Nạp Lan Lăng Nhược khẩn trương kêu gọi: “Nha đầu, nha đầu…”
<
Người Thiên Phần tộc đều cười.
Advertisement
Vương Phong, Vương Vũ tỏ ra đắc ý, kiêu ngạo đợi bụi mù tan bớt làm lộ ra thi thể Cố Thanh Hy.
Thế nhưng, sau khi bụi mù tan đi, trên diễn võ trường chẳng có gì cả.
Hai tên này kinh ngạc, không kịp suy nghĩ gì là sau lưng đã cảm nhận được luồng gió lạnh toát.
Luồng sát khí ập đến với tốc độ cực kỳ nhanh.
“Shhhh…”
Vương Phong, Vương Vũ không kịp phòng bị, sau lưng đã bị trúng một kiếm.
Lại là chiêu này, đánh lén sao?
Vương Phong, Vương Vũ tức giận.
Hai người đều là cấp bốn nhưng lại bị một nha đầu cấp hai chém một kiếm, còn là trước ánh mắt nhiều người như thế, mặt mũi họ để đâu bây giờ.
Trong cơn giận dữ, tốc độ cả hai nhanh hơn, ra tay cũng độc ác hơn.
Trước sự tàn nhẫn của hai người này, mọi người cho rằng Cố Thanh Hy sẽ thoái lui nhưng ngoài dự đoán của tất cả, Cố Thanh Hy dùng cách đánh nhanh, ra chiêu hung tàn, dũng cảm đối đầu, không hề sợ hãi.
Nàng dùng đấu pháp liều mạng, cùng chết với đối thủ mà lao về trước.
Dù võ công của Vương Phong, Vương Vũ cao hơn Cố Thanh Hy nhiều nhưng khinh công của nàng lại là vô địch, chiêu thức xảo quyệt, toàn bộ đều là những thứ họ chưa từng nghe, chưa từng thấy, cộng thêm cách đánh liều mạng của nàng, dù có thắng thì cả hai cũng sẽ bị thương nặng.
Một lúc sau, cả diễn võ trường lại rơi vào thế giằng co.
Trần trưởng lão cảm thán: “Cô nương này không đơn giản!”, nhưng tiếc là không phải là người Thiên Phần tộc, bằng không sau này chắc chắn sẽ vang danh thiên hạ.
Phó tộc trưởng Tư Không cười mỉa.
Nếu nàng đơn giản thì cớ gì ông ta phải sắp xếp nhiều cao thủ như thế, còn muốn tiêu diệt nàng thông qua trận đấu.
“Ầm…”
Mấy chưởng chạm vào nhau, Cố Thanh Hy bị chấn lùi về sau mười mấy bước, nôn ra máu, sắc mặt trắng bệch.
Trần trưởng lão lắc đầu: “Suy cho cùng vẫn còn quá trẻ, cấp hai mà cũng dám so về nội lực với cấp bốn, đây là muốn nhanh chóng đi gặp Diêm Vương à”.
Không chỉ Trần trưởng lão nghĩ thế, mọi người đều cho rằng Cố Thanh Hy không tự lượng sức mình.
Lần này nàng chắc chắn sẽ bị chấn vỡ kinh mạch mà chết.
Thế nhưng, mọi chuyện sau đó lại đảo lộn nhận thức của họ.
Cố Thanh Hy cố sức đứng lên, còn thoải mái lau vết bẩn ở khóe môi, miệng nở nụ cười gian tà.