Ánh mắt Cố Thanh Hy hơi lóe lên.
Nàng cũng không muốn làm thế với Ôn Thiểu Nghi.
Nhưng những chuyện Thiên Phần tộc gây ra cho Ngọc tộc thật sự làm người khác phải căm phẫn.
Advertisement
Cách để đả kích Thiên Phần tộc một cách nặng nề chính là làm nhục thiểu tộc chủ của bọn họ.
Sau khi Cố Thanh Hy họp mặt với Từ lão, vẫn không nhìn thấy ma chủ cùng hoàng hậu Sở Quốc đâu.
Nàng không kiềm được bèn hỏi: "Tên chó con kia vẫn chưa về à?", đã lúc nào rồi chứ.
"Vẫn chưa ạ, thuộc hạ chờ ở đây cũng lâu rồi, vẫn chưa thấy ai đến. Môn chủ, người đã bắt được Thiếu chủ của Thiên Phần tộc?"
"Ừ!"
"Thiên Phần tộc đã hại Ngọc tộc thê thảm đến vậy, ông trời có mắt đã để Ôn Thiểu Nghi rơi vào tay chúng ta, môn chủ, thuộc hạ khẩn cầu môn chủ xử tử Ôn Thiểu Nghi".
Cố Thanh Hy cúi đầu đưa mắt nhìn Ôn Thiểu Nghi đang hôn mê bất tỉnh, nhàn nhạt nói: "Tạm thời hắn ta vẫn chưa chết được, ta giữ lại còn hữu dụng".
"Võ công hắn cao cường, nếu bây giờ không giết, sau này có muốn giết hắn cũng rất khó".
"Yên tâm đi! Ta đã dùng kim châm phong bế huyệt đạo của hắn ta, không giải được đâu".
Cố Thanh Hy lo lắng nhìn về phía lối vào, nơi đó chỉ một màu đen không có bất cứ động tĩnh nào.
Từ lão nói: "Tĩnh Vân viện cũng không xa đây, bọn họ lại có bản đồ đường tắt, đúng ra mà nói thì phải về từ sớm rồi chứ, chẳng lẽ đã xảy ra tình huống ngoài ý muốn rồi. Môn chủ, người rời đi trước đi, thuộc hạ đi ra đó xem sao".
"Có người đang đến gần đây rồi, khí tức rất hùng mạnh".
Từ lão tập trung cảm nhận, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.
Có hai tầm mắt cường đại lần lượt nhìn lối vào từ bên ngoài, giống như thú săn mồi nhìn chằm chằm vào bọn họ, khóa chặt đường thoát thân của bọn họ.
Tinh thần lực khủng khiếp như vậy e rằng chỉ có phó tộc trường và Tuyết Dạ thái thượng trưởng lão thuộc hàng cao thủ đẳng cấp biến thái mới có được.
Nếu chỉ có một thì có thể đoán được là ma chủ, nhưng có đến hai thì không thể nào.
May mà hai luồng sức mạnh khủng khiếp kia chỉ nhìn chằm chằm một lát rồi rời đi, cũng không biết bọn họ có phát hiện ra được lối vào hay không.
"Chúng ta rất có thể sẽ bị phát hiện, nhanh chóng rời khỏi đây thôi".
"Vậy còn ma chủ và Sở hậu thì sao?", Từ lão hỏi.
Ánh mắt rực rỡ trong veo của Cố Thanh Hy chợt lóe, vác Ôn Thiểu Nghi xoay người rời đi.
"Tạm thời bọn họ sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, chúng ta cứ rút lui trước đã".
Nếu bị mấy lão bất tử của Thiên Phần tộc tìm được, e rằng ma chủ và Sở hậu còn chưa kịp chết, mà người chết là đám người bọn họ.
"Vâng!"
Từ lão đi trước dẫn đường, nhanh chóng dẫn Cố Thanh Hy rời đi.
Bất chợt bọn họ cảm giác có vật gì đó lúc ẩn lúc hiện luôn đi theo bọn họ.
"Môn chủ, người cứ đi thẳng một mạch về trước là được, thuộc hạ sẽ ở lại cản phía sau".
"Phải đi cùng! Đây là mệnh lệnh!"
Cố Thanh Hy nói dứt khoát, Từ lão không dám chống lại, chỉ có thể tăng tốc đi về phía trước.
"Rắc rắc..."