Đây cũng là vết thương không thể nào xóa nhòa được trong lòng bà ấy.
<
Không biết có phải phó tộc trưởng Tư Không nhớ đến mọi thứ trong quá khứ hay vì lời nói của bà ấy mà cảm xúc của ông ta càng lúc càng lên cao.
Advertisement
Ông ta gào rú: “Không phải, thói đời ấm lạnh thất thường, người trong thiên hạ cho rằng việc gì không liên quan đến mình thì đừng để tâm, không ai giơ tay giúp đỡ một người xa lạ, càng không thể dốc hết sức lực, không tiếc tổn thương bản thân để giúp đỡ người khác. Ngày tháng chúng ta ở thôn Tiểu Khê vui vẻ biết bao, chẳng lẽ nàng quên hết rồi sao?”
Phó tộc trưởng Tư Không ôm chặt lấy đôi vai của hoàng hậu Sở Quốc, mặt mũi vặn vẹo đáng sợ.
Hoàng hậu Sở Quốc đẩy mạnh ông ta ra, cố gắng trấn tĩnh.
“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?”
“Ta muốn nàng quay về bên cạnh ta, chỉ cần nàng chịu quay về bên cạnh ta, ta muốn thứ gì, ta sẽ mang nó tới trước mặt nàng, cho dù nàng muốn tiếp tục làm hoàng hậu Sở Quốc, ta cũng sẽ giết tên hoàng đế kia, tự mình thay thế tên đó”.
“Đồ điên, ngươi đúng là đồ điên!”
Hoàng hậu Sở Quốc định lao ra khỏi phòng, thế nhưng phó tộc trưởng Tư Không đã ngăn lại, trong phòng lại vang lên tiếng tranh cãi kịch liệt.
Mà nội dung tranh cãi vẫn là những chuyện tình tình ái ái.
Cố Thanh Hy và Dạ Mặc Uyên cũng biết được đại khái ngọn nguồn của sự việc rồi.
Nhiều năm trước, phó tộc trưởng Tư Không yêu thầm hoàng hậu Sở Quốc, vì bà ấy mà giết luôn vợ và con gái ruột của mình, không hề tiếc thương.
Thủ đoạn tàn độc thật đấy.
Họ không biết phó tộc trưởng Tư Không dùng thủ đoạn gì để bắt được hoàng hậu Sở Quốc tới đây, nhưng ắt hẳn lúc này Sở Quốc đã nổ tung rồi.
Hoàng hậu Sở Quốc muốn rời khỏi Thiên Phần tộc cũng không thể làm được.
Cố Thanh Hy đảo mắt, cất bước rời đi.
Dạ Mặc Uyên rảo bước đi theo, “Nàng muốn làm gì?”
“Chẳng phải phó tộc trưởng Tư Không muốn hoàng hậu Sở Quốc sao, để ta thành toàn cho ông ta là được”.
Không đợi Dạ Mặc Uyên kịp phản ứng, Cố Thanh Hy cố tình để lộ hành tung, thu hút người khác hướng về phòng của phó tộc trưởng Tư Không.
Nàng còn dùng ám khí, “chiu” một tiếng, cửa phòng của phó tộc trưởng Tư Không lập tức mở ra.
Nếu là lúc bình thường, phó tộc trưởng Tư Không ắt hẳn sẽ đề phòng.
Cứ đụng tới vấn đề của hoàng hậu Sở Quốc, tất cả sự chú ý của ông bị hút về phía hoàng hậu Sở Quốc cả rồi, đợi khi phát hiện ra điều gì đó không ổn thì cửa phòng đã mở toang.
Ngẩng đầu nhìn ra, bên ngoài là vài trưởng lão đức cao vọng trọng của Thiên Phần tộc.
Các trưởng lão đồng loạt nhìn phó tộc trưởng Tư Không đang ôm hoàng hậu Sở Quốc với vẻ chấn động, qua hồi lâu vẫn không nói lên lời.