Cuồng Phi Sủng Vương - Đệ Nhất Vương Phi

Đến cả ma chủ cũng không rõ tung tích.

Những người đến từ đại gia tộc này coi thường đan dược đến vậy sao?

Ý nghĩ này còn chưa thông suốt thì Tịch Thấm của Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu cũng mỉm cười mị hoặc: “Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu của bọn ta coi trọng tu luyện của bản thân, trước nay rất ít khi phụ thuộc vào đan dược, bọn ta cũng không hứng thú với buổi đấu giá, xin cáo từ”.

Thất trưởng lão lảo đà lảo đảo đứng dậy, cầm theo vò rượu rỗng, say ngật ngưỡng, lầm bầm rằng: “Hết rượu rồi, ta đi chỗ khác tìm rượu uống đây”.

Ơ…

Đan Hồi cốc của họ khó khăn lắm mới luyện ra được đan dược tốt như vậy.

Họ thực sự không có chút hứng thú nào sao?

Vốn dĩ cốc chủ Nạp Lan cũng cực kỳ tự hào, đến nay lại thấy chẳng còn thiết tha gì nữa.

Đôi mắt của Nạp Lan Lăng Nhược đảo tới đảo lui.

Hắn ta ôm quyền nói: “Nghĩa phụ, những đại gia tộc này rời đi sớm hơn dự kiến, con sẽ đi sắp xếp cho họ, tránh để họ cảm thấy Đan Hồi cốc chúng ta không coi trọng họ”.

Không đợi cốc chủ Nạp Lan đồng ý, Nạp Lan Lăng Nhược đã rời đi rồi.

Trong lòng hắn ta cũng từng hoài nghi, tiếc rằng nơi này quá nhiều người bao quanh hắn ta nói này nói nọ, không cho phép hắn ta có đủ thời gian suy xét xem tại sao họ lại rời đi.

Trước cấm địa.

Thái thượng trưởng lão chỉ tay vào núi Kiếm Hình ở phía trước, vuốt chòm râu bạc phơ mà cười rằng: “Đây chính là cấm địa của Đan Hồi cốc bọn ta, đã có lịch sử vài ngàn năm rồi”.

“Đa tạ trưởng lão, mong trưởng lão mở cửa để vãn bối tiến vào”.

“A Hy cô nương, cô có biết bên trong cấm địa có gì không?”

“Không biết”.

“Bên trong cấm địa có tuyệt sát trận thượng cổ, trận pháp bá đạo và khó khăn, Đan Hồi cốc trải qua vài ngàn năm, không một ai có thể phá được. Nếu cô tiến vào trong, chỉ cần lơ đễnh trong thoáng chốc, rất có khả năng sẽ bỏ mạng ở trong đó”.

Tuyệt sát trận thượng cổ ư? Nàng từng gặp một lần trong vương phủ của Dạ Mặc Uyên, đúng là rất lợi hại.

Nhưng không vào hang hổ thì làm sao bắt được hổ con.

“Trưởng lão yên tâm, tai họa lưu lại ngàn năm, ta còn muốn làm hại Đan Hồi cốc thêm nữa, chưa biết chết sớm như vậy đâu”.

Thái thượng trưởng lão tâm trạng vui vẻ nên bật cười ha hả: “Muốn đi thì cứ đi đi, nhưng đừng xông xáo lung tung, nhất là trận pháp ở giữa. Tiền nhân của bọn ta trước kia từng mở một con đường ở bên trong, trong cấm địa có chỉ dẫn, cô cứ đi theo con đường đó, có thể học được rất nhiều đại pháp luyện đan liên quan tới thuật luyện đan. Nếu may mắn, cô còn có thể học được khá nhiều võ công cao siêu đấy”.

“Đùng uỳnh uỳnh..”.

Cửa lớn của cấm địa mở ra.

Được thái thượng trưởng lão chỉ dẫn, một mình Cố Thanh Hy tiến vào cấm địa.

Cấm địa rất sâu, Cố Thanh Hy đi mất nửa tiếng đồng hồ mới tới một đài đá rộng mênh mông.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui