"Nếu như ta là ông thì ta sẽ phái người đi xem xét cẩn thận xem trong tộc có chuyện gì dị thường xảy ra... hay là có người nào vừa mới chết hay không?"
<
Cố Thanh Hy mỉm cười nói một cách vô cùng tự tin, lại có chút vui vẻ hoạt bát.
Trong tình huống bị đám đông cao thủ vây chặt, vậy mà năm người bọn họ một chút sợ hãi cũng không lộ ra ngoài.
Advertisement
"Ha ha... nha đầu ngu ngốc, ngươi tưởng rằng lão phu sẽ bị lừa hay sao? Để ta..."
"Phó tộc trưởng, chuyện lớn không hay rồi. Đông các bị công kích, chết rất nhiều đệ tử, mấy vị trưởng lão đang trị thương cho thiếu tộc chủ cũng bị thương nặng".
"Chuyện gì..."
Mấy người phó tộc trưởng Tư Không đều chấn động?
Đây là Thiên Phần tộc, cao thủ nhiều như mây, khắp nơi đều có trận pháp bảo vệ, là kẻ nào có khả năng xông vào Đông các khiến cho các trưởng lão trọng thương?
Đông các chính là nơi trọng yếu của Thiên Phần tộc.
"Điều tra rõ xem kẻ nào đã làm chuyện đó? Có bao nhiêu người?"
"Bẩm phó tộc trưởng, đối phương có võ công rất cao, một đám người đều bịt mặt, tạm thời còn chưa biết là thế lực phương nào, đại khái có khoảng bảy tám người".
Phó tộc trưởng Tư Không vô cùng tức giận nói: "Bảy tám người? Bảy tám người đã có thể xông vào Đông các sao? Các ngươi đang làm gì vậy?"
"Chuyện này... có lẽ là hơn bảy tám người", hạ nhân kia toát mồ lạnh nói.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ gắt gao nhìn mấy người Cố Thanh Hy, lạnh lùng nói: "Người bình thường làm sao có thể dễ dàng đột nhập vào Thiên Phần tộc, lại còn lẻn vào Đông các và khiến cho các vị trưởng lão trọng thương?"
Ngụ ý của Tuyết Dạ chính là việc này đã được lên kế hoạch từ trước bởi mấy người Cố Thanh Hy. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
2. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
3. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
4. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
=====================================
Họ đã lên kế hoạch từ lâu vì vậy họ mới không sợ hãi.
Phó tộc trưởng Tư Không nói: "Trần trưởng lão, ông mau mang phần lớn đệ tử đi xem thử, bắt tất cả bọn chúng lại".
"Vâng".
Mấy người phó tộc trưởng Tư Không nghiến răng nghiến lợi trừng trừng nhìn Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy tỏ ra vô tội nói: "Lúc nãy ta đã bảo ông đi kiểm tra xem Thiên Phần tộc có chuyện gì dị thường không, ông đã không chịu đi thì cũng không thể trách ta được".
"Ngươi thật sự cho rằng chỉ dựa và một đám ô hợp mà có thể khiến cho Thiên Phần tộc nhiễu loạn hay sao? Bất luận các ngươi hôm nay đến bao nhiêu người thì đều đừng hòng thoát khỏi đây".
Cố Thanh Hy thở dài, nhìn họ với vẻ thương hại.
"Thiên Phần tộc tốt xấu gì cũng là cổ tộc ngàn năm, sao mấy trưởng lão đều không có đầu óc như vậy?"
“Ngươi nói ai không có đầu óc?”, đám người Thiên Phần tộc lớn tiếng mắng.
"Nếu như ta muốn đến Thiên Phần tộc làm loạn thì chẳng lẽ lại chỉ mang theo bảy tám người thôi hay sao?"
"Ha, Thiên Phần tộc của ta nào chợ rau, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi".