"Cô chờ ta một chút, ta đi bẩm báo nghĩa phụ trước".
"Này này, ngươi nói cho lão già kia biết thì lão già kia còn để cho ngươi dẫn ta đến xem bên ngoài cấm địa hay sao? Tiểu tử nhà ngươi đang muốn lừa ta có đúng không?"
Nạp Lan Lăng Nhược chết lặng.
Người lừa gạt ở đây chẳng phải chỉ có mình nàng thôi hay sao?
Hắn ta biết nàng không thích Dạ Mặc Uyên, nhưng dù sao bây giờ nàng vẫn là Uyên vương phi mà còn hứa gả cho hắn ta, nàng làm vậy chẳng phải là đã khiến cho hắn ta phải đối đầu trực tiếp với Dạ Mặc Uyên hay sao?
"Nghĩa phụ của ta chỉ có một đứa con là ta, chuyện thành thân là chuyện lớn, tất nhiên phải bẩm báo cho nghĩa phụ biết. Ta không chỉ muốn bẩm báo cho nghĩa phụ biết mà còn phải thông báo cho tất cả mọi người trong Đan Hồi cốc, thông báo cho toàn thiên hạ biết".
"Không cần phải phiền phức như vậy".
Hắn ta làm như vậy chẳng phải là muốn tố cáo nàng với Dạ Mặc Uyên hay sao?
Đến lúc đó Dạ Mặc Uyên còn không chém chết nàng hay sao?
"Đúng vậy, cô đã gả cho ta, ta phải cho cô một hôn lễ thật long trọng, sao có thể để cho cô phải chịu ấm ức được?"
Cố Thanh Hy đảo mắt.
Nạp Lan Lăng Nhược này cũng là một con cáo.
Một con cáo già.
"Tùy ngươi muốn làm gì cũng được, ta chỉ có một yêu cầu, bây giờ ngươi phải ngay lập tức dẫn ta tới cấm địa, nếu không hôn sự này liền hủy bỏ".
"Chờ ta một khắc, một khắc sau ta sẽ lập tức dẫn cô đi".
Sau khi dứt lời, Nạp Lan Lăng Nhược đã biến mất.
Ngay sau đó, trong Đan Hồi cốc liền gióng lên hồi chuông báo hỉ, thậm chí vải đỏ và đèn lồng đỏ đều đã được treo lên.
Cố Thanh Hy nghe đám đệ tử tuần tra nói với nhau.
"Nghe nói thiếu cốc chủ muốn thành thân, sao lại đột ngột như vậy, chúng ta còn chưa được nhìn thấy thiếu phu nhân nữa".
"Đúng vậy, nếu không phải có chiếu lệnh do đích thân cốc chủ hạ xuống thì ta cũng không dám tin".
"Chủ yếu chính là hôn lễ được tổ chức ngay ngày mốt, ngày mốt đã là đại hội thưởng đan, nay có thêm hôn lễ của thiếu cốc chủ thì trong cốc lại càng thêm náo nhiệt".
"Vậy ngươi có biết thiếu phu nhân là ai không?"
"Ta không biết, không có tin tức gì cả. Chắc là thiên kim của một trưởng lão nào đó. Không phải trước đó cốc chủ đã từng nói có thiên kim của vài vị trường lão đã từng được chọn hay sao?"
"Nếu như là thiên kim của các trưởng lão thì sớm đã có tin tức lộ ra rồi, chắc chắn không phải là thiên kim của các trưởng lão đâu".
"Ta nghe nói hình như là thiên kim của một vị quan lại trong đế đô Dạ Quốc".
"Không phải, là thiên kim của trưởng lão".
"Là thiên kim của quan lại ở đế đô".
Đám đệ tử tuần tra cãi nhau đến đỏ cả mặt.
Cố Thanh Hy không khỏi tặc lưỡi.
Tên tiểu tử Nạp Lan Lăng Nhược này hành động quá nhanh.
Đây gọi là tiền trảm hậu tấu.
Đại hội thưởng đan diễn ra cùng một lúc với hôn lễ, sao nàng có thể tham gia đại hội thưởng đan được?
Hơn nữa, nếu như tham gia đại hội mà nàng đạt được vị trí thứ nhất thì còn phải thành thân làm gì nữa?
Rảnh rỗi quá hay sao?
Trong lúc nàng đang suy nghĩ thì Nạp Lan Lăng Nhược đã đến với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.
"Được rồi, hôn lễ của chúng ta đã được ấn định vào ngày mốt, song hỷ lâm môn".
"..."
"Vui không?"
A…
Vui? Rõ ràng là hắn ta đang gài nàng.
Cố Thanh Hy đảo mắt, đột nhiên giả vờ than thở nói: "Ngày mốt? Gấp gáp như vậy sao? Không có tam thư lục sính? Không có mũ phượng khăn trùm? Thành thân chính là chuyện chung thân đại sự của nữ nhân, vậy mà ta lại gả cho người một cách đơn giản tùy tiện như vậy, thật sự cảm thấy quá ấm ức".
"Mũ phượng khăn trùm đã chuẩn bị xong, đều là y phục đặc biệt giới hạn của Vân Thiên phường, ngay cả trang sức cũng vậy. Về tam thư lục sính... mẫu thân của A Hy mất sớm, lại cắt đứt quan hệ với phụ thân, cho nên... nhưng cô đừng lo, ta hứa sẽ cho cô một hôn lễ long trọng".
Con mợ nó…
Con cáo này đã điều tra lý lịch của nàng từ lâu.
"Nhưng... trước đây ta đã từng thành thân với người khác, người đó là vương gia chiến thần của Dạ Quốc, hắn có quyền thế ngập trời, chỉ sợ là không dễ chọc, quan trọng là ta còn chưa cắt đứt với hắn".
"Không thành vấn đề, chỉ cần cô muốn gả cho ta thì ta sẽ giải quyết mọi chuyện. Cho dù phải trở mặt với Dạ Mặc Uyên thì Đan Hồi cốc của chúng ta cũng không sợ bất kỳ kẻ nào".
"..."
Hắn ta đã quyết tâm muốn thành thân với nàng.
"Một nữ nhân sao có thể có hai phu quân, dù sao ngươi cũng phải cho ta một ít thời gian để cho ta giải trừ hôn ước với Uyên vương trước, bằng không mọt khi chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh của Cố Thanh Hy ta sẽ bị bôi nhọ mất".
Nạp Lan Lăng Nhược cau mày, nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt rồi lắc đầu nói: "Cô không muốn thành thân với ta phải không?"
"Sao có thể như vậy được... cho dù ngươi muốn nhưng nếu như ta chưa giải trừ hôn ước thì cũng không tốt cho ngươi. Bằng không như vậy đi, ngươi cho ta một ít thời gian, để cho ta xử lý tốt chuyện quá khứ trước đã".
"Ta sẽ xử lý chuyện đó".
"Đó là chuyện của ta, ta sẽ tự mình xử lý".
"Cô cần thời gian bao lâu?"
"Ba ngày, chỉ cần ba ngày là được, ba ngày nữa ta sẽ gả cho ngươi, ngươi hoãn lại hôn lễ ba ngày sau đi".
"Không, ngày mốt là ngày tốt, ba ngày sau khó mà chọn được một ngày tốt như vậy nữa".
Mặc cho Cố Thanh Hy khuyên can mãi, Nạp Lan Lăng Nhược đều không đồng ý, nàng chỉ có thể từ bỏ.
"Tùy ngươi, nhưng để ta nói cho ngươi biết, ta muốn tham gia đại hội luyện đan trước, không ai có thể ngăn cản ta".
"Được".
Nạp Lan Lăng Nhược mặt mày hớn hở.
Nếu nàng có thể giành được vị trí thứ nhất trong đại hội luyện đan thì cốc chủ cùng với mọi người trong Đan Hồi cốc cũng sẽ kính trọng nàng hơn.