Tôi lần nữa dở khóc dở cười, giảng tai họa thành lời khen ngợi, tai họa sao có thể là khen ngợi? Tôi nâng tay sờ đầu nhỏ của nó.Tôi: “Ma ma quen gọi con là Tư Diễn rồi, không phải muốn bánh ngọt vị sô cô la sao, còn có kem vị dâu tây?”Tư Diễn: “Đúng đúng, trong nhà hàng có, mau mau.”Tiểu gia hỏa tay nắm thành quyền, cấp bách không chịu nổi, ở trên vai Dị Tư Ẩn đập đập vài cái, thẳng cho tới khi thấy đôi con ngươi lạnh băng của Dị Tư Ẩn mới trở nên yên tĩnh lại.Tiến vào nhà hàng, chúng tôi chọn một chỗ cạnh cửa sổ.
Người phục vụ cũng thật nhanh cầm ipad tiến tới, tất cả các món ăn đều ở trên ipad.Hai tay Dị Tư Ẩn còn chưa đưa ra, một bàn tay nhỏ đã nhanh hơn anh ấy một bước cướp đi ipad.
Con người nho nhỏ cao hứng bừng bừng quay phải quay trái, vô cùng chăm chú nhìn thực đơn.Tư Diễn: “Tiramisu trông giống như một chiếc bánh sô cô la, cái tên thời thượng là matcha mille-feuille, đá lắc dâu tây, bánh tart trứng mille-feuille, thịt viên nhỏ giòn .”Càng về sau ánh mắt của nó càng sáng, thiếu chút nữa là lấy tay lau nước miếng.Tư Diễn: “Chọn phobia, ta muốn ăn tất cả.”Từ trước tới nay tôi luôn cảm thấy nó trưởng thành sớm, nói rất nhiều từ ngữ mà không phải ở độ tuổi của nó nên biết.Tôi: “Nói cho ma ma biết tại sao trong đầu của con lại có nhiều ngôn từ kì kì quái quái như vậy.”Làm sao biết tôi vừa hỏi xong nó liền liếc tôi một cái.
Lần đầu tiên tôi nhìn được trong mắt của nó sự ‘Khinh bỉ”…Tư Diễn: “Ma ma, người không xem tin tức sao, tất cả tin tức trên các trang báo con đều đọc nha! Không phải là những từ kì kì quái quái, nó là chính nhi bát kinh, từ điển internet.
Khi nào ma ma có thời gian thì xem xem.”Phốc~ người phục vụ đứng bên cạnh không nhịn được cười lên, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt như dao nhỏ của Dị Tư Ẩn lập tức kiềm chế lại.Tôi: “Con đã lựa chọn rất nhiều rồi, để ba ba chọn đi”Tư Diễn lập tức bảo vệ ipad nhưng vẫn bị bàn tay to ở bên kia bàn giật lấy.
Dị Tư Ẩn dùng ngón trỏ khớp xương rõ ràng của mình trượt xuống vài lần , chỉ một chốc lát đã chọn xong.Ba mươi giây, nhanh tới nỗi Tư Diễn phải chớp chớp đôi mắt to.Tư Diễn: “Chọn xong rồi? ba ba hôm nay người đừng keo kiệt chứ, ít nhất cũng phải đủ ăn chứ.”Dị Tư Ẩn: “Cái miệng nhỏ này của con cũng không ăn được bao nhiêu.”Tư Diễn: “A? khẳng định chỉ có hai món khác biệt.”Nhìn hai cha con đấu khẩu qua lại tôi có chút muốn cười.
Lúc Dị Tư Ẩn chọn món, tôi liếc nhìn vài cái, không phải chỉ hai món khác nhau mà là vài món mà.”Mười phút sau, bánh ngọt và sữa được bưng lên trước.
Là tiramisu lúc trước Tư Diễn luôn miệng nhắc tới, sữa lắc là vị sô cô la bên trên có dâu tây, ở giữa có vẽ bốn chữ bằng sô cô la LOVE.Tư Diễn: “LOVE, cốc bày là cho ma ma phải không?”Dị Tư Ẩn: “Cô ấy không ăn sô cô la.”Tư Diễn: “Cho con?”Tôi: “Đúng, cho con.
Ma ma uống sữa lắc vani.”Tư Diễn cười hi hi, tay nhỏ nắm lấy khăn, miệng chu lên bắt đầu uống sữa lắc vị sô cô la.Nó uống rất nghiêm túc, mắt cũng nhắm lại.
Miệng nhỏ không ngừng hút, giống như nhấm nháp mỹ vị của nhân gian.
Chỉ chốc lát thân thể của nó run lên, hai mắt mở to, không có chút biểu tình nào.Tôi nôn nóng, ăn những đồ ăn này có khi nào nó sẽ có phản ứng ngược không?Tôi: “Tư Diễn, con sao vậy?”Tôi vừa nói vừa đưa tay ra lắc lắc nó.
Một lát sau nó lại lần nữa run lên, hai tay nhỏ không ngừng vỗ mặt.Tư Diễn: “Ai ya, thế nhưng lại làm ta đông lại rồi, mát lạnh thấu tim a!”Nói xong nó lại lần nữa cầm cốc lên, cụp mắt tiếp tục uống.
Cho nên tôi bị nó dọa rồi? tôi liếc nhìn Dị Tư Ẩn, anh ấy cũng đang nhìn tôi.“Tiên sinh, hai phần bít tết 6 phần chín và kem ly sẽ được đem lên sau.”.