lẽ trôi qua nhanh chóng.
Tâm trạng dấy lên sự mong chờ vô cùng lớn khi nghĩ đến khuôn mặt ngạc nhiên của Hạo Thuần Vương khi nhìn thấy cô một lần nữa...liệu anh ta có xúc động đến mức khóc lóc như cái ngày tuyết rơi của hai năm trước không nhỉ...
Máy bay cất cánh trên bầu trời rộng lớn suốt tám tiếng đồng hồ liền đáp chậm xuống sân bay.
Lam Ái Vy kéo hành lí từ trong khoang bước ra khỏi sân bay tấp nập, cô khẽ mỉm cười nhìn khung cảnh hoa lệ của thành phố trước mặt, nhưng hoa cho kẻ giàu còn lệ cho người nghèo.
Lam Ái Vy về khách sạn đã được đặt sẵn để nghỉ ngơi sau chuyến bay dài mệt mỏi, cô chuẩn bị hồ sơ xin việc để nộp vào tập đoàn Vương Nhất với chức vụ thư ký của chủ tịch...
Ái Vy ăn qua loa thứ gì đó cho xong buổi tối, cô nhanh chóng nằm lên giường nhắn tin cho Hạo Minh Huy để anh yên tâm làm việc.
Xong đâu đấy liền ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau...
Khi đồng hồ vừa điểm bảy giờ, Lam Ái Vy lái xe đến tập đoàn Vương Nhất để ứng tuyển vị trí thư ký của chủ tịch.
Dưới sự hướng dẫn tận tình của lễ tân, cô theo thang máy lên tầng chín của toà nhà, cố gắng hít một hơi thật sâu bước vào phòng phỏng vấn...
Bên trong có ba người đàn ông với ba thân phận khác nhau, trên khuôn mặt ai nấy đều hiện rõ sự căng thẳng gây áp lực với những người mới đến.
Nhưng đối với cô thì chẳng nhằm nhò gì so với khí thế áp bức của Hạo Thuần Vương...
"Đây là hồ sơ của tôi..."
Lam Ái Vy đặt hồ sơ trước mặt bọn họ, ba người nhìn sơ qua đều thấy thành tích của cô rất tốt, từng có kinh nghiệm làm thư ký cho giám đốc của một công ty ở Hoa Kỳ.
Bọn họ khẽ gật gù nhìn về phía cô đặt câu hỏi...
"Cô từng làm thư ký cho một giám đốc ở Hoa Kỳ, con đường tương lai vốn rất tốt đẹp...vậy lý do gì khiến cô về nước phát triển..."
Lam Ái Vy mỉm cười nhẹ, cô nhanh chóng trả lời câu hỏi của họ...
"Định hướng phát triển của công ty cũ không còn phù hợp, tôi không được phát huy công việc như mong muốn, cơ hội để phát triển bản thân không cao.
Vì vậy muốn tìm một môi trường làm việc mới năng động hơn, cơ hội phát triển và học hỏi cao hơn để có thể cống hiến lâu dài.
Qua tìm hiểu tôi được biết Vương Nhất là một tập đoàn lớn, có định hướng phát triển tốt, môi trường làm việc và các chế độ phù hợp với những gì tôi mong muốn.
Vì vậy tôi quyết định chọn Vương Nhất để phát triển cho sự nghiệp sau này..."
Bọn họ hài lòng trước câu trả lời của Lam Ái Vy, liền quay sang bàn bạc với nhau một lúc, cuối cùng đưa ra quyết định của mình...
"Cô là một người vô cùng tiềm năng và có câu trả lời khiến chúng tôi vừa ý nhất...hãy đem hồ sơ lên văn phòng của chủ tịch, ngài ấy sẽ trực tiếp phỏng vấn cô thêm một lần nữa.
Chúng tôi tin với năng lực của cô sẽ sớm tìm được công việc như ý..."
Lam Ái Vy gật đầu nhẹ nhận lại hồ sơ cá nhân, cô khẽ mỉm cười đi lên tầng mười hai của tòa nhà, mang theo tâm trạng cực kì vui vẻ...
Cốc...cốc...!
"Vào đi..."
Giọng nói trầm thấp quen thuộc của nam nhân vang lên khiến Lam Ái Vy khẽ giật mình.
Có lẽ cô vẫn còn chút gì đó ám ảnh với thứ âm thanh đáng sợ đó...
"Thưa chủ tịch, tôi là Avie...".
# Тгu mTruуen.
V N #
Hạo Thuần Vương vẫn chăm chú vào hợp đồng, không quan tâm đến người vừa bước vào khiến Lam Ái Vy cau mày, cô cố tình giới thiệu lớn tiếng thêm một lần nữa...
"Thưa chủ tịch, tôi là Avie...người mới đến ứng tuyển vị trí thư ký..."
Hạo Thuần Vương tỏ thái độ không hài lòng nhìn người phụ nữ đối diện, đột nhiên cây bút trên tay bỗng rơi xuống.
Cảm xúc mãnh liệt dâng trào xâm lấn tâm trí hắn..
"Ái Vy...em...em là Lam Ái Vy đúng không..."
Hạo Thuần Vương bàng hoàng tiến đến ôm chặt Lam Ái Vy vào trong lòng, tim hắn đập rộn ràng liên hồi vì cô đang ở trước mặt hắn bằng xương bằng thịt, hắn có thể ôm cô vào lòng như lúc trước, đây không phải lo do rượu mới được nhìn thấy cô...
"Hai năm rồi, anh nhớ em lắm...Ái Vy của anh..."
Lam Ái Vy đẩy Hạo Thuần Vương ra, cô chỉnh chu lại trang phục, biểu cảm khó chịu nhìn về phía hắn...
"Thưa chủ tịch, tôi là Avie...không phải Lam Ái Vy gì đó mà ngài vừa nhắc tới..."
Hạo Thuần Vương cau mày không tin lời của người phụ nữ trước mặt, cho đến khi nhìn kỹ vào ánh mắt kiên định màu xanh lục của cô..
"Ừ đúng thật, cô không phải là cô ấy..."
Lam Ái Vy xinh đẹp mà hắn biết có đôi mắt màu xanh biển chứa cả đại dương, phát sáng trong đêm tối như nhìn thấu tâm can của hắn.
Mỗi lần lo sợ đều ửng nước sắp khóc, còn người đối diện hoàn toàn không phải.
Ngoài khuôn mặt giống y đúc ra thì không thể nào là Ái Vy được...chính hắn đã nhìn thấy cô mất vào hai năm trước...
"Tôi nhớ cô ấy quá nên nhận nhầm người...xin lỗi cô..."
Tim hắn nhói lên từng hồi đau đớn, vì hắn yêu cô rất nhiều.
Đôi khi nhớ đến mức chỉ biết uống thật nhiều rượu đee được ảo tưởng bản thân nhìn thấy cô, ôm cô vào lòng thêm một lần nữa...
Nhưng khi tỉnh táo, cô lại rời xa khỏi tầm với của hắn.
Hạo Thuần Vương trở lại vị trí chủ tịch ngồi xuống, ánh mắt vẫn hướng về phía Lam Ái Vy, hắn vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối xen lẫn sự day dứt không rõ...
"Cô sẽ trở thành thư ký của tôi, bắt đầu công việc vào ngày mai..."
Lam Ái Vy khẽ cúi đầu chào tạm biệt Hạo Thuần Vương, cô nở một nụ cười đắc thắng bước ra bên ngoài.
Mới ngày đầu tiên gặp mặt đã sốt ruột như thế này rồi, không biết ngày tháng sau này sẽ thú vị thế nào đây....