Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy


Trong lòng tôi nghĩ như vậy, nhưng ở phương diện này tôi không hiểu.

Tôi không dám cho nó một câu trả lời chắc chắn, chỉ có thể nghiêng đầu nhìn Dị Tư Ẩn.Dị Tư Ẩn: “Mấy ngày trước Dung Khuynh đưa cho con hương có vị sô cô la đặc chế, lại không thích rồi?”Tôi sửng sốt, hương phân ra nhiều loại như vậy, tôi nghĩ rằng chỉ là vị đàn hương bình thường.Tư Diễn: “Bất luận là hương vị gì thì cũng đều là đàn hương, con muốn ăn bánh ngọt, kem vị dâu tây thêm sô cô la và đậu.

Nghe nói mì ý cũng không tồi, nếu không thì mì sợi? con nhìn các ngõ hẻm trên đường phố có rất nhiều cửa hàng mì sợi!”Nói tới sau cùng, cái đầu nhỏ mặt mày hớn hở, mắt cười híp thành một đoàn.

Chỉ là nghĩ nghĩ thôi nhưng làm nước miếng của nó chảy ra.Đứa nhỏ này không muốn ngửi hương ăn cơm, cho dù hương có các loại hương vị nhưng sao có thể so sánh với các loại đồ ăn của con người?Tôi : “Ăn một lần không sao chứ? Chẳng lẽ một lần.”Tư Diễn: “Ba ba, để con ăn nhé!”Dị Tư Ẩn không nói chuyện, khi xe lái ra khỏi tiểu khu anh ấy mới mở miệng.Dị Tư Ẩn: “Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa.”Dị Tư Ẩn: “Dạ, thiên hạ chỉ có ba ba là tốt, chỉ cần có ba thì con sẽ không lo sầu! Ma ma!”Nói xong, nó từ ghế sau bò tới ghế lái phụ, một phen nắm lấy tay tôi lắc lắc, cái đầu nhỏ dựa trên vai của tôi nhẹ giọng nói.Tư Diễn: “Ba ba vốn dĩ rất lãnh khốc, giống như một khối băng, cũng rất ít khi liếc nhìn con một cái.

Hiện giờ ma ma quay lại rồi, ba ba giống như biến thành một người khác, có tình điệu hơn nhiều rồi.”Đứa nhỏ này sắc mặt thay đổi thật nhanh, vừa rồi còn nói ba ba tốt, hiện giờ lại nhỏ giọng cáo trạng với tôi.

Tôi không khỏi cúi đầu chạm vào mũi của nó, ở bên trên vỗ nhẹ qua lại.Tôi: “Không thể lén lút nói lời nói xấu, cho dù là nói cũng phải chịu đựng, đợi chúng ta về nhà đóng cửa rồi nói.”Nhưng mà tôi vừa dứt lời thì ánh mắt như dao nhỏ vèo vèo bắn về phía tôi.Dị Tư Ẩn: “Cho là tôi không nghe thấy?”Sau khi nghe được lời này, tôi lập tức ngậm miệng.

Cái đầu nhỏ của Tư Diễn dần dần lui vào trong vòng tay của tôi.

Thằng nhóc này, rõ ràng là nó làm loạn, hiện giờ lại thành rùa đen rụt đầu.Nhưng trong lòng tôi vẫn ấm áp như cũ, rất lâu rồi tôi không có cảm giác như vậy.

Trong lòng chỉ có một ý nghĩ, thời gian dừng lại ở thời khắc này tôi cũng rất hạnh phúc.Xe chạy như bay trên đường cao tốc, gió mát thổi qua cửa sổ xe thổi vào tai tôi, lúc này tôi mới thanh tỉnh.

Không thể để cho sự hạnh phúc xâm vào đại não, lời của Dung Khuynh không được quên.Bốn mươi phút sau chúng tôi tới một nhà hàng cách thức tiêu chuẩn.

Sau khi nhân viên nhìn thấy xe của Dị Tư Ẩn lập tức tươi cười bước tới, thay chúng tôi mở cửa xe.Tôi nói cảm ơn, sau đó hai tay ôm lấy Tư Diễn.

Nó thực sự rất nhẹ, tôi ôm không phí chút sức lực nào.Chính lúc này, một cánh tay to vươn tới đón lấy Tư Diễn từ trong lòng tôi.

Vốn dĩ hai tay của tiểu gia hỏa còn đang vùng vẫy lập tức trở nên có quy củ, an tĩnh ghé trên vai Dị Tư Ẩn.

Đôi mắt to long lanh không ngừng đảo qua lại, miệng cũng chu lên.“Đứa nhỏ này thực dễ thương a, từ nhỏ đã là soái ca rồi!”“Lớn lên còn hơn nữa, nhất định là một nam thần cấp bậc, tai họa a! Đó là cha mẹ của nó đi? Gen thật cường đại!”“Đặc biệt là người đàn ông kia, trời ơi, thực soái a.

Giống như một đại soái ca lãnh khốc từ trong tranh bước ra!”“Tỉnh tỉnh đi, người ta đã là cha của đứa nhỏ rồi, vợ ở bên cạnh, đừng mơ mộng nữa.”Được khen ngợi là chồng cùng con trai của mình, đổi là một người phụ nữ khác tâm tình sẽ rất vui vẻ.

Tôi cũng nhen nhóm chút vui vẻ, khóe miệng không khỏi giương lên, thể xác và tinh thần sung sướng.Tư Diễn: “ma ma, tại sao họ lại nói con là tai họa?”Câu hỏi bất thỉnh lình nhất thời tôi không biết giải thích như thế nào.

Không lẽ tôi nói lớn lên quá đẹp trai sẽ là tai họa cho phụ nữ?”Dị Tư Ẩn: “Lời ca ngợi, khen con đẹp.”Tư Diễn: “Thật sao? Vậy sau này ma ma gọi con là tai họa nhé!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui