Chương có nội dung bằng hình ảnh
Các đệ tử chiến đấu gần những trận chiến lớn đều bị dư lực chấn thành máu tươi.
Người của Thiên Phần tộc rất mạnh.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ chiến đấu ngang tài ngang sức với Ma chủ.
Đại chiến mấy trăm hiệp, không ai làm gì được ai.
Dạ Mặc Uyên bị thương nặng, không phải là đối thủ của phó tộc trưởng Tư Không, nhưng phó tộc trưởng Tư Không dù cho có vắt óc cũng không tìm ra cách hạ gục hắn.
Tịch Thấm cùng Bạch Cẩm nhỉnh hơn một chút so với tứ đại trưởng lão Vân Cung, không rời hai bên Cố Thanh Hy, luôn luôn bảo vệ nàng.
Chiêu thức của Cố Thanh Hy rất quỷ dị, toàn thân luồn lách nhanh nhẹn như một con cá chạch.
Mỗi lần hai trưởng lão kia sắp bắt được nàng thì nàng lại có thể chuồn mất khiến cho bọn họ tức giận đến nỗi chỉ hận không thể chém chết Cố Thanh Hy ngay lập tức.
Thiên Phần tộc có rất nhiều cao thủ, lại có thêm rất nhiều trận pháp nguy hiểm.
Dạ Mặc Uyên biết rằng trong trận chiến này về lâu dài thì họ sẽ kiệt sức mà chết.
Mà Thiên Phần tộc vẫn còn không ít thái thượng trưởng lão có võ công vô cùng cao cường.
Dạ Mặc Uyên quát lên: "Bảo vệ Cố Thanh Hy đi trước".
"Phải đi cùng nhau".
Cố Thanh Hy, Tịch Thấm và Bạch Cẩm đã mở ra một đường máu bằng một chưởng lôi phong.
Rất nhanh sau đó lại có thêm một đám người của Thiên Phần tộc xông tới vây chặt.
Trong lúc chém giết, Cố Thanh Hy vô tình nhìn thấy Dạ Mặc Uyên bị phó tộc trưởng Tư Không đánh bị thương, nửa người bị cháy đen, không ngừng tỏa ra hắc khí dày đặc.
Sắc mặt Dạ Mặc Uyên tái nhợt, tuy khí tức không đủ nhưng hắn vẫn tiếp tục đối phó với phó tộc trưởng Tư Không, không để cho phó tộc trưởng Tư Không tới gần bọn họ, điều này khiến cho phó tộc trưởng Tư Không bộc phát sát khí muốn giết Dạ Mặc Uyên đầu tiên sau đó mới loại bỏ những kẻ còn lại.
Cố Thanh Hy nói: "Bạch Cẩm, ngươi đi giúp Dạ Mặc Uyên".
"Vâng…"
Có Bạch Cẩm gia nhập vòng chiến, áp lực của Dạ Mặc Uyên đã giảm bớt một chút.