Mấy người nhóm Tiêu Vũ Hiên nghi ngờ mở bình thuốc, vừa mở, linh khí nồng đậm đã bay ra, bọn họ tỏ vẻ kinh ngạc.
“Tẩy Tuỷ Đan, là Tẩy Tuỷ Đan, hơn nữa còn có mười mấy bình, trời ạ, nha đầu xấu xí, cô lấy đâu ra nhiều Tẩy Tuỷ Đan thế?”
“Lão… lão đại, Tẩy Tuỷ Đan này không rẻ đâu, rốt cuộc cô dùng bao nhiêu tiền để mua vậy?”
Mua?
Tẩy Tuỷ Đan thượng đẳng đều bị nàng ăn hết rồi.
Đây đều chỉ là hàng loại hai, sao nàng có thể đi mua hàng loại hai được.
Nghĩ đến việc đan dược mình cho bọn họ là hàng loại hai, Cố Thanh Hy ho khẽ một tiếng, hơi ngượng ngùng: “Chất lượng của Tẩy Tuỷ Đan thật sự có hơi tệ, lần sau ta sẽ đưa cho các ngươi đan dược thượng đẳng”.
Bịch…
Mấy người nhóm Tiêu Vũ Hiên suýt chút ngã nhào.
Chất lượng hơi tệ?
Chất lượng của cái này tệ chỗ nào?
Đây là Tẩy Tuỷ Đan trung đẳng đấy? Mỗi viên đều giá trị ngàn vàng, bao nhiêu người muốn mà không có được, nàng còn nói nó chất lượng kém, hơn nữa còn tỏ vẻ ghét bỏ.
Liễu Nguyệt nuốt nước miếng, tham lam nhìn Tẩy Tuỷ Đan, lắp bắp nói: “Lão…Lão đại, cô đưa hết Tẩy Tuỷ Đan này cho chúng ta sao?”
“Phải, thừa dịp vừa tiến vào núi Tầm Long, mọi người đều đang tìm kiếm bảo bối, các ngươi mau ăn đi, xem có thể nâng cao công lực không”.
“Nhưng Tẩy Tuỷ Đan rất đắt, chúng ta…”
“Thời gian ở lại núi Tầm Long của chúng ta chỉ có ba ngày, nếu các ngươi còn muốn nói nhảm, thì ta xin phép không tiếp”.
Tiêu Vũ Hiên vội vàng giảng hoà, không chút khách sáo ăn vào một viên, bắt đầu điều động hơi thở: “Nếu nha đầu xấu xí đã tặng cho chúng ta thì chúng ta nhận là được, dù sao cũng là người phe mình mà”.
Liễu Nguyệt Vu Huy thấy thế thì nhìn Cố Thanh Hy bằng ánh mắt cảm ơn, sao đó cũng không khách sáo ăn Tẩy Tuỷ Đan vào, chuẩn bị đột phá võ mạch.
Vừa đến núi Tầm Long, bọn họ đã có thể nhận được Tẩy Tuỷ Đan mà Cố Thanh Hy tặng, đây là phúc phần của bọn họ.
Trong hang núi yên tĩnh ngoài tiếng hít thở của bọn họ thì không còn tiếng động nào khác nữa.
Cố Thanh Hy một tay cầm chuông Phá hồn, nghiên cứu ánh sáng kỳ lạ loé lên bên trên, vừa nhìn về phía ba người đang điều động hơi thở.
Trên đầu hai người Liễu Nguyệt và Vu Huy xuất hiện những lớp sương trắng, nhờ Tẩy Tuỷ Đan, võ mạch của bọn họ đã đột phá đến tầng thứ ba.
Tiêu Vũ Hiên thì từ tầng thứ ba đột phá đến tận tầng thứ sáu, nhảy qua bốn tầng võ mạch.
Cố Thanh Hy liên tục tặc lưỡi.
Liễu Nguyệt Vu Huy mỗi người uống hai viên Tẩy Tuỷ Đan đã lập tức đột phá.
Tiêu Vũ Hiên chỉ mới uống ba viên Tẩy Tuỷ Đan đã liên tục thăng lên bốn tầng.
Nhưng vì sao cô uống không dưới trăm viên, còn đều là Tẩy Tuỷ Đan thượng đẳng, mà chỉ có thể miễn cưỡng mở ra cánh cửa tầng một.
Liễu Nguyệt Vu Huy kích động nói: “Lão đại, cô đối xử tốt với chúng ta quá, võ mạch của chúng ta đều đã tăng lên một bậc rồi, tiếc là thiên phú của chúng ta quá thấp, ăn vào hai viên Tẩy Tuỷ Đan mà chỉ đột phá được một tầng.
Cố Thanh Hy cảm thấy lời của bọn họ là đang đả kích cô.
Nếu thiên phú của bọn họ được xem là thấp?
Vậy khi biết nàng uống hơn một trăm viên mới miễn cưỡng mở được tầng thứ nhất của võ mạch, bọn họ có thể sợ chết khiếp không.
Cố Thanh Hy đổi chủ đề: “Vẫn còn nhiều lắm, sao không ăn thêm đi? Xem thử có thể thăng lên thêm mấy tần không?”
Tiêu Vũ Hiên liếc nhìn nàng: “Cô tưởng Tẩy Tuỷ Đan là thức ăn, muốn ăn bao nhiêu cũng được à, chúng ta có thể ăn hai ba viên đã là giới hạn rồi, còn ăn tiếp chắc chắn sẽ bạo thể mà chết”.
Ặc…
Nàng liên tục uống mấy trăm viên đan dược trong bảy ngày, sao lại không có vấn đề gì thế?
“Nha đầu xấu xí, hay là cô cũng ăn một viên đi, xem thử có thể mở được võ mạch không, ba người chúng ta sẽ dùng chân khí giúp cô”.
Một viên?
Ha…
Còn không đủ để nàng nhét kẽ răng.
Cố Thanh Hy lại ném mấy bình đan dược cho bọn họ: “Xem thử có thể thăng cấp thêm mấy tầng không? Thời gian cấp bách, ta cho các ngươi nhiều nhất một canh giờ”.
“Bồi Nguyên Đan, trời ạ, là đan dược thượng đẳng nhất phẩm, nha đầu xấu xí, cô có biết Bồi Nguyên Đan còn đắt hơn Tẩy Tuỷ Đan rất nhiều không? Đây là đan dược thượng đẳng bổ sung linh lực đấy, nếu là người có võ mạch đỉnh phong ăn vào một viên, rất có thể sẽ lập tức đột phá một bậc”.
“Đúng vậy, các quý tộc cũng đều tranh giành nó, có biết bao nhiêu người vì có được một viên Bồi Nguyên Đan mà tranh giành đến mức sứt đầu mẻ trán, lão đại, cô lại có tận ba bình, trong mỗi bình còn có ba bốn viên, trời ạ… giàu quá đi mất!”
Cố Thanh Hy sờ cằm, không nói với bọn họ là trong nhẫn không gian của nàng vẫn còn mấy bình.
Bồi Nguyên Đan đúng là khó luyện hơn Tẩy Tuỷ Đan một chút, nhưng chỉ cần có nguyên liệu, cũng không phải là chuyện quá phức tạp.
Những Bồi Nguyên Đan này cũng giống như Tẩy Tuỷ Đan, đều là hàng loại hai mà nàng thấy chướng mắt.
Tiêu Vũ Hiên không chút khách sáo lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan, vội vàng điều động hơi thở, tiếp tục đột phá võ mạch.
Liễu Nguyệt Vu Huy thấy thể cũng vội vàng ăn vào một viên, tranh thủ thời gian đột phá võ mạch.
Cố Thanh Hy rảnh rỗi đến nhàm chán đi một vòng bên ngoài hang núi, lại bất ngờ phát hiện cỏ Tai Hùm, Thuỷ Bồn Thảo, lá Thạch Nam, Tô Hợp Hương,…
Mắt Cố Thanh Hy sáng lên.
Không phải nói thế giới này không có những vị thuốc này sao?
Sao ở đây có nhiều thế?
Cố Thanh Hy kích động ngồi xổm xuống kiểm tra lại lần nữa, quả nhiên là vị thuốc nàng muốn tìm.
Nếu có những vị thuốc này, nàng muốn luyện chế đan dược còn cần gì phải lo lắng nữa?
Cố Thanh Hy lập tức hái thuốc, lấy một cái túi sợi đay từ trong nhẫn không gian ra, hái thuốc thẳng một đường.
Lúc ra ngoài, mấy người nhóm Tiêu Vũ Hiên không khỏi khó hiểu: “Nha đầu xấu xí, cô hái những cỏ dại này làm gì?”
“Cỏ… Cỏ dại?”, đây không phải là thuốc sao?
“Đúng đó, cái này cái này, cả cái này đều là cỏ dại mọc rất nhiều ở bên ngoài, ngọn núi nào cũng có”.
“…”