Vị trí đầu tiên bên phải là Ngọc tộc, vị trí thứ hai là Dạ Mặc Uyên, và vị trí thứ ba là Ma tộc.
Các thành viên của Thiên Phần tộc ngồi xuống bên trái, nhưng Ma chủ đã ngăn họ lại.
Ma chủ chướng khí nói: "Nạp Lan cốc chủ, ông có vấn đề gì với ma tộc của ta sao?"
Nạp Lan cốc chủ sững sốt một chút rồi nói: "Đan Hồi cốc không có ân oán gì với Ma tộc, không biết Ma tộc có ý gì?"
"Tại sao Dạ Mặc Uyên ngồi ở ghế thứ hai mà bản tọa chỉ có thể ngồi ở ghế thứ ba? Hơn nữa, tại sao ông lại sắp xếp ta ngồi chung một chỗ với hắn ta, Nạp Lan cốc chủ, ông đang cố ý chọc tức bản tọa sao?"
Thanh Phong, Hàng Tuyết vừa nghe đã cảm thấy tức giận.
Đầu óc tên Ma chủ này bị gì vậy, cứ cố ý nhằm vào chủ nhân?
Bọn họ đồng loạt siết chặt quyền rồi nói: "Chủ nhân, Ma chủ quá..."
Dạ Mặc Uyên đưa tay ra hiệu cho họ im lặng.
So với Ma tộc và Thiên Phần tộc, Thiên Phần tộc mới là đối thủ lớn nhất của hắn.
Nếu đối đầu với Ma tộc vào lúc này, sức mạnh của hắn chắc chắn sẽ bị hao tổn nghiêm trọng.
Mà bọn họ với Thiên Phần tộc chắc chắn phải đánh nhau một trận
Nạp Lan cốc chủ không ngờ rằng Ma chủ sẽ bất mãn chỉ vì một vị trí, mấy thế lực ngồi đầu ở hai hàng trái phải đều là những thế lực không dễ dây vào.
Khi sắp xếp chỗ ngồi ông ta thật sự không ngờ rằng Ma chủ lại ghét ngồi cùng Dạ Mặc Uyên.
"Hay là Ma chủ ngồi ở vị trí thứ ba bên trái?"
"Ở trong mắt ngươi bản tọa là loại người dễ ức hiếp, chỉ xứng với vị trí thứ ba thôi sao?"
Nạp Lan cốc chủ lau mồ hôi.
Ba thế lực ngồi đầu bên trái, thứ nhất là Thiên Phần tộc, thứ hai là Băng tộc, cả Thiên Phần tộc và Băng tộc đều ở đây, sao ông ta có thể bắt bọn họ di chuyển vị trí, chỉ có người của Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu là có thể hoán đổi vị trí với Ma chủ.
Hết lần này tới lần khác...
Bạch Cẩm cười nói: "Chỉ là một vị trí mà thôi, Băng tộc nguyện ý ngồi thứ ba".
Nạp Lan cốc chủ liếc nhìn Bạch Cẩm đầy cảm kích.
Không ngờ Ma chủ vẫn rất chướng khí.
"Ma tộc của bọn ta còn tệ hơn Thiên Phần tộc sao? Bọn ta chỉ đáng xếp thứ hai thôi sao?"
Ách…
Vốn dĩ chỉ là một vị trí, ngồi ở vị trí thứ nhất chắc chắn có mặt mũi, có ai mà không biết mấy vị ngồi ở đầu tiên đều có thực lực ngang ngửa nhau, không phân cao thấp.
Nhưng bây giờ Ma chủ nói ra những lời này đã khiến cho tình hình hoàn toàn thay đổi.
Băng tộc sẵn sàng nhượng bộ, nhưng Thiên Phần tộc thì không.
Tư Không phó tộc trưởng cười lạnh nói: "Thiên Phần tộc bọn ta đường xá xa xôi đến đây cũng rất mệt mỏi, xin Ma chủ tự nhiên đi".
Nạp Lan cốc chủ sợ bọn họ đánh nhau, chỉ có thể cắn rắng nói: "Ma chủ, nếu không thì ngươi ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải đi".
Ma chủ lộ ra vẻ mặt khinh thường: "Cốc chủ, ông không hiểu bản tọa đang nói cái gì sao, bản tọa khinh thường chuyện phải ngồi chung hàng với Dạ Mặc Uyên".
Dạ Mặc Uyên lười biếng xoay cây sáo bạch ngọc trong tay, nhàn nhạt nói: "Bản vương mệt mỏi, cũng không muốn đi đâu".
Bầu không khí ngay lập tức trở nên khó xử.
Ma chủ không muốn ngồi bên cạnh Dạ Mặc Uyên, lại phải ngồi ở chủ vị.
Dạ Mặc Uyên cũng không muốn di chuyển.
Thiên Phần tộc chắc chắn không muốn thay đổi vị trí đầu tiên.
Chuyện này…
Chẳng phải là bọn họ đang làm khó Đan Hồi cốc sao?
Nạp Lan Lăng Nhược không chịu nổi nữa, sốt ruột nói: "Vị trí đầu tiên bên phải, bây giờ ngươi có ngồi hay không?"
“Sao, Đan Hồi cốc các ngươi đang xem thường bản tọa phải không?”, đôi mắt yêu dã của Ma chủ híp lại, không khí trong diễn võ trường cũng lạnh xuống mấy phần.
Đám đông không khỏi cảm thấy căng thẳng.
Chẳng lẽ Ma chủ muốn trở mặt với Đan Hồi cốc?
Nạp Lan cốc chủ nghiến răng nói: "Ma chủ, ngươi ngồi ở trên đài cao đi, cùng chúng ta sóng vai mà ngồi, như thế nào?"
Vị trí chủ tọa trên đài cao chính là chỗ ngồi của gia chủ, hôm nay lại để cho một người khách ngồi ở đó, đây chính là vinh dự rất lớn.
Ma chủ gật đầu hài lòng.
Ngồi trên đài cao, trấn áp Dạ Mặc Uyên, cái này cũng không tệ.
Tư Không phó tộc trưởng bất mãn nói: "Nạp Lan cốc chủ, ông để cho Ma chủ ngồi chủ vị trí chủ tọa, há chẳng phải là đang nói với mọi người rằng đại hội thưởng đan lần này lấy Ma tộc làm đầu sao?"
Nạp Lan cốc chủ sững sờ.
Lấy Ma tộc làm đầu?
Làm gì có chuyện đó!
Ông ta chỉ muốn nhanh chóng sắp xếp chỗ ngồi của Ma chủ để khỏi phiền phức nữa mà thôi.
Thời gian diễn ra đại hội thưởng đan đã đến.
Mọi người bên dưới cũng đang lục tục nói.
"Đúng vậy, để cho Ma tộc ngồi trên, chẳng lẽ ông muốn bọn ta thần phục Ma tộc sao?"
"Mặc dù Ma tộc thế lớn, nhưng... cũng không thể..." .
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
"Nạp Lan cốc chủ, hay là ông sắp xếp lại lần nữa đi".
Nạp Lan cốc chủ cảm thấy đau đầu, chỉ hận không thể hủy bỏ đại hội thưởng đan lần này.
Ông ta chỉ muốn tổ chức đại hội, sao lại cứ khó khăn với ông ta như vậy chứ?
Bảo ông ta sắp xếp?
Ông ta biết phải sắp xếp thế nào đây?
Ông ta không thể bắt Dạ Mặc Uyên di chuyển.
Nếu như Thiên Phần tộc lần này chỉ phái đến Ôn Thiếu Nghi thì có lẽ sẽ dễ nói chuyện hơn.
Nhưng Tư Không phó tộc trưởng cũng tới.
Ai mà không biết Tư Không phó tộc trưởng xưa nay coi trọng danh lợi, một lòng tranh đoạt vị trí đệ nhất, ông ta tuyệt đối không thể từ bỏ vị trí thứ nhất.