Cố Thanh Hy trợn mắt nhìn ma chủ, tức giận nói: “Ngươi rảnh rỗi quá nên tự tìm ngược vào thân à”.
<
Ma chủ cười tinh nghịch, hoàn toàn không có vẻ tôn quý của kẻ bề trên, trái lại giống như tiểu thiếu niên thuần khiết ngây thơ: “Ở bên tiểu tỷ tỷ, cho dù bị ngược đãi cũng là một loại hưởng thụ”.
Cố Thanh Hy: “…”
Advertisement
Phó tộc trưởng Tư Không vung tay lên, chỉ nghe thấy tiếng bước chân lộc cộc, đệ tử cao cấp, cung tiễn thủ, ám khí sư… tiến lên, bao vây bọn họ chật kín ba tầng trong ba tầng ngoài.
Chỉ chờ một câu nói của ông ta là có thể bắn bọn họ thành tổ ong vò vẽ.
Phó tộc trưởng Tư Không quét nhìn đám người Bạch Cẩm, trong giọng điệu mang theo cảnh cáo.
“Các vị, đây là ân oán tranh chấp giữa bọn ta và bọn họ, chắc hẳn các vị sẽ không nhúng tay tham dự đâu nhỉ?”
Nạp Lan Lăng Nhược cười giễu, cũng đứng về phía Cố Thanh Hy, cất giọng nói: “Cố Thanh Hy là nữ nhân ta nhìn trúng, cũng là vị hôn thê của ta, chuyện của nàng chính là chuyện của ta”.
Vèo vèo!
Trong nháy mắt có hai luồng sát ý bắn về phía Nạp Lan Lăng Nhược.
Nạp Lan Lăng Nhược không nhịn được rùng mình một cái.
Lạnh quá…
Dạ Mặc Uyên và ma chủ điên à?
Bọn họ có thể theo đuổi Cố Thanh Hy, chẳng lẽ hắn ta lại không thể?
Ánh mắt gì đây? Muốn đe dọa hắn ta, để hắn ta biết khó mà lui?
Không có cửa đâu!
Sống hơn nửa đời người, hắn ta cũng chỉ coi trọng một nữ nhân là Cố Thanh Hy, đời này hắn ta khó có thể buông tay.
Cốc chủ Nạp Lan khoan thai đến chậm, vừa đến đã nghe thấy lời của con trai, ông ta suýt bị dọa ngất đi.
Phó tộc trưởng Tư Không, các vị trưởng lão và thái thượng trưởng lão, Nhược Nhi tuổi trẻ, nhất thời lỡ lời, Đan Hồi cốc bọn ta kiên quyết không có suy nghĩ bất kính với Thiên Phần tộc”, cốc chủ Nạp Lan trừng mắt nhìn Nạp Lan Lăng Nhược.
Đứa con bất hiếu này muốn hủy diệt Đan Hồi cốc sao?
Thiên Phần tộc là thế lực gì?
Đây chính là đại tộc thượng cổ có gốc gác ngàn năm, trong tộc cao thủ như mây, còn có một đám thái thượng trưởng lão tọa trấn, sao Đan Hồi cốc bọn họ chọc nổi.
Nạp Lan Lăng nhược nói: “Đứng về phía Cố Thanh Hy chỉ là hành động của một mình ta, không liên quan đến Đan Hồi cốc”.
“Con im miệng, còn không mau trở về”.
“Cha, từ nhỏ người đã nói với con rằng, nếu trong lòng để ý ai, nhất định phải liều mạng bảo vệ nàng, đừng khiến nàng phải nhận chút xíu tổn thương nào. Hôm nay, cho dù con trai mất cái mạng này cũng phải bảo vệ nàng an toàn rời khỏi Thiên Phần tộc”.
Cốc chủ Nạp Lan hận không thể bịt miệng hắn ta lại.
Đúng là ngu dốt!