Tất cả mọi người đều đồng loạt thóat khỏi hiện trường một cách nhanh nhất.
Nhìn đống sương khói tràn ngập bên trong, nét mặt Lam Điện Diễm càng lúc càng âm trầm hơn sau đó lại chuyển sang xanh mét cuối cùng là hai tròng mắt như muốn phun hỏa nhìn chằm chằm vào Thủy Nhi, hắn cắn môi, có thể thấy được là gân xanh trên trán đang ẩn ẩn lên!!! =.=
Thủy Nhi vẫn tỉnh tỉnh mê mê, không biết chính mình vừa gây ra họa gì, chớp chớp mắt ngẩng đầu nhìn cha.
Nửa ngày sau, Lam Điện Diễn đành hít một hơi sâu, rốt cuộc cũng phải nén giận a!!! Hắn mạnh mẽ xoay người, hướng Diệp Tái Á mà rống lên –“Còn có cái dự phòng không!”
Diệp Tái Á nhìn Lam Điện Diễm giận dữ hét, nàng ta ngẩn người ra, sau đó ủy khuất lắc đầu, khó xử nói –“Vũ khí nguy hiểm như vậy, quy định chỉ có thể sử dụng nhiều lắm là một lần, không có dự phòng.”
Chết tiệt! Bữa tiệc “mười bảy hào” còn không đến mười ngày, làm sao có thể xuất hiện sai lầm vào phút cuối được.!
Lam Điện Diễm trong lòng càng nóng giận hơn, đối với Diệp Tái Á càng nghiêm khắc trách cứ -“Vật quan trọng như vậy tại sao lại không bảo quản tốt!”
Ánh mắt Diệp Tái Á giống như lưỡi kiếm không ngừng bắn về phía Thủy Nhi.
Cái này rõ ràng là lỗi của “tiểu ma nữ”!Vì sao lại giận dữ với nàng! Cái tiểu nha đầu kia mới là đầu sỏ gây nên chuyện này a! (Mik: LC “bảo vệ” TN quá,phải không Hana tỷ ? *cười gian tà*………hana: Lam ca đương nhiên bảo vệ TN rồi, lam ca nhỉ?……LC:*xoa đầu hana và mik* Ngoan lắm)
Đương nhiên là hắn cũng nhìn ra được ánh mắt của Diệp Tái Á nhìn Thủy Nhi đại biểu cho cái gì.
Lam Điện Diễm xoa bóp hốc mắt, khoát khoát tay –“Thôi đi, dùng kế hoạch B vậy.
Vũ, mấy ngày nay hảo hảo chuẩn bị tốt một chút.
Vân thay thế bổ sung.”
Vũ hung hăng trừng mắt nhìn Thủy Nhi! Điều là do ngươi gây chuyện! Vì sao không cho ngươi đi!
Bây giờ không phải là đối phó với người bình thường! Đây là một tổ chức khủng bố thần bí, trong vòng nửa tháng qua đã di chuyển rất nhiều nơi nơi như Lầu Năm Góc ở Mỹ, quốc lộ di động ở Pháp, nhà thờ Thánh Bảo La ở Anh Quốc cùng với Bạch Kim Hán cung, giáo đường Khoa Long ở Đức, nhà thờ Xanh Pi – e –rơ ở Thụy Sĩ.
Một tháng trước, Anh, Pháp, Mỹ, cùng với lãnh đạo của mười hai quốc gia đã liên hợp gửi thư mời đến Ám Dạ Môn nhờ giải quyết chuyện này.
Lam Điện Diễm tựa hồ có thể cảm thấy được chắc chắn có âm mưu rất lớn cất dấu sau lưng tổ chức này, hơn nữa dường như cũng có chút liên hệ với Ám Dạ Môn.
Nửa tháng trước, Âu Dương Liệt rốt cuộc cũng điều tra ra được một ít manh mối cho nên Lam Điện Diễm không thể không coi trọng chuyện này.
Nếu mọi chuyện đều diễn ra thuận lợi thì buổi vũ hội “mười bảy hào” của Âu Dương Liệt chắc chắn sẽ là một nơi để đột phá….
Tron khi mọi người đều vì buổi vũ hội “mười bảy hào” mà lo lắng thì Thủy Nhi chỉ quan tâm đến “bảo bối” của nàng! Rồi đột nhiên nhớ đến cái gì đó khiến nàng lập tức hốt hoảng, nhìn vào bên trong!
Đại Thanh còn ở bên trong!
Lam Điện Diễm đem quăng Thủy Nhi cho Vũ –“Ta muốn đến căn cứ sinh hóa một vài ngày, ngươi hảo hảo dạy dỗ nàng! Không cho phép nàng gây ra họa gì!”
Lam Điện Diễm bước ra ngoài, được nửa đường lại quay trở về, ánh mắt dừng lại trên người Phong một chút –“Các ngươi đi cùng ta đến sở nghiên cứu!”
Trước mặt người khác, Lam Điện Diễm làm gì, nói gì nhất định đều có thâm ý.
Những điều nhàm chán trong lời nói tuyệt đối không có một chữ, bây giờ bọn họ vẫn nghĩ là quyết định này cũng chỉ là vì chiến lược sắp tới.
Nhưng chỉ trong lòng Lam Điện Diễm mới rõ , hắn bảo bọn họ cùng đi với hắn đến sở nghiên cứu chì là vì — không muốn để một mình Thủy Nhi lại với bọn họ cùng Phong =.= (Mik: họa lớn! họa lớn rùi!!!)
_____________________________________________
Thủy Nhi thật không ngờ người cha “tâm địa độc ác” lại đem quăng nàng cho người cũng “tâm ngoan địa độc ác” không kém – Vũ
Ba ngày sau khi cha rời khỏi Lam Cung, cái tỷ tỳ biến thái kia đem Thủy Nhi quăng vào một tầng hầm ngầm bị bịt kín, bắt đầu hình thức huấn luyện “ma quỷ”! Làm hại Thủy Nhi muốn trốn cũng không thể trốn, muốn kêu cứu cũng không có người đáp lại!!!
Chạm vào !!Chạm vào!!! Chạm vào!!!
Vũ không chút lưu tình nào, đánh vài cái bên phải hơn nữa còn rất mạnh, lại còn “bồi” nàng thêm mấy cước ..
liền đem Thủy Nhi sút bay ra ngoài (Mik: quá là ác độc ..
Hana tỷ ..
đem nàng ta làm thịt cho “sủng vật” của Tỷ ăn được không tỷ ? *tức giận*…….hana: được *quăng dây* Mik đi chuẩn bị dao thớt…)
Thủy Nhi ăn đau đứng lên, xoa xoa cái eo thon nhỏ, kêu la –“Vũ! Ta không cần học cái gì là “tự do vật lộn”! Có cái gì đơn giản hơn không?”
-“Không có, mấy ngày nay chỉ cần luyện tập tự do vật lộn” – Khóe miệng Vũ nhếch lên nhưng không mang ý cười, chậm rãi đến gần Thủy Nhi –“Đứng Lên! Đến đây!”
Tuy rằng không thể cùng Blue đến căn cứ nghiê cứu cũng có chút tiếc nuối nhưng có thể nhân cơ hội này mà “sửa chữa” lại tiểu nha đầu này cũng tốt! Đây chính là cơ hội ngàn năm có một a!!!
-“Ngừng!” – Thủy Nhi xoa xoa cánh tay, xoa xoa đầu gối –“Ta đói bụng, ta muốn ra ngoài ăn cơm!”
Vũ lạnh lùng –“Lập tức sẽ có người đưa đến, bởi vì ta muốn huấn luyện kín nên ngươi không thể ra ngoài!” – Nói giỡn sao, nàng ta mà ra ngoài thì nàng có thể bắt được sao? Nàng không có bản lĩnh như Blue!
Nhìn bộ dáng của Thủy Nhi trong lòng nàng đã sớm ghen tị muốn chết! Bọn họ bây giờ không ở đây, quả thật là trời ban cho nàng cơ hội! Hơn nữa là Blue “trao quyền hành hợp pháp” cho nàng!
Vũ không đợi Thủy Nhi nghỉ ngơi, lại vung quyền cước lên một lần nữa.
Thủy Nhi tuy rằng học rất nhanh nhưng làm sao có thể là đối thủ của Vũ.
Chỉ qua vài hiệp nhưng cũng làm nàng ăn đau không ít.
-“Không… Đừng tới! Vũ, ngươi cố ý phải không?” – Thủy Nhi vừa tiếp chiêu, vừa hỏi.
Nàng đã sớm nhận ra Vũ chính là không vừa mắt với nàng, tuy rằng nàng không biết cụ thể nguyên nhân.
Vũ cười lạnh, trà lời dứt khoát –“Đúng vậy! Đừng tưởng rằng có Blue che chở ngươi thì ngươi có thể không kiêng nể gì! Vì ngươi mà mà vài người trong chúng ta liên tiếp bị phạt! Cũng không biết bọn họ trúng tà gì mà ngay cả Phong cũng che chở cho ngươi! Hôm nay đúng là không còn người nào che chở cho ngươi rồi!!” (Mik: Á ..
ta tức..
tức quá *đập bán đập ghế* ..
cái đồ chơi xấu!!!!)
Nói xong, Vũ phi thân bay lên, một lần nữa phi cước đem Thủy Nhi sút bay ra –“Huống hồ, lúc này là Blue lệnh cho ta phải hảo hảo dạy dỗ ngươi!” – Đây chính là cơ hội trả thù “hợp pháp”, nàng làm sao có thể dễ dàng bỏ qua được.!!!
Nghe Vũ nói vậy, Thủy Nhi mạnh mẽ đứng lên.
Nếu nàng ta đã nói vậy thì nàng cũng không còn gì phải cố kị, “tiểu mèo hoang” không phát uy ngươi cho ta là Hello Kitty sao (Mik: muội không thêm bớt..
chắc do TN coi phim hoạt hình nhiều quá =.=)
Thủy Nhi liếc mắt đến vũ khí dùng để huấn luyện, nàng cầm một cây roi dài quất tới tấp về phía Vũ,cây roi trong tay Thủy Nhi như linh hoạt tùy ý nàng điều khiển, vung thế nào thì đánh thế ấy.
Thủy Nhi bức Vũ phải lùi về phía sau.
Kinh ngạc nhìn Thủy Nhi, nàng ta cơ bản không thể nghĩ tới nàng còn có thể sử dụng cái này, Vũ bị Thủy Nhi đánh trúng vài roi.
(Mik: đáng đời !! Đúng không Hana tỷ??!!! O(^_^)O…hana: chuẩn chuẩn…không cần chỉnh)
-“Ngươi muốn làm gì! Ngươi không phụng mệnh mà làm, đợi Blue trở về sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
-“Ngươi nhân cơ hội này ngược đãi ta, đợi cha ta trở về mới không tha cho ngươi đâu!” – Thủy Nhi trừng mắt nhìn Vũ –“Hảo tỷ tỷ, hiện tại ta không nghĩ sẽ làm thương tổn ngươi, ta chỉ muốn trở về ăn một bữa cơm, hảo hảo nghỉ nhơi một chút.”
Tuy rằng là ngữ khí năn nỉ nhưng roi cứ vung lên làm cho Vũ không cách nào có thể tiến lại gần Thủy Nhi, cho nên Vũ bị Thủy Nhi bức ép, cuối cùng không còn cách nào đành thả nàng ra ngoai.
Nhưng người “tâm cao khí ngạo” như Vũ làm sao có thể dễ dàng “nuốt trôi” chuyện này được.
Ngay khi Thủy Nhi vừa bước ra cửa, Vũ đã bắn vào người nàng một cây phi tiêu gây mê.
Nhìn Thủy Nhi ngã xuống đất, Vũ lạnh lùng cười nhạo –“Cho ngươi một bài học, sát thủ không bao giờ quay lưng lại với kẻ thù”