Vào thời khắc nàng không đợi nổi nữa, muốn đi ra tìm hiểu rõ ràng thì bỗng có một tia sáng màu vàng mờ đến mức khó có thể nhìn thấy từ bên trái đằng trước chiếu đến.
Khi tia sáng lóe lên, la bàn và chìa khóa hình ngôi sao trên người nàng có cảm ứng.
Cố Thanh Hy sờ nhẫn không gian trên tay, hơi lo lắng nhìn về hướng ma chủ rời đi.
Advertisement
Một lúc lâu sau nàng mới nghiến răng, đi về phía ánh sáng tìm kiếm.
Bỏ đi, dầu gì Tư Mạc Phi cũng là chủ của Ma tộc, cho dù bị phát hiện, chắc cũng không phải lo lắng đến tính mạng.
Từ lão nói, phó tộc trưởng Tư Không thích hoàng hậu Sở Quốc, như vậy thì trong khoảng thời gian ngắn, hoàng hậu Sở Quốc cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Long châu quan trọng, ngàn vạn bách tính Ngọc tộc vẫn đang chờ nàng.
Thần Phi đại ca cũng đang chờ nàng cứu mạng.
Cố Thanh Hy vòng trái vòng phải, cuối cùng trở về cửa đường bí mật.
Nàng hoảng hốt.
Tia sáng này lại là từ trong đường bí mật chiếu ra, chẳng lẽ trong đường bí mật có bí ẩn liên quan đến Long châu?
Cố Thanh Hy mở cửa con đường bí mật, nhảy xuống.
Không gian nơi này đen như mực, không hề khác lúc nàng mới tiến vào.
Sau khi tiến vào con đường bí mật, không thấy tia sáng đâu nữa, la bàn và chìa khóa hình ngôi sao cũng không có cảm ứng gì.
Nếu như không phải la bàn vẫn còn âm ấm, nàng suýt nữa đã cho rằng tất cả những gì vừa rồi chỉ là ảo giác.
“Môn chủ, người trở về rồi, ma chủ và hoàng hậu Sở Quốc đâu?”
“A Mạc đi tìm hoàng hậu Sở Quốc rồi, chắc hẳn lát nữa sẽ trở về. Từ lão, vừa rồi có người tiến vào hay không?”
Từ lão sững sờ: “Ngoài môn chủ thì không có bất kỳ người nào tiến vào, sao vậy, có phải con đường bí mật bị lộ rồi?”
“Không, ta chỉ tùy tiện hỏi thôi. Vậy vừa rồi trong đường bí mật có xuất hiện khác thường gì, hay có tia sáng nào chiếu ra không?”
“Không, tất cả đều bình thường”.
Tất cả đều bình thường?
Kỳ lạ, sao la bàn lại cảm ứng được dấu vết của Long châu chứ?
“Môn chủ, ma chủ cũng đi lâu rồi, muốn thuộc hạ đi xem thử không?”
“Ngươi ở chỗ này đợi là được rồi, bên ngoài canh gác vô cùng nghiêm ngặt, ngươi ra ngoài chỉ hại không lợi”.
Cố Thanh Hy chưa từ bỏ ý định, lệnh cho Từ lão chờ ở nơi này, không được phép đi bất kỳ nơi nào khác.
Có tin tức gì lập tức thông báo cho nàng, bao gồm tình huống khác thường trong đường bí mật, còn mình thì dạo quanh đường bí mật một vòng, hi vọng la bàn lại có thể cảm ứng được cái gì.
Đáng tiếc là, nàng đi qua đi lại hai ba vòng, la bàn cũng không có bất kỳ cảm ứng nào.
“Xem ra, ta đúng là muốn Long châu đến điên rồi”.