Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Hình như các ngươi cũng không nói ba trận nhất định phải thắng cả ba?”
<
“Nhưng bọn ta cũng không nói ba trận thắng hai”.
Advertisement
“Nếu Thiên Phần tộc các ngươi đã không biết xấu hổ như vậy, bản vương không ngại chơi đến cùng”.
Nói xong, sát khí mãnh liệt ùn ùn kéo đến, trong nháy mắt này, Dạ Mặc Uyên tựa như biến thành một vị Sát Thần đánh đâu thắng đó.
Bàn tay lạnh buốt của Cố Thanh Hy nắm lấy cánh tay của hắn.
Mặc dù nàng bị thương nặng, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng còn vương vết máu chưa khô hẳn, nhưng giữa hai đầu lông mày vẫn lộ vẻ cương quyết bướng bỉnh, không coi bất kỳ kẻ nào ra gì, ngông cuồng khiến người ta cho rằng mình đã gặp ảo giác.
Tiếng nói của Cố Thanh Hy không lớn, nhưng mọi người đều nghe thấy rõ ràng từng câu từng chữ.
“Nếu các ngươi đã muốn đánh một trận nữa, vậy bà đây tiếp đến cùng”.
Nạp Lan Lăng Nhược mắng: “Cô điên rồi sao? Cũng không nhìn xem bây giờ cô bị thương nặng thế nào, trận tỷ thí này vốn là cô thắng, cần gì phải đánh một trận nữa”.
“Cho dù tỷ thắng thêm một trận, Thiên Phần tộc vẫn sẽ viện cớ nhằm vào tỷ”.
Ma chủ gãi đúng chỗ ngứa, trực tiếp nói toạc ra điểm này, hắn ta đứng ở bên cạnh Cố Thanh Hy, khí khái ngất trời nói: “Ai dám tổn thương tỷ ấy, vậy giẫm qua xác bản tọa trước đã”.
Phó tộc trưởng Tư Không âm trầm nói: “Nói như vậy, Ma tộc muốn đứng về phía Dạ Mặc Uyên đối địch với Thiên Phần tộc bọn ta?”
“Sai rồi, là đứng về phía tiểu tỷ tỷ”, ma chủ uốn nắn.
Trong giọng điệu của thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ mang theo vài phần uy hiếp: “Ma chủ vẫn nên suy nghĩ kỹ càng đi, cho dù ngươi là chủ của Ma tộc, nhưng nơi này là Thiên Phần tộc, lỡ như có mệnh hệ gì, vậy thì không tốt rồi”.
Người hơi có đầu óc chút đều có thể nghe ra được.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ đang uy hiếp ma chủ.
Ông ta nói bóng nói gió, ý rằng nơi này là Thiên Phần tộc, ma chủ cũng chỉ là một người một ngựa xâm nhập vào Thiên Phần tộc, cưỡng ép đối đầu với bọn họ, sẽ chỉ là hắn ta thua thiệt.
Lỡ như hắn ta chết ở chỗ này, cũng không có ai nhặt xác cho hắn ta.
Người khác nghe ra được, sao ma chủ có thể không nghe ra được chứ, hắn ta nở nụ cười ma mị: “Đúng như ngươi nói, bản tọa là chủ của Ma tộc, mà ngươi chỉ là một thái thượng trưởng lão nho nhỏ của Thiên Phần tộc thôi, ngươi còn chưa có tư cách dạy bảo bản tọa làm thế nào đâu”.
Lời vừa rồi của ma chủ cũng đồng nghĩa với việc kiên quyết đứng về phía Cố Thanh Hy, hoàn toàn trở mặt với Thiên Phần tộc.
Sắc mặt thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ u ám, đôi mắt trên khuôn mặt nhăn nheo lóe ra sát khí.
Vèo…