Rõ ràng là ban ngày, lại giống như đang bị màn đêm hung ác bao quanh!
Cho dù là ở Phi Châu thì cái thời tiết này chắc là thời tiết khắc nghiệt nhất thế giới mất! Cuồng phong mưa rào, sấm chớp đùng đùng! Từng tầng mây đen tầng tầng đè xuống, vô cùng đen tối bao phủ tất cả!
Đối với Lam Điện Diễm mà nới thì việc điều khiển một chiếc trực thăng không thành vấn đề.có điều trong tình huống hiện tại thì đúng là đang làm khó hắn mà !
Chết tiệt! Mấy đứa tiểu quỷ kia đưa tới cho hăn một chiếc trực thăng hỏng! Dưới tình thế cấp bách hắn chỉ có cách nhảy dù xuống, thật may ngay bên dưới là một con suối khá lớn,nếu không hắn chỉ có thể tự mình thì tiếp tục chống trọi với rắc rối đang xảy đến .
Tệ nhất là hệ thống tránh sét của máy bay cũng đúng lúc này lại hỏng!
Răng rắc!
Một tia chớp chói mắt lại, một tiếng sấm, cánh máy bay hỏng rồi!
Máy bay kịch liệt chiến dấu trong màn mưa giông vẫn cố bay loạng choạng, Lam Điện Diễm nín thở cố gắng trấn tĩnh, bằng vào kỹ thuật điều khiển trực thăng cao siêu hắn đang cố gắng ổn định tình hình khẩn cấp hiện thời của máy bay đồng thời hướng đôi mắt ưng xuống phía dưới thăm dò địa hình, tìm kiếm địa thế có thể giúp hắn nhảy dù xuống .
Nhìn xuống phía dưới chỉ thấy một mảng rừng rậm núi cao, hệ thống định vị cũng không còn hoạt động.
Lam Điện Diễm lúc này cũng không thể xác định nổi rốt cục mình đang ở phương trời nào!!!
Răng rắc! Lại một tia chớp loé lên sau một tiếng sấm!
Trong Cabin lửa đã bắt dầu lan tới! Lam Điện Diễm rủa thầm một tiếng nhìn hệ thống máy bay gần như đã bị phá huỷ hoàn toàn!
Lam Điện Diễm lạnh lùng một mặt cố giữ trực thăng trong trạng thái cân bằng nhất có thể, một mặt cố gắng khắc phục những thiệt hại đang ngày một lan rộng trong cabin điều khiển! Không có một việc có thể làm khó Lam Điện Diễm!
Cho dù cánh máy bay đã bị huỷ vì sét đánh trúng,hệ thống điều khiển cũng cơ hồ bị phá huỷ hoàn toàn.Phía trước là cơn bão khủng khiếp với muôn vàn tia sét chỉ trực đánh vào than máy bay,đánh thẳng vào Lam Điện Diễm.
Giờ đây hi vọng cuối cùng của hắn chính là có thể tìm thấy vị trí thích hợp để đáp xuống .
Không biết lại bay bao lâu, phía dưới vẫn không có gì thay đổi, vẫn những cánh rừng rậm rạp thế nhưng máy bay đã sắp không thể trụ nổi,gần như rời ra từng mảnh!
Ầm !!!
Lại một tiếng sấm! Máy bay lại kịch liệt lay động ! Lam Điện Diễm tự cười khổ, một ngày bị sét đánh trung hai lần, ông trời thật đúng là qúa yêu thương hắn rồi!
Bất quá, hắn là Lam Điện Diễm! Ngay cả ma vương đều phải sợ hãi hắn ba phần! Mắt lạnh nhìn xuống phía dưới, vẫn không có gì thay đổi,vẫn một màu đen u tối, Lam Điện Diễm không chút do dự,kiểm tra chắc chắn một lần nữa sau đó tiến tới giữa máy bay mở cửa nhảy xuống dưới,hướng mặt đất rơi xuống…
Khi Lam Điện Diễm mở mắt ra thì thấy một đôi mắt với con ngươi đen tuyền trong suốt như thuỷ tinh đang nhìn chằm chằm vào mình giống như đang nghiên cứu một sinh vật lạ.
Có một phút Lam Điện Diễm đã nghĩ có thể mình đã chết và đang ở thiên đường và đang gặp được thiên sứ.
Kia là một đôi mắt đen láy trong suốt đang mở trừng trừng nhìn vào hắn,con ngươi đen sâu thắm giống như nước hồ kia khiên tim hắn đập thình thịch thình thịch !
Ngay sau đó Lam Điện Diễm tự nguyền rủa chính mình.
Cũng không phải vì chủ nhân của đôi mắt kia là một tiểu nữ nhi thoạt nhìn chỉ mười lăm mười sáu tuổi mà là vì ác ma vốn không có “Trái tim “, cũng không thể có “Trái tim “! Lại càng thêm không thể có chuyện một ác ma như hắn “Động tâm” !
Phút chốc mắt hắn lại lạnh lung như thường nhìn tới đối phương là một cô bé người Châu Á, tóc đen da trắng,trong sang thuần khiết.chiếc váy trắng cùng với mái tóc đen dài tự nhiên dài tới thắt lưng được buộc lại một cách tuỳ ý rối tung phía sau đầu,trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ ngạc nhiên vô cùng giống như tai hoạ vừa xảy đến vậy.
Bảy phần thơ ngây xinh đẹp, ba phần hồn nhiên tươi trẻ.
Nhất là đôi mắt đen lúng liếng với con ngươi đen to sâu thẳm như hồ nước .Dường như bất kỳ ai chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy một lần thôi sẽ bị ánh nước trong đôi mắt ấy nhấn chìm mãi mãi!
Lúc này đây thiếu nữ xinh đẹp đang trong ngồi trên người hắn trong một tư thế vô cùng mờ ám không hề bị đôi mắt mang theo ánh nhìn tàn bạo như phát ra những tia lửa như tới từ địa ngục của Lam Điện Diễm doạ cho sợ hãi, Nàng khẽ cúi người xuống, trợn to hai mắt theo dõi hắn, cùng lúc đó sử dụng đôi tay nhỏ bé dường như không có cả xương ra sức nắm lấy hai má của hắn, sau đó xoa xoa lỗ tai hắn, khẽ chạm chạm vào mí mắt hắn.
Tò mò nghiên cứu ngũ quan của hắn một cách vô cùng chăm chú.
Quả thực giống như đang chơi trò chơi búp bê của các bé gái.
“Nga? Nga? … Di? … Di?” Thiếu nữ xinh đẹp mỏ to mắt nhìn thẳng vào hắn như đang muốn nghiên cứu sinh vật lạ là hắn, miệng thỉnh thoảng phát ra những âm thanh vô cùng kỳ dị.
Bất quá , thanh âm này thật sự dễ nghe một cách thần kỳ .
Lam Điện Diễm khó chịu nhăn nhăn đôi chân mày đen rậm, ánh mắt không mang theo một tia cảm tình bắt đầu mất kiên nhẫn giống như núi lửa chuẩn bị phun trào đốt cháy mọi thứ xung quanh! Nhưng không biết vì sao dòng dung nham này bình thường đã phải phun trào đầy uy lực và mạnh mẽ thế mà trong lúc này chỉ sôi sục chứ không hề bùng nổ .
Nếu bình thường, hắn đã sớm đem nữ nhân chạm vào hắn ném tới tây bá lợi á* mà đừng mong trở về! Nhưng lúc này đây khi đôi tay bé nhỏ kia chạm vào hắn ngay cả ý muốn chán ghét hay đẩy ra cũng không hề có! Đôi mắt bình thường như của hoả long kia giờ đây thoáng ẩn hiện một tia kiên nhẫn mà ngay cả chủ nhân đôi mắt cũng không phát hiện ra!
*(hana: cái này hana tìm hiểu thấy hình như là một địa danh nào đó của Nga thì phải)
Kiên nhẫn ? Từ trước tới nay trong từ điển của Lam Điện Diễm chưa từng xuất hiện qua từ này .
Đôi tay ma quỷ kia sau khi đã nghiên cứư kỹ lưỡng ngũ quan của hắn giờ đây đang tiếp tục lần xờ xuống phía ngực hắn xem xét áo hắn ! Tiểu nữ nhi tò mò nghiên cứu khuôn ngực rắn chắc của hắn, dôi tay ma quái hết chà xát, xoa bóp nhẹ nhàng rồi lại khẽ dung những ngón tay xinh kều kều gãi gãi đầy hứng thú.
Chết tiệt! Đây là cái tình huống quái quỷ gì đây ? Đường đường là môn chủ của Ám Dạ Môn, giết người không chớp mắt,được biết đến như là ma vương đến từ địa ngục giờ này đang bị một cô bé “Phi lễ ” hay sao ?
Lam Điện Diễm hô hấp bắt đầu rối loạn, ngực phập phồng, đây là điềm báo trước cho cơn giận sắp bùng phát của hắn !Mà ngay sau đó Lam Điện Diễm càng thêm căm tức hơn khi cơ thể hắn bỗng nhiên không biết vì sao lại phản ứng với hành động này của cô bé!
“Đáng chết ! Đừng nhúc nhích !” hắn hét lên.
Tiếng hét giống như của ma quỷ làm người ta sợ hãi.Lam Điện Diễm cuối cùng không kìm nén được bùng phát lửa giận bừng bừng .
Nhưng là thanh âm uy nghiêm của hắn dường như không hề khiến cô bé sợ hãi, nàng vẫn tiếp tục nghiên cứu “sinh vật lạ” từ trên trời rơi xuống ngay trước mắt .
Cô bé khẽ nhíu mày, Di? Phía bên dưới sao lại có vật gì cứng cứng nha! Thật là cứng nha.
“Chết tiệt ! Ngươi đang làm gì?”Lam Điện Diễm khó khăn ngẩng đầu, giận dữ hét lên nhưng không biết sao trong thanh âm có chút khàn khàn !
Đôi mắt to đen lúng liếng khẽ nháy mắt, hàng mi cong cong chớp chớp đẹp như cánh bướm khẽ động, cô bé vẫn tiếp tục xoay xoay nhích nhích về phía trước, tiến tới ngồi lên bụng Lam Điện Diễm.
Đáng giận!
Lam Điện Diễm như thế nào lại không tự chủ được cổ họng phát ra những thanh âm trầm thấp đầy từ tính khiến hắn cũng cảm thấy giật mình.
Thế nhưng tiểu nữ nhi kia lại giống như đã phát hiện ra một kho báu vật,khẽ vươn tay vuôt vuốt yết hầu hắn .
“Chết tiệt ! Dừng tay !” Lam Điện Diễm tức giận vươn cánh tay định mang “Hoa nhỏ si” (hana:bông hoa bé nhỏ đầy mị lực hấp dẫn thì phải)đáng ghét kia túm lại ném thẳng một bước tới Thái Bình Dương luôn nhưng cô bé kia lại nhanh hơn hắn một bước,thoáng chốc nhảy dựng lên khỏi người hắn.Hơn nữa đột nhiên phát hiện ra điều kỳ lạ trên cơ thể hắn thì sợ hãi kêu lên :
“Trời ơi, đàn ông………Ngươi là một người đàn ông nha” Hướng ánh mắt tuyệt đẹp mang theo ánh nhìn hoảng hốt sợ hãi rồi vụt sáng rõ ràng nói : “Trời ạ, Không lẽ đây là người con trai trong truyền thuyết sao?”
Lam Điện Diễm sắc mặt đã muốn chuyển thành màu đen! Hắn hung hăng cắn chặt răng, hung hăng trừng mắt nhìn người con gái trước mặt hắn!
Chết tiệt! Vấn đề này còn cần phải bàn cãi hay sao ? Hắn đương nhiên là đàn ông! Hơn nữa còn là người đàn ông được xem là cực phẩm trong số những người đàn ông trên toàn thế giới này!!!!
Hắn Lam Điện Diễm sống đến ba mươi tuổi chưa từng có bị người khác hoài nghi hắn không là đàn ông chân chính!
Lam Điện Diễm muốn đứng lên đột nhiên một trận đau nhức dấy lên, chết tiệt! Cánh tay của hắn hẳn là bị thương không nhẹ nha!
Cô bé kia thấy Lam Điện Diễm bộ dáng đau đớin vội vàng tiến tới muốn giúp nâng hắn dậy,đồng thời như chợt nhớ tới điều gì đó chợt sợ hãi kêu lên “Cha”
Lam Điện Diễm vươn cánh tay thô lỗ quát lên :
“Cút ngay ! Ta không phải cha ngươi !”