Âu Dương Tuyệt nhìn bóng dáng lanh lợi xinh đẹp kia khuất dần trước mắt.
Sờ sờ vào ngực nơi bị Thủy Nhi vô tình chạm qua khiến hắn có cảm giác hơi “nóng nóng” Anh Ny sau khi uống thuốc do Âu Dương Tuyệt chế tạo tuy hiện tại tính mạng có thể bảo toàn nhưng thân thể thì suy yếu căn bản không thể nào cựa quậy được.
Nhưng khi vừa nàng nhìn thấy Lam Điện Diễm đến đã miễn cưỡng ngồi dậy.
Có thể được môn chủ đích thân cứu , nàng có chết cũng không hối tiếc, Anh Ny liếc trộm Lam Điện Diễm một cái, nàng tự nói với bản thân phải đem tình yêu của mình chôn dấu chặt trong tâm….
Bởi vì nàng biết , Lam Điện Diễm hắn ghét nhất là cấp dưới có tư tình với hắn.
Lúc này trước mắt nàng không phải là một Lam Điện Diễm với bộ trang phục được cắt may tỷ mỉ như thường ngày mà hắn chỉ bận một bộ đồ bình thường, phía trước vạt áo hơi mở rộng thập phần gợi cảm a!!!.
Anh Ny không kiềm nén được ánh mắt mê luyến của mình nhìn vào bộ ngực cường tráng màu đồng kia…
-“ Nói đi.” – Cho dù đối mặt với thuộc hạ tâm phúc, ngữ khí của Lam Điện Diễm vẫn lạnh băng như trước không mang theo chút độ ấm nào.
-“ … Cung di động Tạc Điệu Lô … Ngũ Giác Đài cùng một loạt khủng bố ….
Bí mật phía sau sự kiện tổ chức tiệc của Kim Luân Tháp Ô Giáo…” – Anh Ny thở hổn hển, giọng nói đứt quãng.
Lam Điện Diễm không chút lưu tình nào cắt ngang lời nàng –“ Điều này ta đã biết !! Ta muốn nghe thông tin có giá trị hơn!!!” – Hắn ghét nhất là bị người khác làm lãng phí thời gian.
-“ Tổng bộ của Kim Luân Tháp Ô Giáo ở Ấn Độ Dương đã kéo đến gần bên sườn phía Tây của hải vực trên đảo Nội Mỗ Tòa … Khụ khụ !!! ….
Nhưng địa điểm ẩn nấp hoàn toàn …” – Anh Ny khó khăn vừa nói vừa thở hổn hển, ho khan, bởi vì hoạt động quá mình nên khăn tắm trên người nàng hơi trượt xuống một chút….
Nhưng điều đó cũng không đổi lấy chút thương tiếc hay chú ý nào của Lam Điện Diễm, hắn vẫn vô cảm hỏi –“ Còn gì nữa không?”
-“Có … khụ khụ …” – Nàng kích động vớ lấy cốc nước bên cạnh.
Lam Điện Diễm không kiên nhẫn , đứng dậy đem cốc nước đưa đến bên miệng Anh Ny.
Nàng uống một ngụm xong liền tiếp tục nói –“ Bọn họ ….
Cao tầng ..
danh sách cùng căn cứ bí mật … Tấm phiến … Giấu ờ một … Còn có vòng tai …”
Lam Điện Diễm lãnh mắt –“ Tin tức này của ngươi đã có tướng quân báo lại rồi.
Do Đế Mỗ có một cái, còn một cái khác ở đâu ?”
Hô hấp Anh Ny trở nên khó khăn hơn, Lam Điện Diễm không kiên nhẫn nhanh chóng giúp nàng uống thêm ngụm nước
-“ Một người tên là … Mỹ Tina … nàng ta giữ một cái khác….”
_______________________________________________________
Tức chết rồi !!! Qủa thật là tức chết mà!!!
Thủy Nhi cũng không biết chính mình đang bực tức cái gì, nhưng từ cửa sổ nhỏ nàng nhìn thấy cha nàng ôm một nữ nhân nửa thân trần, còn giúp nàng ta uống nước, nàng đột nhiên cảm thấy rất tức giận !!! Qủa thật là hô hấp không thông mà!!!
Trong lòng buồn bực không có chỗ phát tiết, tiểu Thủy Nhi thở phì phì đi về phía trước , lại một lần nữa “chui đầu” vào lòng Âu Dương Tuyệt.
Âu Dương Tuyệt vội đỡ lấy bé, khóe miệng mang theo ý cười tà –“ Tiều Thủy Nhi!! Ngươi luôn yêu thương nhung nhớ đối với ta nga!!!”
Tâm tình không tốt khiến nàng không chút lưu tình mà phảm bác lại hắn –“ Hừ Cũng không biết là ai thích “ôm cây đợi thỏ”!” – Làm sao mỗi lần điều “khéo léo” gặp mặt như vậy, nói không chừng là hắn cố tình đợi nàng tâm tình không tốt liền đứng chờ ở nơi này a.
Âu Dương Tuyệt kinh ngạc nhìn Thủy Nhi nhưng cũng không hề có chút xấu hổ nào –“ Như vậy ta lại bắt được ngươi, chú thỏ con đáng yêu !!!”
-“ Ta không phải con thỏ! Chán ghét! Tránh ra!”
Âu Dương Tuyệt cũng không ngăn nàng, nhích thân tránh qua một bên
Thủy Nhi nổi giận đùng đùng nổi giận bước qua hắn, chưa được vài bước nàng đột nhiên dừng chân lại, xoay người, tò mò hỏi –“ Âu Dương Tuyệt! Ngươi không nói ra suy nghĩ của mình sao?”
Âu Dương Tuyệt bật cười… Thật sự là “vật nhỏ” này rất thông minh nga!!!
-“Ngươi hiên tại không quan tâm đến tính mạng bạn hữu của ngươi sao?”
Thủy Nhi cũng đã sớm biết Âu Dương Tuyệt sẽ hỏi như vậy.
Nàng chỉ hỏi lại hắn –“ Phiêu tỷ có quan hệ gì với ngươi?”
-“Muội muội của ta.”
-“ Được rồi! Nếu ngươi đã có ý mời thì ta sẽ đến!” – Phiêu tỷ là người tốt, như vậy người ca ca này hẳn cũng không phải xấu.
Cho nên nàng có thể cùng hắn trở về mang Huyền Vũ và Đại Thanh đi.
Hừ ! Cha đáng ghét!
Âu Dương Tuyệt hơi sửng sốt một chút , hắn còn chưa kịp phản ứng lại …
Thủy Nhi bước vài bước , quay đầu nũng nịu hô –“ Âu Dương Tuyệt không đi sao? Sớm đoán được ngươi nhất định là bị Đại Thanh cùng Huyền Vũ của ta nháo đến phiền, vì bọn chúng rất nhớ ta đúng không? Cho nên ngươi muốn ta cùng ngươi về mang chúng ta đi.
Hiện tại ta đã đồng ý, còn không đi sao!!!”
Trán của Âu Dương Tuyệt lấm tấm mồ hôi.
Vật nhỏ đôi khi quá thông minh, chỉ cần liếc mắt một cái cũng biết hắn muốn nàng đi đến Âu Dương trang viên.
Nhưng không hiểu tại sao bây giờ lại quá mức trì độn … Thật không biết con mắt nào của nàng nhìn ra hắn muốn nàng đến vì không chịu nổi sự phá phách của đám động vật đó a!
Có điều mục đích của hắn cũng đã đạt được, Âu Dương Tuyệt nửa khắc cũng không dừng lại, lập tức mang theo Thủy Nhi xuống thuyền phụ của chiếc tàu chở dầu này.
Nói giỡn hay sao , đương nhiên là phải làm nhanh rồi, nếu Lam Điện Diễm đi ra làm sao có thể rời khỏi a!!!
*********************************************
Âu Dương trang viên.
Kiến trúc mang phong cách phong tình mờ ảo.
Toàn bộ trang viên này ngoại trừ đống kiến trúc đồ sộ có diện tích hơn 3 vạn thước vuông cùng với ngôi biệt thự xa hoa bên ngoài còn hơn 10 vạn mét vuông bao gồm hoa viên, bể bơi, cảnh quang điêu khắc, khu cưỡi ngựa, vườn cây….
Toàn bộ kiến trúc điều toát lên vẻ hoa lệ, tao nhã…..
Đặc biệt là ở phía Đông còn có một cây Anh Đào Hải Tuyết.
Cây anh đào nở rộ tuyệt mĩ, những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua khiến cho các cánh hoa đào bay lả tả xuống … quả là như thi như họa , đẹp không sao kể xiết!!!
Thủy Nhi vừa định đến gần liền bị Âu Dương Tuyệt giữ chặt lại –“Trong Âu Dương Trang Viên này bất cứ nơi nào ngươi cũng có thể đến , ngoại trừ chỗ của cây anh đào kia.”
-“Vì sao?” – Thủy Nhi khó hiểu hỏi.
Âu Dương Tuyệt bắt chước ngữ khí của Thủy Nhi, nói –“ Đó là nơi của Âu Dương Liệt, chính là cấm địa.”
Thủy Nhi vẫn cảm thấy rất khó hiểu.
Âu Dương Tuyệt cũng không muốn giải thích nhiều, chỉ hỏi nàng –“ Muốn đi gặp Phiêu nhi trước không?”
-“Ân” – Thủy Nhi cười hồn nhiên… Nhưng bóng dáng của cây Anh Đào Hải Tuyết này đẹp hệt như thiên tiên vậy….
Âu Dương Tuyệt phải mất gần cả nửa ngày mới có thể cố gắng dời mắt khỏi khuôn mặt xinh đẹp của Thủy Nhi.
Đem Thủy Nhi vào đại sảnh.
Bên trong đại sảnh quả là huy hoàng tráng lệ , thật khó hình dung.
Mười mấy nữ giúp việc cùng bảo vệ điều trật tự làm đúng công việc của mình.
Hết thảy đều rất tự nhiên , hài hòa với nhau nhưng đột ngột một tiếng vang ngân lên phá hủy không gian tuyệt đẹp này.
Vừa bước lên cầu thang, cả Thủy Nhi cùng Âu Dương Tuyệt đều nghe thấy tiếng dụng cụ thủy tinh đổ vỡ cùng tiếng gầm gừ trong phòng truyền đến.
Sau đó một nam nhân cao lớn, sắc mặt dữ tợn từ trên lầu bước xuống.
Hắn nhìn qua Thủy Nhi, nhưng ánh mắt lãnh liệt không chút để ý đến nàng.
Có thể đối với Thủy Nhi , đây là người nam nhân xem nhẹ mỹ mạo của nàng ..
đương nhiên trên đời này cũng chỉ có một người như thế ..
đó là hắn – Âu Dương Liệt.
Ngoại hình tuấn mĩ nhưng tính cách cực kì tàn khốc , người nam nhân đó chính là Âu Dương Liệt.
Hắn có một đôi mắt rất đẹp ! Không những là một thương nhân xuất sắc mà còn là nhà ngoại giao, chính trị gia, hắn nắm giữ 50% cổ phần của tập đoàn tài chính Âu Dương là tập đoàn đứng thứ mười trên thế giới, hơn nữa còn có huyết thống với thân vương Khoa Uy Đặc.
Mẹ đẻ của hắn là công chúa của nước Khoa Uy Đặc, được gả cho phụ thân hắn, vị công chúa xinh đẹp này không biết vì lý do gì mà lại “hương tiêu ngọc vẫn” ở tuổi ba mươi (ý nói mẹ hắn đã chết).
Chỉ lưu lại đứa con trai độc nhất đó là Âu Dương Liệt, đây đúng là thân vương Khoa Uy Đặc “hàng thật giá thật” nga!!!
Thực ra có rất ít người biết được Âu Dương Liệt còn có một thân phận khác là tướng quân của Ám Dạ Môn.
Khác với bốn người kia, hắn cố ý muốn che dấu thân phận tướng quân ở Ám Dạ Môn của mình, chỉ có Lam Điện Diễm cùng 4 vị tướng quân khác là biết.
Như vậy, Âu Dương Liệt hắn vừa chu toàn việc làm “đại lão” trên thế giới vừa ngấm ngầm cung cấp những tin tức có giá trị cho Ám Dạ Môn.
Vũ hội “Mười bảy hào”, hành động dụ bắt “nhị hào nhân vật” Kim Luân Giáo Ô Tháp – Do Đế Mỗ chính là nhờ Âu Dương Liệt dùng thân phận thân vương để mở tiệc chiêu đãi ấy.
Âu Dương Tuyệt vọng liếc mắt nhìn về phía lầu, nhanh chóng đuổi theo Âu Dương Liệt, chặn đường hắn
-“ Liệt, không cần phải làm vậy, nàng là muội muội cùa chúng ta!!”
Nam nhân ấy mạnh mẽ nhìn về phía Âu Dương Liệt, đôi mắt lạnh lẽo như đao, thanh âm tà ác hệt như ma vậy –“Không phải là do người nữ nhân ấy sao ?”
Thanh âm của Âu Dương Tuyệt hoàn toàn nghiêm túc –“ Âu Dương Liệt! Nàng ấy vô tội!”
Những lời này dường như chọc giận đến Âu Dương Liệt, đôi mắt hắn càng thâm lãnh đạm nhìn về phía Âu Dương Tuyệt, lạnh liệt ngữ khí mang theo tia khả nghi
-“Ngươi đau lòng sao?”
-“Đúng vậy! Nữ tử tốt như vậy , ai nhìn mà chẳng đau lòng!” – Âu Dương Tuyệt luôn xem Âu Dương Phiêu là muội muội để đối đãi
–“Ngươi không có tư cách vì nàng đau lòng, nhớ kỹ, chỉ có ta… mới có tư cách!”
Nói xong, Âu Dương Liệt quả quyết xoay người rời đi.