Cuồng Ma Sủng Nữ


Đôi môi mềm ngọt kia làm người ta trầm luân, Thủy Nhi ưm một tiếng, Lam Điện Diễm dù đang trong cơn mê, trong nháy mắt phát hiện trong miệng nàng có mùi lạ.

Chết tiệt! Là mùi nước hoa nam, không cần hỏi, Bạch Thế Lạc.
Lửa giận mới bình ổn lại ngoi ngóp chiu ra.

Lòng đố kị sôi trào, ào ạt lao đến, không thể ngăn lại.

Con ma của sự ghen tỵ đang cắn nát trái tim Lam Điện Diễm.

Mạnh mẽ đẩy nàng ra, hai tay hung hăng quăng nàng lại ghế ngồi.
Bởi vì phẫn nộ.

Bởi vì ghen tuông.

Bởi vì luống cuống.

Lam Điện Diễm thở gấp mấy hơi, lạnh lùng mạnh mẽ nhấn ga cho xe chạy.
Không đi được bao xa, xe đột nhiên thay đổi, quay trở lại đường cũ.
Thủy Nhi khó hiểu nhìn Lam Điện Diễm.


Chớp chớp ánh mắt hoàn toàn muốn làm rõ chuyện gì đang xảy ra.

Không biết là nguyên nhân gì.

Tóm lại rất kỳ quái.
Lúc này đây, Lam Điện Diễm tựa hồ như càng thêm tức giận, lửa giận càng thêm tàn sát bừa bãi! Mặt lạnh lùng, một tay bấn số điện thoại, lạnh lùng mà quyết đoán ra lệnh “Là ta, Lam Điện Diễm, năm phút nữa ta đến “Thiên Trì, hiện tại lập tức thu dọn, đừng để ta thấy một hơi thở.” “hana: híc, bá đạo quá, một hơi thở cũng không cho, chẹp, ý ở đây là không cho phép nhìn thấy ai ấy, ha ha…)
Đối phương có chút khó xử : “ Lam tổng, đêm nay Âu Dương bá tước đã bao trọn “Thiên Trì” rồi ạ.”
Lam Điện Diễm rít lên: “Dọn sạch, nghe rõ chưa, Âu Dương gì cũng cút ngay cho ta, TMD!” nói xong Lam Điện Diễm cắn răng hung hăng quăng điện thoại qua cửa sổ.

(hana: phí quá, Mik đâu em mau nhặt, bán đi lấy tiền, ta mua kem cho em.ha ha)
Ám Dạ cuồng ma suốt quãng đường không hề nói chuyện, cũng không nhìn Thủy Nhi, ánh mắt chỉ thẳng tắp nhìn đường.

Lái xe như điên.
Thủy Nhi đã thôi khóc.

Chớp chớp mắt làm roi những giọt lệ còn vương trên mắt xuống.

Cha không nhìn nàng, cho dù nàng có khóc cũng chỉ lãng phí nước mắt, còn không bằng cố gắng giữ sức lát nữa phân tích hoàn cảnh, vạn nhất lúc nữa cha không tốt, đem nàng bán đi cũng biết được mình bị bán đi đâu.
Bất quá, sao cha có thể sinh lắm khí thế? Chẳng qua là chuồn ra ngoài chơi trong chốc lát, chẳng lẽ cha phát hiện chuyện ta cho Vũ vào phòng tâp luyện? Nghĩ đến đây Thủy Nhi không tự chủ được, trong lòng không hiểu sao nổi giận! Ê ẩm, rầu rĩ.
Hừ! Đau lòng thôi? Đau lòng cho Vũ đi! Cho nên cha mới có thể sinh khí lớn như vậy! Ngày đó trốn trong chăn, nhìn Vũ ăn miệng cha, ngay khi ấy Thủy Nhi không biết là gì, sau xem phim mới biết thì ra Vũ hôn cha! Điều này không phải ý nói cha và Vũ có quan hệ lén lút sao! Thủy Nhi càng nghĩ trong lòng càng nổi cơn điên.

Càng nghĩ càng giận, càng ủy khuất.
Lại nhìn sang bên mặt Lam Điện Diễm.
Thủy Nhi đang miên man suy nghĩ, xe phanh một tiếng, mạnh mẽ dừng lại.
Lam Điện Diễm thật nhanh xuống xe, sau đó vòng quá bên kia, động tác thô lỗ đem Thủy Nhi lôi ra.
Thủy Nhi nghiêng ngả lảo đảo nhìn tòa nhà cao ngất như ẩn nấp trong những tầng mây.
Khách sạn Phong Vân?
Lam Điện Diễm vì sao lại đem nàng về nơi này?
Lam Điện Diễm đi nhanh kéo Thủy Nhi vào khách sạn.

Dọc theo đường đi nhân viên theo như thường ngày nhìn thấy Diêm Vương đều cẩn thận né tránh, nơm nớp lo sợ thấp giọng đón tiếp: “Tổng tài.”
Thủy Nhi nhìn Lam Điện Diễm, hiểu ra đôi chút, thì ra cha là tổng tài của khách sạn này.

Nhưng nàng không hoàn toàn hiểu được, Lam Điện Diễm không chỉ là chủ của khách sạn này, mà là tổng tài của cả tập đoàn tài chính Phong Vân.


Khách sạn này cũng chỉ là một phần nhỏ của tập đoàn Phong Vân mà thôi.
Tập đoàn Phong Vân phú khả địch quốc có đến hơn mười công ty con khác, Lam Điện Diễm chính là đại tổng tài của tâp đoàn Phong Vân.

Ám Dạ Môn chỉ tồn tại trong thế giới ngầm.

Trên thực tế các tướng quân của Ám Dạ Môn đều có một thân phận riêng.
Lam Điện Diễm bước đi nhanh mạnh! Thủy Nhi hoàn toàn không theo kịp, gần như là bị lôi đi một cách nghiêng ngả.
“Cha là ta đau! Cha xấu xa!” Thủy Nhi ngoác mồm kêu lên.
Lam Điện Diễm động tác như trước, không thả lỏng, mở ra cửa thang máy dành riêng cho tổng tài, Lam Điện Diễm quăng Thủy Nhi vào, chính mình cũng bước nhanh vào.
……………
Khách sạn Phong Vân với độ cao một trăm tầng, được thiết kế kiến trúc độc đáo.

Tầng cao nhất của khách sạn kiến trúc độc đáo nhất, tên gọi “không trung ôn tuyền”, lợi dụng công nghệ cao dẫn nước vào trong tạo thành một cái hồ bên trong, nơi đây chính là “Thên Trì” ôn tuyền nổi tiếng toàn Châu Á.
Thiên trì ôn tuyền ngoại trừ hồ lớn được lát đá cẩm thạch, chỉ cấp thẻ thành viên cho năm mươi vị khách quý sử dụng.

Lúc này đây không chỉ trong Thiên Trì không một bóng người mà ngay cả bên trong khách sạn cũng không có một ai.

Bởi trước khi chủ nhân khách sạn Lam Điện Diễm sắp giá lâm, tất cả đã được di dời.
Bên trong Thiên Trì bao phủ bởi một màn sương, nước khoáng thiên nhiên phun nhẹ nhàng, khung cảnh thật lãng mạn đầy thiên nhiên, chỉ cần nhìn lướt qua cũng khiến lòng người vui vẻ.
Một vị thân thể thon dài kiện mỹ, cơ bắp đều đều rắn chắc, khuôn mặt nam nhân lạnh lùng tuyệt tình tao nhã nẵm nghiêng bên cạnh hồ, một tay chống trên bệ trang trí mạ vàng kết hợp với đủ loại ngọc quý.

Tay kia đang cầm một chiếc ly thủy tinh trong suốt, bên trong chứa một chất lỏng màu đỏ, khẽ lắc.
Một bên một nam nhân trung niên mặc tây trang thẳng thớn bất an, vẻ mặt khó xử “Tuyệt gia, người xem…”
Đôi mắt hẹp dài của nam nhân như đôi mắt chim ưng, sóng mắt lưu động trong không trung sắc bến, nhìn đến ánh mắt kia nam nhân trung niên bỗng cảm thấy rùng mình.
Mỹ nam nửa thân trần, chậm rãi mở miệng, thanh âm không lớn nhưng lại khiến người nghe lạnh xương sống, mỗi chữ đều khiến lòng bàn chân nổi gai ốc “ Nơi này chuyên dùng để phục vụ khách quý.


Lam Điện Diễm không phải là người tạo ra nó sao? Sao tự nhiên lại muốn đuổi khách.”
“Tuyệt gia, ngài cũng biết tính tình của tổng tài mà.”Nam nhân trung niên trán đã toát mồ hôi lạnh, nơm nớp lo sợ hầu hạ.
Namnhân liếc mắt nhìn vị quản lý Thiên Trì một cái, chiếc mũi nhọn lợi hại, đối mày kiếm anh tuấn nhướn lên, ngữ khí càng lúc càng lạnh : “Ngươi cũng biết tình ta mà” ngươi sợ người khác, không lẽ không sợ Âu Dương Tuyệt sao.
Vị quản lý trung niên kia không dám hé răng…
Người này chính là Âu Dương Tuyệt.

Là anh họ của Âu Dương Liệt, toàn thế giới có mười tập đoàn hùng mạnh nhất thì 50% trong số đó có cổ phần của tập đoàn Âu Dương.

Được nữ hoàng Anh phong hiệu bá tước.

trong giới chính trị cũng có địa vị hết sức quan trọng.

Chủ nghiệp là một thầy thuốc, một vị thần y.
Âu Dương Tuyệt và Lam Điện Diễm là bạn thân, sinh tử chi giao.

Rất nhiều thời điểm hai người đối chọi gay gắt tổn hại tình cảm khiến hai người có thời điểm chỉ cần thấy mặt nhau là dương cung bạt kiếm.

Mà tình huống hôm nay lại càng nghiêm trọng, bởi vì Âu Dương Tuyệt nổi tiếng với biệt danh “hoa hoa công tử” hôm nay nhất định gặp được khắc tinh của đời mình – Lam Thủy Nhi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận