Tịch Thấm và Bạch Cẩm khẽ mỉm cười, vui vẻ khi thấy người khác dùng ánh mắt sùng bái nhìn Cố Thanh Hy.
Thất trưởng lão vừa uống rượu vừa vuốt râu cười khúc khích.
Nha đầu này không hổ là tộc trưởng của bọn họ, dù đã mất toàn bộ võ công nhưng vẫn có thể đạt đến cấp ba trong thời gian ngắn nhất, đồng thời còn luyện ra được đan dược tứ phẩm.
Dạ Mặc Uyên càng ở lâu với Cố Thanh Hy thì càng bị nàng thu hút.
Nữ nhân này giống như một kho báu, đào thế nào cũng không hết được.
Nàng luôn có thể khiến hắn ngạc nhiên mà vui vẻ hết lần này đến lần khác.
Bất kỳ chuyện gì vào tay nàng cũng trở nên nhỏ bé không đáng để tâm.
Ma chủ vung cánh tay thon dài như ngọc, nở nụ cười trong sáng thuần khiết, đối mặt với khen ngợi của mọi người, ma chủ kiêu ngạo nói.
“Đúng vậy, tiểu tỷ tỷ nhà ta cái gì cũng biết, tỷ ấy trâu bò bá đạo như vậy đấy”.
Huyết Sát vừa khiếp sợ vừa che trán.
Chủ tử đi theo Cố cô nương lâu ngày, bây giờ nói chuyện cũng giống Cố cô nương rồi.
Thanh Phong Giáng Tuyết cũng không dám coi thường Cố Thanh Hy nữa.
Thử hỏi, ngay cả đan dược tứ phẩm mà cũng có thể luyện ra thì còn có gì nàng không làm được?
Thảo nào vương phi luôn kiêu ngạo như vậy, hóa ra… nàng có tư cách để kiêu ngạo.
Cốc chủ Nạp Lan bỗng đứng bật dậy, trên mặt đều là sự không dám tin.
Đan Hồi cốc bọn họ chủ yếu là luyện đan, ông ta rõ ràng hơn bất kỳ người nào, một lò muốn luyện ra hai loại đan là chuyện không thể nào, bởi vì điều kiện nhiệt độ của mỗi loại đan không giống nhau, nàng không thể dùng một nhiệt độ luyện ra hai loại đan dược khác nhau.
Trái tim của các thái thượng trưởng lão Đan Hồi cốc bế quan đã lâu cứ đập thình thịch, đến bây giờ vẫn không thể tin nổi trên đời còn có thiên tài như vậy.
Nếu nàng có thể ở lại Đan Hồi cốc, Đan Hồi cốc bọn họ lo gì việc đứng trên đỉnh thiên hạ.
“Cố cô nương, ta van ngươi, ngươi bán đan Toàn Năng cho chúng ta đi, Địa Ngục môn chúng ta sẽ vô cùng cảm kích”.
Cố Thanh Hy phủi tay, rời xa lò luyện đan, tìm một vị trí ngồi xuống, vắt chéo hai chân nghỉ ngơi.
“Ta vừa nói rồi, chuyện bán đấu giá để tối nói, các ngươi lui ra sau chút đi, nóng chết ta rồi”.
Cố Thanh Hy ngước mắt, nở nụ cười hào hoa phong nhã, yểu điệu yêu kiều: “Cốc chủ Nạp Lan, dù sao cũng nên thông báo ngôi quán quân của đại hội luyện đan lần này rồi chứ”.
Nàng muốn lấy quán quân.
Lời này của nàng… đều đã luyện ra đan dược tốt như vậy rồi, nàng không được quán quân thì ai được?