Hạo Thuần Vương giữ chặt vai Lam Ái Vy ép cô đối diện với hắn, ánh mắt thể hiện rõ sự đau khổ cùng nỗi nhớ nhung tột độ nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của cô...
"Tôi đã tưởng tượng ra nhiều cách thức khác nhau khi chúng ta gặp nhau một lần nữa...nhưng không ngờ được em vẫn luôn ở bên cạnh tôi..."
"Tôi nhớ em nhiều lắm...nhớ em suốt hai năm trời..."
Lam Ái Vy mỉm cười chua xót lắc đầu, cô khẽ gạt tay Hạo Thuần Vương ra khỏi người mình, tuyệt tình nói ra một câu khiến hắn chết tâm...
"Còn tôi thì không..."
Hạo Thuần Vương bất lực quỳ xuống chân cô, lý trí đang vui mừng khi biết cô còn sống, nhưng trái tim lại bị chà đạp đau đớn đến khó thở...
"Em không còn yêu tôi nữa sao...dù chỉ là một chút..."
Lam Ái Vy mím chặt môi quay mặt đi chỗ khác, cô vẫn còn yêu Hạo Thuần Vương ôn nhu trong tiềm thức của mình, người sẵn sàng bảo vệ cô khỏi mọi thứ nguy hiển chứ không phải người đàn ông mang khuôn mặt xa lạ trước mắt...
"Ừ...tôi hết yêu anh rồi..."
Lam Ái Vy khoác đại áo ngoài liền bước qua Hạo Thuần Vương, cô bỗng chốc đứng sững lại khi nghe giọng nói đau lòng của nam nhân...
"Không yêu cũng được, nhưng ít ra thì em vẫn còn sống...ít ra thì anh biết em vẫn còn ở bên cạnh anh..."
Hạo Thuần Vương đi đến trước mặt Lam Ái Vy, hắn muốn ôm cô vào lòng, muốn nói rằng hắn vẫn còn yêu cô rất nhiều...nhưng lấy tư cách gì cơ chứ...
"Em có thể không yêu tôi cũng được, hận tôi là kẻ khốn nạn cũng được...chỉ cần tôi yêu em là đủ rồi..."
Lam Ái Vy cười nhẹ liền đi lướt qua Hạo Thuần Vương.
Hắn yêu cô chính là sự thất bại duy nhất trong cuộc đời của hắn.
Cô thật sự muốn xem thử tình yêu hèn mọn này có thể kéo dài thêm được bao lâu...
Đột nhiên điện thoại vang lên kéo lý trí của Hạo Thuần Vương trở về thực tại, hắn khó chịu nghe máy...
"Chuyện gì..."
- Thưa...thưa ngài, người đã bán tài liệu hợp đồng cho Nam gia chính là thư ký Avie...nhưng số tiền không được chuyển vào tài khoản của cô ấy...
"Vậy số tiền đi đâu...?"
- Thưa ngài, thuộc hạ điều tra được số tiền được chuyển vào tài khoản của đại thiếu gia...Hạo Minh Huy...
Thì ra tất cả chỉ là vở kịch do bọn họ dựng lên để lừa hắn, nhưng hắn không hề tỏ ra tức giận, ngược lại còn cảm thấy may mắn vì ít ra Lam Ái Vy vẫn còn tồn tại trên đời.
Hóa ra điều ước của hắn đã thành sự thật...
Lam Ái Vy bắt taxi trở về khách sạn, không ngờ thân phận của cô lại bị lộ tẩy sớm như thế.
Nhưng cô còn kế hoạch khác của riêng mình, khiến hắn chết tâm triệt để...
Sáng sớm ngày hôm sau, Lam Ái Vy vẫn đi làm như bình thường, cô đoán chắc rằng hôm nay Nam Đình Ân sẽ đến đây gây sự sau khi biết chuyện cô là người bán tài liệu.
Quả nhiên vừa nhắc thì cô ta đã hừng hực khí thế xuất hiện, bàn tay định giơ lên đánh cô nhưng lại bị Lam Ái Vy giữ lại giữa không trung...
"Đây là tập đoàn Vương Nhất, không phải Nam gia để cô lộng hành thưa Nam tiểu thư..."
Nam Đình Ân thu tay lại, ánh mắt giận dữ muốn giết chết Lam Ái Vy ngay tức khắc...
"Tôi biết cả rồi...thì ra chính cô là người đã bán tài liệu cho Nam gia, khiến Hạo Thuần Vương không kí được hợp đồng với Mộ thiếu..."
Lời nói của Nam Đình Ân lớn đến mức khiến những người có mặt ở đó bắt đầu chú ý, xì xầm bàn tán về phía bọn họ.
Lam Ái Vy cố tình nở nụ cười nhẹ không nói gì, vì cô biết Hạo Thuần Vương đang xuất hiện phía sau mình...
"Hình như tôi đã nói rất rõ ràng với Nam tiểu thư...chúng ta đã kết thúc rồi.
Vậy cô lấy tư cách gì đến tập đoàn Vương Nhất này, còn lớn tiếng với thư ký của tôi..."
Nam Đình Ân tức giận chỉ tay về phía Lam Ái Vy, đôi mắt đỏ ửng sắp khóc tỏ ra ủy khuất giải thích...
"Chính cô ta là gián điệp của Nam gia, tại sao anh không sa thải cô ta..."
Hạo Thuần Vương đưa mắt sắc lạnh nhìn Nam Đình Ân khiến cô ta không rét mà run, anh lạnh nhạt tuyên bố...
"Thư ký của tôi thì liên quan gì đến Nam gia các người, ngược lại chính là cô đấy Nam tiểu thư, con gái của Nam Mộ Khanh...phiền cô rời khỏi tập đoàn Vương Nhất ngay lập tức..."
Lam Ái Vy đoán Hạo Thuần Vương cũng đã biết chuyện này, nhưng hắn không hề có ý định trách móc cô càng khiến Nam Đình Ân nảy sinh lòng đố kỵ mãnh liệt, cô ta không nói thêm bất cứ lời nào, tức giận bỏ ra ngoài...
Lam Ái Vy nhanh chóng đi theo Nam Đình Ân xuống gara để xe, cố tình kéo cô ta vào một góc khuất camera...
"Cô làm như thế chủ tịch ắt sẽ tức giận..."
Nam Đình Ân giật tay ra khỏi tay Lam Ái Vy, nở nụ cười khinh bỉ đáp lại cô...
"Cô còn dám nói không giành anh ấy của tôi à, tại sao anh ấy biết tất cả nhưng vẫn đứng ra bênh vực cô..."
Lam Ái Vy khẽ nở một nụ cười nhẹ trước sự ngu ngốc của Nam Đình Ân, cô nhẹ nhàng lên tiếng giải thích toàn bộ mọi việc cho cô ta hiểu...
"Đây là tập đoàn Vương Nhất, cô vừa bước vào đã to tiếng nói tôi bán tài liệu cho đối thủ mà không có bất cứ bằng chứng nào...liệu rằng chủ tịch sẽ tin tưởng một người xa lạ như cô...hay một thư ký như tôi đây..."
"Nếu ngài ấy thật sự thừa nhận chuyện này trước mặt tất cả mọi người, khác nào tự làm mất mặt chính mình..."
Nam Đình Ân suy nghĩ đôi chút về lời nói của Ái Vy, quả thật cô nói rất đúng.
Cô ta tiến lại trước mặt cô, giữ dáng vẻ bình tĩnh nói...
"Cô đến gặp riêng tôi chắc chắn đã có tính toán trước...cô định làm thế nào để giúp đỡ cho mối quan hệ của chúng tôi..."
Lam Ái Vy khẽ mỉm cười, cô tiến lại thì thầm vào tai Nam Đình Ân chỉ để hai người nghe được...
"Tối thứ sáu...tại nhà hàng Kalen, tôi sẽ giúp cô đạt được điều ước..."
Nam Đình Ân gật đầu, cô ta nhanh chóng lái xe rời khỏi tập đoàn Vương Nhất.
Hoàn toàn nghe theo sự sắp sếp của Lam Ái Vy....